Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên đường phố có binh sĩ tuần tra thường xuyên, người đi trên đường mặc đủ loại đồ thời trang, ai ai cũng khí chất bất phàm.
“Đúng là quốc độ của Đông Nhạc quốc, không hề giống với các địa phương nhỏ bé.” Lục Thần như nông dân vào thành, “Cảm giác này hơi giống với Tử Cấm thành.”
Người có thể ở lại Vương thành không ai là bình dân, dù có nói đa số người ở Vương thành là cao thủ cũng không vấn đề gì.
Cho dù là binh lính tuần tra cũng có cảnh giới Đại Tu Sư. Có thể tưởng tượng được ở đây toàn là hạng người như thế nào.
Sau khi người ở cổng phía tây và phía nam tiến vào Vương thành, đường đi cũng không thông suốt bốn phía, phần lớn khu vực đều bị lấp kín, ngay cả đội cảnh vệ tuần tra xung quanh cũng khác nhiều so với những nơi khác.
Có thể thấy được, đoán chừng ở nơi này, Tu Sư và bình dân cùng một cấp bậc.
Bọn họ được phép tiến vào Vương thành giao dịch, nhưng phạm vi hoạt động lại vô cùng hữu hạn.
Thế nhưng Lục Thần cũng không đến để đi lang thang, hắn đến để mua đồ. Chỉ cần đi dọc theo còn đường này ắt sẽ tới khu vực giao dịch ở trung tâm chợ.
Ở khu giao dịch, bình dân hoặc Tu Sư sẽ mang lượng lớn tài liệu Ma Thú, nguyên liệu nấu ăn tới, đây cũng là hàng hóa chủ yếu mà bọn họ có thể cung cấp.
Bọn họ cũng có thể bày quầy bán hàng hóa trên mặt đất ở đây.
Mà bên phía cửa hàng lại được một số cường giả thuê lại. Muốn biết cụ thể bên trong bán gì phải vào cửa hàng xem mới biết được.
Lục Thần mua một vài nguyên liệu nấu ăn hiếm lạ trong khu tạp hóa một hồi, lại mua một ít lương khô chuẩn bị cho mọi tình huống khi đi đường.
Trong lúc đi lang thang, Lục Thần thấy một số Long Liệp vừa tới khu giao dịch. Bọn họ mang thú đan đi tới trước khu cửa hàng, xem ra bọn họ không được phép tự bán thú đan, chỉ có thể bán nó cho cửa hàng, sau đó cửa hàng lại bán cho người khác.
“Bóc lột trắng trợn.” Lục Thần lắc đầu cảm thán một câu.
Sau khi mua vật tư sinh hoạt, Lục Thần chuẩn bị đi dạo cửa hàng.
Dù gì hắn cũng là Tu Sư, sẽ không bị người nào nghi ngờ.
Dạo quanh mấy nhà, hoặc là mua dược liệu đan dược, hoặc là công pháp đồ thời trang, đủ loại tài liệu.
“Vì sao trong Ngũ Trọng Thiên Vực không bán trang bị gì, toàn là đồ của Tứ Trọng Thiên Vực, hơn nữa giá cả còn đắt như thế!” Lục Thần lắc đầu, đi tới một loạt cửa hàng phía trước.
“Chuyên bán thú đan?” Lục Thần nhìn thoáng qua biển hiệu của cửa hàng này, dường như trong cửa hàng có rất nhiều người.
Với những người chưa quen với cuộc sống nơi đây, bình thường những tiệm thế này sẽ là lựa chọn đầu tiên của bọn họ, hoặc là hàng rẻ giá tốt, hoặc là có thứ gì đó hiếm lạ.
Lục Thần suy nghĩ một hồi, chỉ cần không đụng phải đám hoàng thất tới Vương thành đoạt bảo, nhất là người cầm đầu kia, bản thân mình vẫn an toàn. Hẳn đám người bên trong không phải hoàng thất, vậy cứ vào xem thử.
Trong tiệm đổ đầy thú đan của Ma Thú, từ nhất chuyển đến ngũ chuyển đều có, được phân chia rõ ràng dựa theo đẳng cấp.
