Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Gần như thất tướng Ma Thú đều là bát chuyển, tuy nghe khác biệt không lớn, nhưng thực lực có sự khác biệt cực lớn!"
"Bát chuyển là cảnh giới Ma Thú, mà cảnh giới Ma Thú không chia nhỏ như người tu tiên, độ rộng thực lực bát chuyển của bọn chúng vô cùng lớn, nếu so với người tu tiên, có thể bao trùm hai ‘Di’ Tu của chúng ta!"
Chắc hai "Di" Tu là chỉ hai đại cảnh giới đồng âm là Địa Tu và Đế Tu.
"Ngươi nghĩ lại xem, phạm vi thế lực của Bát Vĩ Tuyết Hồ bao lớn? Phạm vi thế lực của Bát Mục Tranh lại bao lớn? Khu vực Bát Vĩ sinh hoạt đẳng cấp người tu tiên, xung quanh như thế nào, còn Bát Mục Tranh thì lại như thế nào?"
Lục Thần nhíu mày.
Bát Vĩ chỉ khống chế một ngọn Tuyết Sơn, người tu tiên xung quanh chủ yếu là Đại Tu Sư và Địa Tu, còn Bát Mục Tranh sinh hoạt ở Ma Đồng hạp cốc, gần như kéo dài qua một quốc gia, người tu tiên xung quanh có không ít cường giả Đế Tu!
Vừa so sánh như thế, Lục Thần lập tức hiểu.
Thực lực của Bát Mục Tranh không chỉ mạnh hơn Bát Vĩ một chút!
"Ta chỉ hy vọng tên kia chưa tiến hóa đến Cửu Mục, nếu không sẽ cực kỳ phiền phức!" Lạc Dao nặng nề nói, Lục Thần rất ít thấy nàng nghiêm túc như vậy.
"Vô Danh, ta đã nói sẽ đảm bảo sự an toàn của ngươi, một lát ngươi theo sát ta, có thể tránh được Bát Mục Tranh thì tránh! Nếu ngươi dám chạy loạn, ta sẽ giết ngươi!" Lạc Dao nắm chặt lấy cánh tay Lục Thần, hung tợn nhìn chằm chằm Lục Thần.
Nếu lời Dao Đế nói ra không thực hiện được, chắc chắn sẽ mất mặt, xem ra Lạc Dao nói thật.
Mục đích của Lục Thần và Lạc Dao hoàn toàn khác nhau, nhưng hiện tại bị Lạc Dao uy hiếp hung ác như thế, Lục Thần chỉ có thể tạm thời đồng ý với nàng.
"Biết rồi biết rồi, ta vẫn chưa muốn chết đâu, ta đi theo ngươi được chưa? Nữ hài tử trong nhà, hung ác như vậy làm cái gì..."
Lạc Dao thấy Lục Thần chịu khuất phục, lúc này mới buông tay ra: "Bắt kịp đội ngũ!"
Cơn mưa xối xả không có ý muốn dừng lại, ngược lại càng rơi càng to, mặc dù nước mưa không đến mức khiến đội ngũ này chậm chạp không tiến, nhưng lại làm chậm tốc độ di chuyển của đội ngũ đi rất nhiều.
Lục Thần và Lạc Dao theo sát đội ngũ, gian nan đi về phía trước, đột nhiên hai Nhân tộc trước mặt dừng lại, lo lắng nhìn hai người bọn họ, đứng ở đó chờ bọn họ.
Hai người này có một là nam tử, còn người còn lại là một tiểu cô nương khoảng mười hai mười ba tuổi.
Nam nhân là Địa Tu lục tinh, nữ hài thì là Đại Tu Sư bát tinh.
"Hai vị, chúng ta có thể đi cùng với các ngươi hay không." Nam nhân khẩn thiết nói.
Lục Thần kỳ quái nhìn về phía nữ hài kia, tuổi nhỏ như thế ở Ngũ Trọng Thiên, trừ khi là dân bản địa, nếu không gần như không thể nào tuổi nhỏ như thế mà đã tới Ngũ Trọng Thiên.
"Các ngươi là dân bản địa?"
"Đúng vậy!" Nam nhân gật đầu nói, "Đây là nữ nhi của ta, trong một lần săn thú, chúng ta lấy được một ít cơ duyên nên mới đi lên con đường tu tiên."
