Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tà Vũ Tu La hừ lạnh một tiếng, “Đừng tưởng ngươi có chút thực lực là có thể kiêu ngạo. Nơi này là Vương thành, ngươi có chắp thêm cánh cũng khó thoát được.”
Trong cửa hàng quá nhỏ, Lục Thần đi ra ngoài, bốn người khác cũng theo sát sau, thời thời khắc khắc bao vây Lục Thần vào giữa.
Quận chúa cũng đi nhanh tới bên cạnh phụ thân. Vũ Vương nhìn thoáng qua nữ nhi, rõ ràng ánh mắt nha đầu này nhìn Duy Ngã Độc Cuồng hơi không đúng lắm.
“Liễu Nhi, người này thân mang trọng bảo, phụ thân không thể giữ hắn lại.”
Quận chúa gật đầu. Tuy hắn rất tuấn tú, khiến nàng cảm thấy tim đập thình thịch. Nhưng trước mặt chí bảo Nữ Oa, đẹp trai cũng không thể coi thành cơm ăn.
“Phụ thân, nữ nhi không hiểu ngài đang nói gì… Ngài muốn xử lý thế nào đó là chuyện của ngài.”
Vũ Vương mỉm cười, nữ nhi vẫn biết phân biệt nặng nhẹ.
Dưới quyền Vũ Vương có Tứ Đại Tu La, Tà Vũ, Phật Vũ, Thần Vũ, Thiên Vũ, thực lực đều đạt tới cảnh giới Đế Tu. Để bốn người này ra tay, hẳn không khó bắt được Duy Ngã Độc Cuồng.
Quan trọng là thời gian.
Trên người tiểu tử này có chí bảo Nữ Oa, hiện tại hắn lại xuất hiện trong Vương thành, tin tưởng không bao lâu nữa các vương hầu khác, thậm chí là vị Thiên gia kia cũng sẽ tới đây. Nếu bảo vật rơi vào tay mình đương nhiên hắn ta còn có thể giữ lấy, nhưng nếu chờ khi những người khác tới hắn ta còn chưa cướp được, vậy thì khó có thể nói chắc.
Nghĩ tới đây, Vũ Vương quát lên, “Tà Vũ, đừng nói nhảm với hắn, tranh thủ thời gian giết người đoạt bảo.”
Thị trường giao dịch thật lớn, thấy đám người Vũ Vương phủ động thủ, bọn họ nhanh chóng thu dọn quầy hàng, đóng cửa tiệm. Xung quanh không biết có bao nhiêu người đang quan chiến.
“Rốt cuộc tên kia là ai? Lại có thể đón đỡ thế liên thủ của Tứ Đại Tu La của Vũ Vương phủ?”
“Vừa rồi ngươi có xem không, tiểu tử kia chưa mở Hồn Thể Hợp Nhất đã có thể miểu sát một Đại Tu Sư ngũ tinh, hẳn thực lực cũng nằm trong cảnh giới Đế Tu. Tới Đế Tu, cường giả mới có thể dùng bản thể để chiến thắng Hồn Thể Hợp Nhất.”
“Đế Tu cái gì, không thấy huy chương của hắn sao? Dã Tu Sư thất tinh! Thật sự không thể tưởng tượng nổi!”
“Cho dù hắn có mạnh hơn nữa, nhưng Tứ Đại Tu La là ai? Trong Ngũ Trọng Thiên Vực, chỉ sợ xếp hạng của bọn họ không quá 10000.”
Có thể xếp trước một vạn trong số mấy ức người, đã có thể tính là sự tồn tại đỉnh cấp.
“Sợ là các ngươi còn chưa biết, điểm đáng sợ nhất của Tứ Đại Tu La không phải thực lực cá nhân mà là sự liên thủ của bọn họ! Mấy sư huynh đệ này luyện kỹ năng liên thủ, cho dù là cao thủ đỉnh cấp thấy bọn họ cũng phải đau đầu!” Một người làm chứng nói.
Lời của hắn ta lập tức khiến người khác càng thêm khiếp sợ.
Tứ Tu La lại là huynh đệ! Bốn siêu cấp cao thủ xếp hạng trước một vạn lại liên thủ, thực lực kia thật không thể nào tưởng tượng nổi.
Đúng lúc này, trên trận Tứ Đại Tu La đồng thời mở Hồn Thể Hợp Nhất.
Quanh thân Tứ Đại Tu La bốc lên sương mù bốn màu đen, đỏ, xanh, tím, thoáng cái khí chất trên người bọn họ trở nên khác hẳn.
"Liên Hợp Lĩnh Vực · Tu La Luyện Ngục Tràng!"