Lần trước Lục Thần sử dụng bảy viên thú đan ngũ chuyển, thế nhưng huyết mạch vạn vật của hắn vẫn không nhúc nhích chút nào. Cho nên hắn dự đoán thú đan ngũ chuyển có hiệu quả rất nhỏ với hắn, muốn mua phải mua loại thú đan cao cấp hơn.
Trong tiệm chí ít cũng phải có hai mươi ba mươi nhân viên, thế nhưng tất cả mọi người đều đang bận rộn bắt chuyện với người khác, Lục Thần tự xem một hồi lâu vẫn không thấy có người tới đây.
Chờ sau khi Lục Thần nhìn huy chương của bọn họ, yếu nhất cũng là Đại Tu Sư.
Nhân viên cửa hàng cũng là Đại Tu Sư, cửa tiệm ở Vương thành quá xa xỉ.
Chờ mãi mới thấy có một nhân viên trong tiệm tới. Người nọ là một tam tinh Đại Tu Sư. Hắn ta nhìn huy chương của Lục Thần, lập tức nhíu mày.
“Dã Tu Sư thất tinh?”
“Ừm, chỗ các ngươi có thú đan đẳng cấp cao một chút không?”
Dường như trong mắt nhân viên có phần khinh bỉ, thái độ cũng không khách sáo như khi đối mặt với những người khác, “Ngươi muốn mấy chuyển, tam chuyển đã đủ chưa?”
“Lục chuyển đến bát chuyển.” Lục Thần nói thẳng.
“Lục chuyển… Tiểu tử, nếu ngươi muốn tới mở rộng tầm mắt thì không nên lãng phí thời gian của ta. Trong tiệm chúng ta toàn khách hàng lớn, ta không có thời gian chơi với ngươi!”
Lục Thần nhíu mày, “Này, ngươi mở cửa làm ăn người vào cửa là khách, các ngươi buôn bán kiểu gì vậy?”
Người kia đang chuẩn bị rời đi, thấy thái độ của Lục Thần rất cứng rắn, hắn ta cười lạnh một tiếng, “Thế nào? Không phục sao? Một Dã Tu Sư thất tinh như ngươi, ngươi có tin ngươi vừa ra khỏi cửa tiệm ta đã có thể đánh chết ngươi không? Còn muốn ta khách sáo với ngươi. Phiền ngươi tự soi mặt mình vào vũng nước tiểu xem mình có dáng vẻ đạo đức thế nào!”
Lục Thần cũng nổi nóng, nhưng ngay lúc hắn định nói gì đó, đột nhiên phía sau có một đống người đi tới.
Vừa nhìn thấy những người này, nhân viên cửa tiệm vốn còn đang tỏ thái độ hơn người lập tức khúm núm tiến lên nghênh đón, “Vũ Vương, ngài đã tới, lần này ngài muốn mua hay muốn bán bảo bối vậy?”
Dẫn đầu đoàn người là một nam tử trung niên, trên mặt có nuôi chòm râu, thân thể cường tráng. Hắn ta đang mặc một bộ đồ thời trang màu vàng, mày kiếm mắt hổ, khí chất bất phàm.
“Ta tới bán 20 viên thú đan lục chuyển, 3 viên thú đan thất chuyển. Xem xem bên phía các ngươi ra giá thế nào.” Hai tay Vũ Vương chắp sau lưng, thản nhiên nói.
“Ah, ngài vừa tới đã muốn bán bảo bối. Vậy mời ngài vào nội thất uống chén trà trước, ta đi gọi lão đại của chúng ta tới.”
“Không cần, ta đang vội, ngươi trực tiếp đi gọi chưởng quỹ đi, ta chờ ở đây.” Giọng điệu của Vũ Vương mang theo ý kiên quyết không cho phép phản bác.
“Được, vậy ngài chờ một hồi, ta sẽ trở lại ngay thôi.” Nói xong, nhân viên cửa hàng chạy chậm vào nội thất.
Lục Thần lén nhìn Vũ Vương, gia hỏa này đã che huy chương, không nhìn thấy cảnh giới của hắn ta.
Thế nhưng có thể thấy đẳng cấp của mấy người sau lưng hắn ta.
“Đế Tu nhị tinh?” Lục Thần khẽ nhíu mày, lẽ nào Đế Tu là cảnh giới kế tiếp của Địa Tu sao?
Dựa theo thuộc tính của hắn lúc này, thuộc tính bản thể của Địa Tu phải hơn chục vạn!