Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Tiểu Lục, không gãy! Trụ không gãy! Ta làm được rồi!”
“Đúng vậy lão đại, ít nhất chúng ta cũng có một phần hi vọng.”
Đúng lúc này, trụ đá mở miệng: “Kết quả kiểm tra, kết quả… Dị thường, mời, mời lựa chọn những kỹ năng khác để đánh giá lần nữa.”
Dường như trụ đá đã bị trục trặc, ngay cả nói chuyện cũng khó khăn.
“Ừm? Kiểm tra dị thường? Những kỹ năng khác… Ah, còn một Phật Thể biến thân và Phật Thể phân thân.”
“Mời biểu diễn.”
Sau khi dùng Phật Thể biến thân, thoáng cái Lục Thần đã biến thành ba đầu sáu tay, lại sử dụng Phật Thể phân thân, bản thể chia ra làm ba, mỗi một phân thân đều là thực thể.
Sau khi biểu diễn một cách vô cùng nghiêm túc xong, Lục Thần căng thẳng nhìn chằm chằm trụ đá.
“Kỹ năng đang được bình luận… Không thể tìm thấy loại kỹ năng này trong kho kỹ năng… Hoài nghi số liệu có vấn đề… Số liệu lần kiểm tra này xuất hiện nhiều dị thường, trình tự hỗn loạn, không thể chữa trị… Khởi động trình tự tự bạo.”
“Này này này, đợi đã.”
Trụ đá này cũng thật nóng nảy, hai lần kiểm tra đều xuất hiện trục trặc. Dưới cơn giận dữ nó quyết định tự bạo.
Bùm một tiếng, Lục Thần hỏng mất.
Lục Thần đã không biết nên nói gì cho phải. Trụ đá này lại có thể căn cứ thuộc tính của mấy Chiến Hồn để điều chỉnh lực công kích của bản thân. Điều chỉnh rồi điều chỉnh, sau đó vượt quá hạn mức cao nhất của bản thân…
“Lão đại, đây là tự bạo sao? Lần này hình như không cách nào sửa chữa cây trụ này nữa…” Lục Y Y đứng một bên, nói với giọng yếu ớt, “Ôi…”
Lục Thần lắc đầu. Vốn cột đá Hòa Thượng rất có hy vọng, hết quả trụ đá toàn cơ bắp, cứ nhất định phải so Chiến Hồn với hắn, kết quả tự bạo.
“Lão đại, ngươi nói xem ngươi hủy hết tất cả trụ đá, liệu có thể khiến chúng ta không ra ngoài được không?” Đột nhiên Lục Y Y hỏi.
Lục Thần nghĩ lại, dường như không phải không có khả năng này.
“Ta, ta cũng không biết. Trận pháp mà, cho dù không ra được hẳn có thể đánh nát. Cứ đi xem hai trụ đá sau cùng xem sao.”
Còn hai trụ đá cuối cùng, đầu tiên là Võ Đạo.
Trụ đá lại để Lục Thần sử dụng kỹ năng võ đạo mạnh nhất để áp sát, Lục Thần thiếu chút nữa khóc rống.
“Không phải chứ, không nên như vậy có được không? Ta chỉ cần thử một chút là được, ngươi nghiêm túc như vậy làm gì!”
Trụ đá vẫn luôn kiên trì, Lục Phàm không còn biện pháp nào nữa, buộc lòng phải dùng Thần Ma Liên Tâm · Tâm Ma.
Một chiêu phá toái hư không, bóng dáng trụ đá lại biến mất, không có chút hồi hộp nào.
Đứng trước cây trụ đá cuối cùng, Lục Phàm đã tuyệt vọng.
“Nguyên Linh Bạo, Nhiếp Vạn Lý!”
Bạo Phá Gia có hai chi nhánh là Bạo Phá Gia nguyên tố và Bạo Phá Gia linh năng, mà Lục Thần chỉ có một kỹ năng phá gia duy nhất --- Linh Năng Không Gian Pháo.
Hắn run rẩy lấy Linh Thần Pháo của mình ra, vẻ mặt cầu xin, tội nghiệp nhìn về phía Lục Y Y.
Lục Y Y đã không nỡ nhìn thẳng, nàng nghiêng đầu qua, “Ôi…”
Chuyện gì nên tới luôn phải tới.
Trụ đá yêu cầu dùng một kích mạnh nhất, lại là một kích mạnh nhất… Sắp chết đến nơi còn quan tâm cái gì mà một kích mạnh nhất!
