Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Không, ta còn một tiếc nuối nho nhỏ. Tiểu Cuồng, chỉ còn vài phút sau cùng, có lẽ ta còn có thể chỉ dẫn một chút cho ngươi.”
Trong lòng Lục Thần cảm thấy tiếc hận, nhưng lúc này thời gian còn lại của lão viện trưởng đã không nhiều lắm, vẫn nên giải quyết xong di nguyện của lão thì hơn.
“Tiền bối, linh đan của ta là linh đan viễn cổ, lúc cần thiết nó có thể đổi thành Hỗn Độn linh đan.”
“Linh đan viễn cổ… Ta chưa từng nghe nói tới. Thế nhưng ta đã từng nghe tới Hỗn Độn linh đan! Ta đoán không sai, ta biết vì sao ngươi lại là người cách biệt nguyên tố rồi!”
“Tiểu Cuồng, vạn vật trên thế gian hoặc ít hoặc nhiều đều có liên quan tới nguyên tố. Cho nên người cách biệt nguyên tố cực kỳ hiếm thấy. Ta biết mấy người cách biệt nguyên tố, không người nào không sở hữu thể chất cực kỳ hiếm thấy. Mà ngươi, dường như ngươi cũng không có gì đặc biệt.”
Lục Thần thật thà lắng nghe.
“Cho nên mới vừa rồi khi ngươi nói ngươi là người cách biệt nguyên tố, lúc đầu ta còn không tin, nhưng hiện tại ta đã hiểu rõ. Sở dĩ ngươi là người cách biệt nguyên tố cũng vì linh đan của ngươi.”
“Chắc chắn linh đan của ngươi đã tiến vào trạng thái Hỗn Độn linh đan! Trên thực tế, nguyên tố Hỗn Độn không thuộc về bất kỳ một loại nguyên tố nào! Nói một cách đơn giản, toàn bộ nguyên tố đều được tách ra từ trạng thái hỗn độn!”
“Mà một khi linh đan của ngươi tiến vào trạng thái Hỗn Độn linh đan sẽ thay đổi đặc tính của linh đan, cho nên ngươi không còn lực tương tác riêng với bất kỳ một loại nguyên tố nào. Nói cách khác, ngươi là người cách biệt nguyên tố thật.”
“Nhưng trên một phương diện khác, trên thực tế ngươi có lực tương tác với mọi nguyên tố, bởi vậy ngươi vừa là người cách biệt nguyên tố đồng thời cũng là người thân cận với toàn bộ nguyên tố.”
“Ta không biết ta giải thích như vậy ngươi có hiểu không?”
Lục Thần gật đầu, “Hiểu thì hiểu, thế nhưng… Nó có ý nghĩa đặc biệt gì sao?”
“Đương nhiên là có! Mượn một số kỹ năng, ngươi có thể dựa vào việc chuyển đổi thuộc tính linh khí của Hỗn Độn linh đan để khống chế lực tương tác với một loại nguyên tố nào đó, theo đuổi cực hạn tăng trưởng lực tương tác. Đồng thời ngươi còn có thể học tập kỹ năng và pháp thuật của bất kỳ loại nguyên tố nào!”
Lục Thần nhíu mày, nghe có vẻ rất lợi hại.
“Vậy phải chuyển đổi như thế nào đây?”
“Cái này… Đây chỉ là suy luận của ta. Dù sao ta cũng chưa từng gặp phải học viên nào giống ngươi. Nhưng ít nhất ta cũng nắm chắc bảy phần rằng suy đoán của ta không sai! Nhưng cụ thể phải chuyển đổi thế nào, còn cần chính bản thân ngươi tự nghiên cứu.”
“Tiểu Cuồng, thời gian của ta không nhiều lắm, ta chỉ nói ngắn gọn. Khi ta còn sống vốn là một nguyên tố Pháp Sư.”
Trong lúc nói chuyện, đột nhiên trước mặt Lục Thần xuất hiện một quyển trục.
“Tuy ngươi không chịu bái ta làm sư, nhưng ngươi cũng là học sinh của ta, pháp thuật ta am hiểu nhất là pháp thuật Hỏa hệ, mà quyển Liệt Diễm Phần Thiên này có tổng cộng tam trọng, Phần Hải, Phần Tinh, Phần Thiên. Ngưỡng cửa tiêu chuẩn để tu luyện là lực tương tác hỏa diễm. Trước đây ta chỉ tu luyện tới Phần Hải, hiện tại ta giao quyển công pháp này cho ngươi. Có thể tu luyện tới nhị trọng, thậm chí là tam trọng hay không, còn phải xem ngộ tính và tạo hóa của ngươi.”
