Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần Ma Vô Cực Kiếm một bên màu đen một bên màu trắng bạc, hai bên hiện ra hai loại sương mù khác nhau hoàn toàn, quanh quẩn trên thân kiếm.
Sương mù hai màu đen trắng chậm rãi di chuyển, thế nhưng giữa hai bên lại phân biệt rõ ràng.
Khi thanh trường kiếm không rõ tên này dựng thẳng trước mặt Lục Thần, tứ đại thần binh gần như cùng lúc phát ra tiếng rung, như gặp đại địch!
Ngay tiếp đó, cánh tay của tứ Tu La cũng run rẩy theo.
Bốn người khiếp sợ nhìn thanh trường kiếm kia, trong mắt toàn là vẻ không thể tưởng tượng nổi.
“Đó, đó là vũ khí gì vậy, vì sao mãi tới bây giờ ta vẫn chưa từng nhìn thấy?”
Mười bốn thanh Hạo Thiên Hổ Phách Kiếm của Thiên Vũ Tu La, mỗi một thanh đều cực kỳ dũng mãnh. Mà sau khi thanh trường kiếm này xuất hiện, vậy mà mười ba thanh kiếm lại không nhịn được nhích lại gần chủ nhân hơn.
Thiên Vũ Tu La nhíu mày, hắn ta chưa bao giờ thấy Hổ Phách Kiếm có phản ứng như vậy.
Xa xa, vẻ mặt Vũ Vương hơi ngưng trọng. Ban nãy hắn ta cũng cảm giác rõ ràng, vũ khí của mình cũng sinh ra cảm ứng.
Chỉ khi đối mặt với Ma Thú dũng mãnh ở bên ngoài vũ khí của hắn ta mới rời khỏi vỏ, ngoại trừ một số thân tín, có rất ít người từng thấy nó.
Nói là thành công lui thân cũng không quá đáng.
Thế nhưng vừa nãy, Chiến Thiên Cự Khuyết lại có phản ứng mãnh liệt.
Tuy nói Chiến Thiên Cự Khuyết không thể tính là thần khí, cũng không có khí linh cụ thể, thế nhưng món vũ khí này đã theo mình nhiều năm, cũng có thể tính là tâm linh tương thông.
Hắn ta có thể cảm nhận được sự hưng phấn của Chiến Thiên Cự Khuyết, tựa như đã gặp được đối thủ cường đại!
“Chắc chắn vũ khí của tiểu tử kia có đẳng cấp không thua kém gì Chiến Thiên Cự Khuyết của ta, thậm chí còn hơn!” Vũ Vương hơi híp mắt lại.
Quận chúa đang đứng bên cạnh hít sâu một hơi. Vũ khí của Duy Ngã Độc Cuồng còn cường đại như vậy sao?
“Phụ thân, Chiến Thiên Cự Khuyết của ngài là Top 3 trên bảng, dù là hai thanh vũ khí xếp hạng nhất hạng nhì gặp phải Chiến Thiên Cự Khuyết cũng chỉ sàn sàn với nhau. Nếu thanh trường kiếm trắng đen kia có thể mạnh hơn Chiến Thiên Cự Khuyết, chẳng phải…”
Vũ Vương nhìn chằm chằm nam tử tóc trắng trong sân, “Xem ra, nếu trên người hắn không có chí bảo Nữ Oa, nhưng có thể lưu lại thanh kiếm này cũng tuyệt đối không lỗ.”
Lục Thần mỉm cười nhìn Vô Cực Kiếm. Hình như hôm nay gia hỏa này hơi tức giận, uy áp nó tản ra cũng càng mạnh hơn bình thường.
Xem ra nó đã bị lời của Tà Vũ Tu La chọc giận.
“Được rồi, Vô Cực, ta đưa ngươi đi lấy lại danh dự.” Lục Thần ngẩng đầu nhìn về phía Tứ Đại Tu La đang nhìn chằm chằm mình, khoanh vùng bản thân mình. Sau cùng ánh mắt hắn rơi trên người Vũ Vương đang ở cách đó không xa.
Ngay sau đó, Lục Thần thản nhiên nói, “Các ngươi có thể còn sống thêm 5 giây nữa.”
Lời này vừa ra, xung quanh thiếu chút nữa nổ tung.
“Hắn, hắn nói gì? Ban nãy hắn đang nói với Tứ Đại Tu La và Vũ Vương rằng bọn họ chỉ còn sống được năm giây nữa?”