“Trời muốn diệt ta!” Lục Thần chua xót la lên.
“Hỏa Lực Áp Chế!”
Lần này hắn còn chưa mở Mãnh Hổ Xuống Núi, 25 phát Linh Năng Không Gian Pháo đánh về phía trụ đá, chỉ chớp mắt năng lượng trong trụ đá đã bị lấp đầy, ngay sau đó trụ đá như một viên đạn pháo, trực tiếp nổ tới nhão nhoẹt…
Đến tận đây, tám trụ đá đều bị hủy sạch.
May mắn là chuyện Lục Y Y lo lắng cũng không xảy ra. Sau khi bọn họ quay về điểm bắt đầu, phát hiện ở đây có một cổng truyền tống, Lục Thần dẫn theo Lục Y Y vội vàng nhảy ra ngoài.
Lại lần nữa về tới trước cửa, Càn Khôn Cửu Cực Trận trên cửa đã thay đổi hoàn toàn. Lục Thần nghi ngờ tất cả hành động của mình vừa rồi đều được biểu diễn lại trên Cửu Cực Trận.
Nói cách khác, việc bản thân mình chữa trị hai trụ đá cũng bị hiệu trưởng thấy rõ ràng.
Trong phòng, đã rất lâu không có người nói chuyện, đoán chừng hiệu trưởng không muốn quan tâm tới mình nữa, Lục Thần chỉ có thể lắc đầu.
“Cái kia… Khụ khụ, tiền bối, thật xin lỗi, dù sao thì nó cũng lâu đời rồi. Tiền bối cũng biết trận pháp đều cần có linh lực duy trì, thời gian dài như vậy hẳn thạch trụ đã bị lão hóa hết, ta thật không cố ý hủy hoại nó.”
Đối phương vẫn không nói chuyện.
Xem ra đối phương hoàn toàn không muốn quan tâm tới mình nữa.
“Tính toán một chút, ta đã hủy Cửu Cực Trận của ngài, cũng ngại không dám đòi hỏi thêm bảo bối gì. Tiền bối, ta xin cáo từ trước.” Lục Thần lưu luyến không rời nhìn thoáng qua cánh cửa kia, cuối cùng lắc đầu, tìm Tiểu Kim Lý, “Tiểu gia hỏa, chúng ta đi thôi, ta không có duyên với bảo vật bên trong.”
Ngay lúc Lục Thần chuẩn bị rời đi, đột nhiên có một giọng nói hô lên, “Đứng lại!”
Lục Thần sợ hết hồn. Nghe khí thế này, không phải đối phương muốn mình bồi thường chứ?
“Ngươi trở về!”
“A…”
“Ta kêu ngươi trở về! Ngươi không muốn bảo vật nữa sao?”
Vừa nói tới bảo vật, Lục Thần lập tức cảm thấy tinh thần tỉnh táo. Nhưng cân nhắc tới chuyện rất có thể đối phương đang hố mình, hắn do dự đi tới, “Còn có hy vọng lấy được bảo vật sao?”
“Tên nhóc ngươi, không ngờ ngươi lại có thể vượt qua màn kiểm tra bát đại chức nghiệp với điểm số tối đa! Ngươi thật sự không có chức nghiệp chính, bởi vì bát đại chức nghiệp của ngươi đều mạnh tới mức khiến người ta không thể tin nổi!”
Lục Thần cũng không dám xen mồm vào.
“Rốt cuộc ngươi là ai… Không ngờ Luyện Tâm viện của ta có thể xuất hiện một kỳ tài thiên cổ như ngươi! Ta thật không ngờ, thật sự quá… Vui vẻ!”
“Cái kia… Ngài vui vẻ là được rồi.” Lục Thần vừa cười vừa nói. Làm hư đồ của người ta, luôn cảm thấy hơi nhút nhát.
“Duy Ngã Độc Cuồng đúng không! Đúng là ngươi có vốn liếng để cuồng vọng. Nếu không phải ta tận mắt nhìn thấy, ta tuyệt đối không tin tưởng!” Đối phương lộ vẻ cực kỳ hưng phấn.
“Ngươi có biết những điêu khắc trên trụ đá này là ai không?”
“Không biết.” Lục Thần thành thật trả lời.
“Đó đều là người có thành tích kiểm tra các chức nghiệp xuất sắc nhất trong lịch sử Luyện Tâm viện trước đây! Đương nhiên, hiện tại đã mấy ngàn năm trôi qua, có lẽ trong số bọn họ đã có một ít người vẫn lạc.