Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần cũng không khách khí, hiện tại hắn thiếu nhất chính là quyển trục rút ra hiện thực, “Về ngủ.”
Lục Thần và Lạc Dao vừa mới rời đi, từ sâu trong bụi cỏ nhô ra một đôi mắt.
Nhìn từ thân ảnh của hắn ta, dường như là một Nhân tộc.
“Rốt cuộc hai tên này là ai? Trong chốc lát miểu sát toàn bộ đám Dạ Hành Quỷ tộc? Đây... Đây rốt cuộc là thực lực gì!”
...
Sáng sớm hôm sau, đội ngũ rất nhanh đã phát hiện một nhóm Tinh Linh chết ở bên ngoài doanh trại kia.
Chỉ là tử trạng của bọn họ rất khủng bố, sắc mặt đen như mực, con mắt như trừng khỏi hốc mắt, cơ thể cứng ngắc, chỉ nhìn thi thể, dường như đã chết rất lâu.
“Là Dạ Hành Quỷ tộc!” Có người nhanh chóng phản ứng lại, sau khi Dạ Hành Quỷ tộc chiếm cứ cơ thể bị giết, chính là bộ dáng như vậy.
“Ông trời ơi, thật là Dạ Hành Quỷ tộc! A, đây không phải là tên kéo chúng ta nhập bọn sao? Hắn lại là Dạ Hành Quỷ tộc, vậy mà ta không phát hiện.” Người nào đó chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
“Rốt cuộc là ai giết bọn họ? Đẳng cấp những tên Dạ Hành Quỷ tộc này rất cao, bốn tên Đế Tu, có một tên còn là Đế Tu tứ tinh! Có thể có thực lực đánh chết toàn bộ bọn họ lặng yên không một tiếng động... Rốt cuộc là ai!”
Trong doanh địa có kẻ giết người, mặc kệ là Dạ Hành Quỷ tộc, hay là một phương ra tay, đối với đám người nửa đường hợp bọn đều không phải là một chuyện tốt, lập tức có người bắt đầu điều tra.
“Rốt cuộc là ai giết người Quỷ Tộc Dạ Hành, thật ra cũng không phải đại sự gì, chào hỏi với mọi người là được.”
Có người vụng trộm nhìn về phía hai người Lục Thần và Lạc Dao, rất nhiều người đều thấy hai người bọn họ tiến vào doanh địa Tinh Linh.
Lục Thần cũng không muốn thừa nhận mình giết người cướp của, miễn cho lại có phiền phức, lắc đầu nói, “Không cần nhìn ta, ta đẳng cấp thấp, không giết được bọn họ.”
Có người liếc nhìn huy chương của Lục Thần, Dã Tu Sư thất tinh... Hiềm nghi trực tiếp bị loại bỏ!
Vừa nói như thế, mục tiêu hoài nghi chỉ còn lại Lạc Dao.
Lạc Dao trừng mắt liếc Lục Thần, cũng nói, “Sư huynh của ta chiếu cố ta, một nữ hài không thể ngủ lại ở bên ngoài doanh địa, hôm qua ta tới chỗ bọn họ ăn ít đồ, nhưng rất nhanh đã trở lại.”
Đột nhiên hai Ải Nhân nhảy ra làm chứng cho Lạc Dao!
“Cũng đúng, dù sao ở đây cũng là Bạch Sư quốc, ai cũng biết bên này có Dạ Hành Quỷ tộc, có rất ít nữ hài ngủ lại một mình ở bên ngoài.”
“Ừm, ta thật sự thấy vị cô nương này đi ra từ doanh địa của bọn họ, ta có thể làm chứng điều ấy.”
Hiếm khi nào Lạc Dao khẽ gật đầu với hai người, tỏ vẻ cảm tạ.
Người này cũng không lộ ra.
Hai tên Ải Nhân kia, lập tức ngẩng cao đầu, hoàn lễ trở lại.
Một màn này không có thoát khỏi ánh mắt của Lục Thần, khá lắm, dáng vẻ dễ nhìn thì có thể muốn làm gì thì làm sao!
Trong đám người, một đôi mắt vẫn đang ngó chừng hai người kia.
Gia hỏa này cũng tức đến xạm mặt, luận về kỹ năng biểu diễn, hình như hai người này khó phân trên dưới!