Lục Thần khẽ nhíu mày. Lĩnh vực của bốn người này hơi đặc biệt.
Trên thực tế, Tu La Luyện Ngục Tràng có bốn loại thuộc tính, sau khi liên hợp phát động, bốn người nằm trong lĩnh vực, cho dù là ai cũng có thể hưởng thụ sự tăng phúc do ba loại lĩnh vực khác mang tới.
Nói cách khác, thoáng chốc hiệu quả tăng phúc của lĩnh vực đã tăng lên gấp bốn!
Đồng thời, Lục Thần bị lượng lớn trạng thái tiêu cực ảnh hưởng.
Tốc độ đánh, tốc độ di chuyển giảm xuống, công kích, HP giảm xuống, trạng thái phòng ngự giảm xuống, cooldown kỹ năng kéo dài, duy trì sát thương liên tục… Chỉ riêng trạng thái tiêu cực, Lục Thần đã xếp chồng hơn 20 loại.
Tà Vũ Tu La đan chéo hai tay, rút hai thanh chủy thủ bốc khí tím lên.
“Là, là Diêm Vương Đoản Nhận!” Trong đám người, đột nhiên có người kêu lên, “Đã lâu không thấy lưỡi đao sắc bén ra khỏi vỏ. Tiểu tử kia chết chắc rồi!”
“Diêm Vương Đoản Nhận xếp hạng 18 trên bảng xếp hạng Thần Binh Đông Nhạc quốc, có chứa kịch độc, công kích mang theo hiệu quả chảy máu, trọng thương, trúng độc. Chỉ cần trúng chiêu, trong vòng mười giây nó có thể lấy mạng ngươi.”
“Mạnh vậy sao?”
“Nói nhảm, nếu không mạnh vậy sao nó có thể được gọi là Diêm Vương Đoản Nhận? Diêm Vương gọi ngươi chết canh ba, không ai có thể giữ ngươi tới canh năm!”
Vũ khí của Tứ Đại Tu La người sau càng khoa trương hơn người trước. Bên này Tà Vũ mới vừa lấy Diêm Vương Đoản Nhận ra, bên kia Phật Vũ đã lấy một quyển kinh Phật.
Quyển kinh Phật này cũng không phải quyển sách kỹ năng mà là một loại vũ khí công kích Phật Ấn. Công kích Phật Ấn vốn không cần vũ khí, nhưng "Đạt Ma Thánh Truyền Kim Kinh" lại có thể cường hóa công kích Phật Ấn.
“Hạng 21 trong Thần Binh Phổ Đông Nhạc quốc Đạt Ma Thịnh Truyền Kim Kinh? Ôi trời ơi, đây là vũ khí mà Phật Ấn tha thiết ước mơ.
“Thần Vũ Kình Thiên Thương của Thần Vũ xếp hạng 26! Sức mạnh vô địch, phách giả trong binh khí!”
“Không phải chứ, Thiên Vũ Tu La cũng rút vũ khí! Đó là, đó là…”
“Hạo Thiên Hổ Phách Sáo Kiếm! Tổng cộng có mười bốn thanh, duy nhất toàn server, hạng mười trên Thần Binh Phổ Đông Nhạc. Không ngờ ta lại có thể thấy bộ thần binh này ở đây!”
Tứ đại thần binh đồng thời rời vỏ, không một thanh nào là phàm phẩm. Lại nói tiếp, mấy sư huynh đệ này thật sự có thực lực siêu quần.
“Tiểu tử, không phải ngươi rất mạnh sao? Ở trước mặt bốn người chúng ta, ta sợ ngươi còn chẳng có nổi dũng khí rút vũ khí của mình ra.” Tà Vũ ngạo nghễ nhìn Lục Thần.
Mặt Lục Thần vẫn như thường, tay nhất lên một cái.
“Vô Cực, có người nói ngươi không dám xuất hiện. Ngươi cảm thấy ngươi còn muốn lấy lại mặt mũi không?
Dường như cảm nhận được oán khí của Thần Ma Vô Cực Kiếm.
Lục Thần mỉm cười, “Được rồi, biết ngươi đói bụng, ra đi!”
Theo tay Lục Thần chậm rãi giơ lên, một thanh trường kiếm hai màu đen trắng từ từ xuất hiện từng tấc từng tấc trong hư không.
Nếu như nói Diêm Vương Đoản Nhận, Đạt Ma Thánh Truyền Kim Kinh, Thần Vũ Kình Thiên Thương, Hạo Thiên Hổ Phách Kiếm là vương giả trong binh khí, vậy thanh trường kiếm hai màu đen trắng chưa từng xuất hiện trong bất kỳ Thần Binh Phổ nào này sẽ là hoàng giả trong binh khí!