Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1132 - Chương 1132: Tử Chiến (19/25)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1132: Tử chiến (19/25)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong lúc nhất thời, trên chiến trường thân ảnh mơ hồ, cường độ chiến đấu bất chợt tăng lên!

Thực lực Quỷ Giảo vốn cường đại hơn giống loài bình thường khác, Vũ Vương mang theo tứ đại Tu La cũng chỉ một lần săn giết ba con Ma Thú thất chuyển, mà bây giờ một mình Lạc Dao đối mặt với ba mươi hai con Quỷ Giảo, thực lực đều là thất chuyển đỉnh phong!

Thực lực của Lạc Dao không biết mạnh hơn đám Vũ Vương bao nhiêu lần, nhưng ở trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, áp lực Lạc Dao tiếp nhận cũng khó có thể tưởng tượng!

Đổi lại người khác, chỉ sợ đã sớm chết trận.

Trước mắt chiến thuật của Lạc Dao là tận lực tránh đi Bát Mục Quỷ Tranh, dần dần đánh giết Quỷ Giảo, nhưng kế hoạch này thực hiện cực kỳ khó khăn.

Quỷ Tranh giống như Bát Vĩ, có thể nói tiếng người.

“Không ngờ ngươi còn có chút thực lực, đáng tiếc ở trước mặt ta, ngươi chỉ có một con đường, đó chính là chết!”

“Bát Phương Nhất Thể!”

Quỷ Tranh lần nữa hóa thành khói đen, khói đen di chuyển tám hướng bên người Lạc dao, lập tức khóa chặt Lạc Dao ở vị trí trung tâm!

Lập tức, tám đạo khói đen đồng thời bắn nhanh về hướng trung tâm.

Cửu Cung Di Hoa của Lạc Dao bị khóa lại, mắt thấy 8 cái phân thân của Bát Mục Quỷ Tranh sắp đánh tới, trong mắt Lạc Dao bắn ra một đạo tinh quang.

“Hồn Thể Hợp Nhất!” Cuối cùng Lạc Dao cũng sử dụng Hồn Thể Hợp Nhất.

Trong chốc lát, trung tâm chiến trường bộc phát một cơn lốc linh khí màu vàng mãnh liệt, bức lui Bát Mục Quỷ Tranh!

Linh khí tan hết, nữ nhân giữa sân kia đã giống như một người khác.

Nàng thân mang chiến giáp màu bạc, dáng người mảnh khảnh khiến dù thân mang áo giáp, vẫn không lộ ra vẻ cồng kềnh, áo choàng màu trắng đang tung bay phần phật sau lưng.

“Cái kia, đó là Đế Lâm Sáo!” Trên vách đá, tướng lĩnh Thủ Quân đang quan chiến, lúc này trợn mắt hốc mồm nhìn Chiến Hồn của Lạc Dao.

“Tuyệt đối là Đế Lâm Sáo! Đế Lâm Sáo, Tử Tiêu Phá Tiêu... Nữ nhân kia là... là Đông Nhạc Dao Đế!”

Bên cạnh hắn ta, phó tướng đã hoang mang lo sợ.

“Đông Nhạc Dao Đế, sao có thể, làm sao nàng có thể một mình tới Bạch Sư Quốc?”

“Lần này, lần này xong đời, đây chính là một trong những chiến lực mạnh nhất của Ngũ Trọng Thiên, trước đó chúng ta vô lễ với nàng, sợ là khó giữ được tính mạng.”

“Tướng quân, chúng ta cần ra tay giúp nàng hay không?”

Tướng lãnh kia đè nén sợ hãi trong lòng, nuốt khô mấy ngụm nước bọt, ánh mắt từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm nữ nhân trên sân kia.

Nghe nói một mình Dao Đế có thể ngăn cản một nhánh quân đội! Nàng giết chóc vô số, thực lực kinh khủng, hạ thủ không lưu tình...

Mấy chục năm nay, Đông Nhạc quốc cùng Bạch Sư Quốc chưa từng có chiến sự cỡ lớn, bây giờ Ngũ Trọng Thiên đột biến phong vân, lúc này quốc gia nào cũng không muốn dẫn đầu cuốn vào trong chiến tranh.

Vừa rồi hắn ta đích thân hạ lệnh, cự tuyệt bọn họ vào thành, một khi để cho nàng sống sót, mặc kệ là nàng trực tiếp ra tay, hay là bẩm báo lên trên, mình cũng chắc chắn phải chết!

“Chờ đã!” Tướng quân hít thở có chút gấp gáp, hắn ta đang đưa ra một quyết định cực kỳ quan trọng.

“Các ngươi đừng quên, vừa rồi chúng ta không để bọn họ vào thành, dựa theo tính tình của nàng, nếu nàng sống sót thì chúng ta sẽ chết!”