Lục Thần nhận lấy quyển trục này.
Tầng thứ nhất, yêu cầu lực tương tác hỏa diễm là 200. Lục Thần không biết mình có lực tương tác là bao nhiêu, nhưng dựa theo biểu hiện, hẳn hiện tại hắn không thể học tập được.
“Khi ngươi có thể học được bộ công pháp này, đó cũng là lúc ngươi trở thành người toàn chức nghiệp chân chính. Ha ha ha ha!” Có thể sáng tạo ra một học viên toàn chức nghiệp, lão hiệu trưởng tương đối phấn khích.
“Đa tạ tiền bối!” Lục Thần thu hồi quyển Liệt Diễm Phần Thiên trước.
“Tiểu Cuồng, đây là Sang Thủy Lệnh của Luyện Tâm viện. Ta biết ngươi không chịu bái sư nhưng ngươi đã nhận được truyền thừa của ta, coi như là học viên của ta.”
“Ta cũng không biết còn có ai nhận ra lệnh bài này không, có lẽ cũng chỉ có đám người lưu lại trên Cửu Cực Thạch Trụ mới còn nhớ tới. Tuy đã không còn thực quyền gì, nhưng nếu Luyện Tâm viện làm trái với ý nguyện ban đầu, chí ít ngươi cũng có tư cách thu hồi danh hiệu và huy chương của bọn họ.”
Lục Thần nhận lấy lệnh bài vừa bay tới, trên lệnh bài viết ba chữ “Không Luyện Tâm”.
“Tiền bối, đây là tên của ngươi sao?”
“Là tên Chiến Hồn của ta.”
Lục Thần gật đầu, chẳng trách lại đặt tên là Luyện Tâm viện, thì ra là căn cứ theo tên của Chiến Hồn để đặt.
“Vậy ý nguyện ban đầu của Luyện Tâm viện là gì?”
“Ở mặt sau của lệnh bài có viết.”
Lục Thần vội vàng lật ngược tấm lệnh bài lên, quả nhiên phía trên còn viết mấy chữ.
“Khắc khổ, cứng cỏi, dũng cảm, làm thiện.”
Ừm? Sao nghe cứ như khẩu hiệu của trường học vậy? Đoán chừng đây là khẩu hiệu thuở ban sơ của trường học.
Nhưng cái mục làm thiện này, Lục Thần cho rằng có thể giữ vững tôn chỉ này trong Cửu Thiên là chuyện khó có được.
Có lẽ cũng chính vì vậy nên trước đây khi Ma Thú xâm lấn, Luyện Tâm viện mới có thể đứng ra.
Quả nhiên ta không nhìn nhầm thái độ làm người của viện trưởng.
“Được rồi, ta đã hoàn thành sứ mệnh của mình, không còn gì tiếc nuối. Tiểu Cuồng, hy vọng ngươi có thể trèo lên đỉnh cao võ đạo. Chỉ tiếc ta không có cơ hội thấy được. Chúng ta sau này… Không hẹn gặp…” Giọng nói của Không Luyện Tâm càng ngày càng mờ nhạt.
“Tiền bối, chờ một chút!” Lục Thần vội vàng nói.
“Ừm? Còn chuyện gì sao?”
“Tiền bối, ngươi có biết ngũ đại linh mạch viễn cổ ở đâu không?"
“Ngũ đại linh mạch? Để ta suy nghĩ xem… Đã quá lâu rồi… Có một Thánh sơn, đúng, ở Đông Nhạc quốc. Nơi này rất gần Luyện Tâm viện, chúng ta vẫn luôn dựa vào linh nguyên nơi này, chắc chắn sẽ không sai.” Giọng nói của Không Luyện Tâm càng ngày càng nhỏ.
“Ta biết Thánh Sơn, nhưng bốn nơi còn lại thì sao?” Lục Thần vội vã truy hỏi.
“Dường như Bạch Sư quốc còn có một nơi, tên gì… Đại hạp cốc Ma Đồng! Đúng! Ma Đồng cốc! Ngươi muốn tới đó sao? Nơi đó rất nguy hiểm…”
“Còn ba nơi nữa! Tiền bối, giọng của ngươi quá nhỏ…”
“Ta, ta không chịu nổi… Tiểu Cuồng, tạm biệt, hẹn gặp lại…”
Cuối cùng, giọng nói của Không Luyện Tâm biến mất. Dù Lục Thần có gào to cỡ nào đối phương cũng không đáp lại.