Có rất ít dân bản địa có thể tu tiên, nhưng Ngũ Trọng Thiên có vô số kỳ ngộ, dân bản địa cũng không phải hoàn toàn không thể tu tiên.
Mà đẳng cấp tu tiên của hai người cũng không thấp, trong dân bản địa cũng xem như cường giả hàng đầu.
Thấy Lục Thần và Lạc Dao đều không nói lời nói, nam tử nói: "Kính xin hai vị có thể dẫn theo nữ nhi của ta, trận mưa lớn này tới thật kỳ quặc, ta đoán là có Ma Thú mạnh mẽ tác quái, thực lực của ta không thể bảo vệ Tiểu Tuệ, cầu xin hai vị có thể dẫn theo nữ nhi của ta."
"Con gái ngươi có liên quan gì tới chúng ta?" Lạc Dao lạnh lùng nói.
"Nhị vị, ta biết thực lực các ngươi đều rất mạnh mẽ, buổi tối ngày đầu tiên, ta trùng hợp ở bên ngoài chỗ cắm trại..." Nam tử lấy dũng khí nhìn về phía người đến. Ý ngoài lời nói của hắn ta rất rõ ràng, hắn ta nhìn thấy cảnh Lục Thần và Lạc Dao đánh chết Dạ Hành Quỷ tộc!
"Nhìn thấy thì sao?" Lạc Dao tuyệt đối không mắc nợ ai.
"Nhị vị đừng hiểu lầm, ta không muốn vạch trần hai vị thú vị, mấy ngày nay ta luôn giữ kín như bưng, không nói một câu nào với người khác! Ý của ta là, nhị vị có thể đánh chết những quỷ tộc kia thì chắc chắn có thực lực tự vệ, e rằng dẫn theo Tiểu Tuệ chỉ là một cái nhấc tay... Nhưng với ta mà nói, nếu vị kia tới, dù liều tính mạng thì cũng không bảo vệ được tiểu Tuệ..." Giọng nói của nam nhân hơi nghẹn ngào: "Ta đã đồng ý với mẹ của hài tử, phải bảo vệ thật tốt tiểu Tuệ... Nhưng ta..."
"Ngươi đã muốn bảo vệ con gái ngươi, vì sao còn dẫn nàng tới Ma Đồng cốc?" Lục Thần hỏi.
Hình như nam nhân có lời khó nói, nhưng hiện tại cũng không phải lúc giấu giếm, hắn ta thở dài một hơi: "Chiến thần Bạch Sư quốc Sư Vương sắp thức tỉnh thuộc tính, mẹ của hài tử này... Nàng là môi giới thức tỉnh Sư Vương, nếu muốn Sư Vương có thuộc tính thì phải hiến tế mẹ của hài tử, ba tháng trước, có người đem cướp đi mẹ của hài tử, ta dẫn theo Tiểu Tuệ một đường truy tung đến tận đây..."
Người bình thường sẽ không tin chuyện không có căn cứ như thế, thế nhưng Lục Thần lại đã tin tám chín phần.
Loại việc này chỉ có rất ít người biết! Nam nhân sẽ không dùng loại việc này để làm lý do.
Lục Thần hơi híp mắt lại, Sư Vương cũng muốn thức tỉnh? Thủ đoạn sống lại của hắn ta hơi giống với Băng Thần, cũng là dựa vào dân bản địa để dự trữ yếu tố sống lại của bản thân.
"Ba tháng trước... Thời gian dài như vậy qua đi, e rằng thê tử ngươi..."
Cũng không phải mọi người đều là Tuyết Nhi, đều có thể gặp được Lục Thần.
Viền mắt nam nhân lập tức đỏ hoe, giọng nói của hắn ta hơi run rẩy: "Ta biết! Ta biết... Nhưng nếu ta không tận mắt nhìn thấy sẽ không từ bỏ! Cho dù là thi thể, cho dù là một sợi tóc thì ta cũng phải tìm được!"
Lục Thần thở dài một hơi, vận mệnh của kẻ yếu chính là thấp kém như vậy, bị cướp đi tình cảm chân thành dễ như trở bàn tay.
"Hai người các ngươi đi theo chúng ta!" Hiện tại điều Lục Thần có thể làm cũng chỉ có những thứ này.
Lạc Dao không vui nói: "Này, ta chỉ có thể bảo vệ ngươi, không phụ trách bảo vệ bọn họ."