Đám phó tướng hai mặt nhìn nhau, đã sớm nghe nói Dao Đế lãnh khốc vô tình!

Mắt tướng quân lộ ra vẻ hung ác, kiên quyết nói, “Coi như nàng là Dao Đế thì sao! Nàng có mạnh đi nữa, lại có thể một người đánh bại 32 Quỷ Giảo thất chuyển đỉnh phong, còn có Bát Mục Tranh bị ma hóa sao! Chỉ cần nàng chết, không ai biết rõ chúng ta đã từng không cho nàng vào thành!”

Vừa nói như thế, mấy người kia lập tức mở rộng tầm mắt.

Tướng quân hít sâu một hơi, còn may mình vẫn tỉnh táo, nếu vừa nãy phán đoán sai lầm, kết quả cũng không dám nghĩ.

“Dao Đế? Dù ngươi là Dao Đế, ngươi cũng phải chết ở Nguyệt Viên Chi Dạ này!”

...

“Đế Vương lĩnh vực! Vô Hạn Chiến Ý! Thiên Bẩm Đế Vương Tinh! Ngự Kiếm Tinh Thể nhị tinh!” Lạc Dao khẽ quát một tiếng, quanh người liên tục có lượng lớn linh khí màu tím bao phủ, thân ảnh lập tức biến mất.

“Kiếm Đạo Vô Cực. Vô Kiếm!”

“Chuyển đổi nguyên tố Băng!”

Đến bây giờ Lạc Dao còn giữ lại một chiêu, Quỷ Giảo miễn dịch linh công, nguyên tố Quang, mà Lạc Dao còn có một nguyên tố Băng, thẳng đến khi Quỷ Giảo tiến vào thất chuyển lại sử dụng!

Rõ ràng nàng hiểu rất rõ, sử dụng nguyên tố Băng công kích quá sớm sẽ khiến Quỷ Giảo nhanh chóng sinh ra kháng tính! Đầu óc nữ nhân này vẫn luôn rất tỉnh táo.

Trong nháy mắt, thân ảnh Lạc Dao hóa thành kiếm khí, kiếm khí giống như dễ như trở bàn tay, quét ngang Quỷ Giảo thất chuyển.

Ngay lập tức, Lạc Dao đã chém giết mười con Quỷ Giảo thất chuyển!

Vừa rơi xuống đất, Bát Mục Quỷ Tranh đã đuổi theo.

Lạc Dao quay người lại đánh một kiếm, tạm thời ép lui Bát Mục Quỷ Tranh, “Kiếm Đạo Vô Cực. Vô Kiếm!”

...

Lần thứ ba rơi xuống, ba mươi hai con Quỷ Giảo thất chuyển đỉnh phong chung quanh đã bị đánh giết toàn bộ!

Lần này, cuối cùng bọn chúng cũng chịu thành thật chết đi.

Lúc này, Vô Kiếm đã là chiêu thức mạnh nhất của Kiếm Đạo Vô Cực, cũng chỉ có tất cả ba lần dự trữ, hiện tại đã dùng hết toàn bộ, mà trên chiến trường, bây giờ chỉ còn có một kẻ địch duy nhất.

Cũng là kinh khủng nhất —— Bát Mục Quỷ Tranh!

Trong lúc chiến đấu trước đó, Lạc Dao luôn tránh tiếp xúc chính diện với nó, nhưng hiện tại, nàng muốn tránh cũng không thể tránh.

Lạc Dao rất mệt mỏi, tiêu hao thời gian dài, khiến linh khí của nàng đã không còn thừa nhiều lắm, điểm mấu chốt nhất là, đối thủ căn bản còn chưa có thể hiện ra thực lực.chân chính

Gió đêm thổi qua, khiến nàng cảm thấy hơi lạnh lẽo.

Dưới ánh trăng, Lạc Dao nghiêng đầu nhìn về phía Lục Thần, giọng nói của nàng hơi mỏi mệt, “Vì sao ngươi còn không đi?”

“Lần này, chỉ sợ ngươi không có cơ hội xoát thi thể.”

Lục Thần hơi sửng sốt, đúng vậy, đây cũng không phải lần đầu tiên hắn đứng ở một bên nhìn Lạc Dao chiến đấu, lần trước ăn hết Dạ Hành Quỷ Tộc cũng là như thế, khi đó hắn đang bận xoát thi thể.

“Vô Danh, mang theo phụ tử A Thiết, đi đi... Gia hỏa này quá mạnh mẽ... Ta không biết còn có thể chống đỡ bao lâu.”

Lục Thần lắc đầu, “Không phải ta không đi!”

Bình Luận (0)
Comment