“Đm, đời này ta chưa từng thấy người nào nói năng cuồng vọng như vậy. Tứ Đại Tu La và Vũ Vương đều là Đế Tu, hắn muốn miểu sát cả năm người này? Nằm mơ đi!”
“Có vũ khí lợi hại đã không coi ai ra gì? Lại nói, hiện tại Vũ Vương cũng chưa tính ra tay, trong năm giây sao có thể đánh chết năm người được?”
Vũ Vương cũng khiếp sợ. Nhưng hắn ta còn chưa kịp phản bác, Lục Thần đã ra chiêu.
“Chuyển đổi nguyên tố Hỗn Độn.”
Một tay Lục Thần nắm chặt chuôi kiếm. Chỉ chớp mắt, hai luồng sương mù đen trắng rõ ràng hoàn toàn giao hòa, hóa thành hỗn độn.
Thần Ma Cộng Sinh vốn không có phân biệt thần ma, vậy vì sao hai màu đen trắng lại phải phân biệt rõ ràng?
Nhưng cũng vào lúc này, toàn bộ trạng thái mặt trái trên người Lục Thần bị hóa giải.
Hỗn Độn linh đan không bị những lĩnh vực khác ảnh hưởng.
"Chiến Thần phụ thể! Ác Ma biến thân! Trí Chi Tử Địa! Long Huyết Phí Đằng! Tam Thế Luân Hồi!"
Khi gặp phải cao thủ, những kỹ năng này của Lục Thần lại trở nên phù hợp.
Hắn hơi híp mắt lại, tùy ý để mái tóc bạc trắng điên cuồng bay lên giữa linh khí cuồn cuộn. Cặp mắt hắn khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo tới tận tim gan.
“Các ngươi định để ta xuất thủ trước thật sao? Các ngươi còn 4 giây.”
Lục Thần bây giờ với người vào tiệm bán thú đan lúc trước cứ như hai người hoàn toàn khác biệt.
“Bốn người các ngươi đừng xem thường hắn. Suy cho cùng hắn cũng là người có thể tiếp cận tàn phách của Nữ Oa.” Phía sau, Vũ Vương mở miệng, “Sư tử, hổ báo chiến thỏ cũng phải dốc hết toàn lực, các ngươi không thể sơ suất.”
Thế nhưng điều khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn là, lần này Vũ Vương lại không tiếp tục khinh thường Lục Thần, ngược lại hắn ta để Tứ Đại Tu La phải nghiêm túc đối chiến.
Tứ Đại Tu La theo Vũ Vương nhiều năm, cũng rất tin tưởng phán đoán của Vũ Vương.
Lúc này bọn họ cũng không để ý tới Dã Tu Sư thất tinh gì nữa, không tiến vào Hồn Thể Hợp Nhất, thu liễm ánh mắt, vẻ mặt bốn người đều trở nên nghiêm túc hẳn lên.
“Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi đúng là cuồng vọng tới cực điểm.”
“Dám can đảm bất kính với Vũ Vương, năm giây ta túm lấy thủ cấp ngươi.”
“Tinh thể của Độc Sư nhị tinh!” Tà Vũ dẫn đầu phát động kỹ năng tinh thể, ba người khác cũng rối rít tiến vào trạng thái tinh thể.
Lúc này Vũ Vương mới thỏa mãn gật đầu.
Có thể cướp đoạt được chí bảo từ trong số trăm vạn người, không cần tiến vào trạng thái Hồn Thể Hợp Nhất cũng có thể đánh chết Đại Tu Sư ngũ tinh trong trạng thái Hồn Thể, tay cầm thần binh, Duy Ngã Độc Cuồng này cũng có chút thủ đoạn.
Mặc dù một mạch của Vũ Vương ít khi tranh đấu với người, nhưng bọn họ thường xuyên đi liệp sát Ma Thú cấp cao, ngay cả Ma Thú thất chuyển cũng từng liệp sát. Phải biết rằng, Bát Vĩ cũng chỉ mới bát chuyển.
Từ đó đủ thấy bọn họ có thực lực không thể khinh thường.
Trong chiến đấu, Vũ Vương và Tứ Đại Tu La thân kinh bách chiến. Khi bọn họ nghiêm túc lại, lực chiến đấu trực tiếp vọt thẳng lên!
“Dược Sư Tinh Thể, Ngự Kiếm Tinh Thể, Vũ Đạo Tinh Thể, Phật Ấn Tinh Thể, tứ đại tinh thể này dù là cái nào cũng đều khó đối phó. Cho dù bọn họ không động thủ ngươi cũng khó có thể đụng tới bọn họ.”