“Quả nhiên không phải người một nhà không vào một cửa... Nếu không phải là ta tận mắt nhìn thấy, thật sự không nghi ngờ đến hai người bọn họ.”
Người này cũng không lộ ra.
Cuối cùng, chuyện này không giải quyết được gì, có mấy người muốn đi lên xét thi thể, kết quả tất nhiên là không thu hoạch được gì.
Đội ngũ còn phải gấp rút lên đường, đám người lại tiếp tục lên đường, chỉ là mỗi đoàn đội nhỏ hình như cũng trở nên cẩn thận hơn.
Ngày thứ hai, bình an vô sự.
Ngày thứ ba, bọn họ đã tiếp cận Khổng Tước thành.
Lúc này bọn họ đã đi sâu vào hạp cốc, hai bên sườn đồi cao chừng mấy trăm thước, thảm thực vật càng thêm rậm rạp to lớn hơn trước đó, bầu trời hạp cốc có khí lưu mạnh, không có cách nào phi hành, đám người chỉ có thể khó khăn bước đi liên tục di chuyển về phía trước.
“Mọi người nhanh lên một chút, dựa vào tốc độ này đã có chút không kịp!”
“Tuyệt đối đừng gặp phải Ma Thú gì, trên đường trì hoãn quá lâu, hiện tại đã không còn kịp rồi.”
“Đừng nói xui, đi nhanh một chút chắc chắn có thể tại chạy tới Khổng Tước thành trước Nguyệt Viên Chi Dạ!”
Đúng vào lúc này, phía trên bầu trời hạp cốc có mây đen kéo tới, mây đen dày đặc, xung quanh bắt đầu trở nên tối xuống.
Trong khoảnh khắc, bầu trời trút xuống mưa to, mưa như trút nước, tầm nhìn không tới 5m!
Cành lá của thực vật cỡ lớn bị đổ xuống, rất khó đi lại trên đường.
“Cái này... Tại sao mưa lớn như vậy, không có cách nào đi đường!”
“Không thể đi cũng phải đi, nếu không chờ bị Yêu Ma ăn thịt đi! Nhanh!”
Lục Thần khẽ nhíu mày, trận mưa to này hơi kỳ quái.
“Này.” Sau lưng truyền đến một giọng nói lạnh lùng, “Cẩn thận một chút, có thứ gì đó muốn tới.”
“Thứ gì mà lại có động tĩnh lớn như vậy?” Lục Thần hiếu kỳ hỏi.
Ánh mắt Lạc Dao như có thể xuyên qua nước mưa, “Vận khí của chúng ta thật sự không tệ, trở về ta nhất định phải đặt cược chút để thử vận may!”
“Kẻ tới, rất có thể chính là chủ nhân Ma Đồng cốc—— Bát Mục Tranh!”
“À, vẫn không biết là Bát Mục hay là Cửu Mục...” Lạc Dao vẫn không quên bổ sung một câu.
Không đến năm phút giọt nước trên mặt đất đã tích thành dòng sông, tẩy sạch đội ngũ.
Lục Thần đang chuẩn bị lấy Thanh Thủy Châu ra, đột nhiên phát hiện nước mưa trên đầu rơi trên một mặt lá chắn linh lực rồi bị bắn ra.
Lục Thần vô cùng kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện là Lạc Dao tạo ra lá chắn linh lực.
Lá chắn trong suốt này ngăn cách hai người với thế giới, giống như một cây dù có thể che cho hai người vào ngày mưa.
"Nhìn cái gì vậy, một lát nếu Bát Mục Tranh xuất hiện, ngươi đừng chạy loạn, chút thông minh vặt của ngươi không dùng được khi đứng trước thực lực tuyệt đối!" Ánh mắt Lạc Dao luôn nhìn chằm chằm xung quanh.
Lục Thần đột nhiên hỏi: "Thực lực của Bát Mục Tranh so với Bát Vĩ Tuyết Hồ thì như thế nào?"
Lạc Dao nhìn Lục Thần một chút, ánh mắt lại quét qua huy chương "Dã Tu Sư thất tinh", quả nhiên kiến thức thông thường của Dã Tu Sư bần cùng tới mức làm người ta không nói nên lời.
"Có nghe qua thất tướng Ma Thú chưa?"
Lục Thần gật đầu.