Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Nhưng muốn đi chúng ta cùng đi.”
Trên mặt Lạc Dao đầy sát ý và máu tươi, hiếm thấy lộ ra tươi cười..
Mặc dù lời tên kia nói ngu xuẩn như vậy, nếu đặt ở trước đó, có thuộc hạ nói như vậy, nhất định sẽ bị mình mắng cho máu chó phun đầy đầu.
Nhưng không biết vì sao, lúc này nàng lại không muốn mắng hắn, ngược lại trong lòng có một tia ấm áp.
Vô Danh, rốt cuộc ngươi có phải là “vạn người không được một” kia không! Rốt cuộc Ngũ Trọng Thiên sẽ trải qua cái gì!
Nhưng ta không có cơ hội tìm ra đáp án.
Vung tay lên, trong tay Lạc Dao xuất hiện một cái thuẫn bằng kim loại, chân trước nàng hơi cong, một tay cầm thuẫn, một tay cầm kiếm, nhìn chằm chằm phía trước.
Bát Mục Tranh đã biến mất ở trong tầm mắt, đòn tiếp theo, nàng nhất định phải tranh thủ đầy đủ thời gian!
“Nhân loại hèn mọn, các ngươi có hy vọng giết thủ hạ của ta? Đừng có vùng vẫy vô vị nữa!” Trong đêm tối, một giọng nói hùng hậu vang lên, “Ở trước mặt ta, các ngươi nhỏ yếu giống như sâu kiến!”
“Hiếm khi gặp được một tên hơi mạnh một chút, vậy để ngươi nếm thử một chiêu này.”
“Nguyệt Thực. Nguyệt Chi Ám Diện!”
Trăng tròn treo cao!
Ánh trăng đột nhiên nổ tung! Khoảnh khắc này tầm mắt mọi người đều bị chói lóa!
Một cột sáng, rơi thẳng xuống từ trên chín tầng trời!
Tuy Lạc Dao phản ứng nhanh, lúc này cũng không kịp né tránh! Nàng chỉ có thể giơ tấm thuẫn lên, chống cự công kích kinh khủng này!
Cái này căn bản cũng không phải sức người gây ra, rốt cuộc Nguyệt Thực là kỹ năng kinh khủng gì!
Có Đế Lâm Thuẫn viễn cổ bảo vệ, mặc dù linh lực chưa đánh xuyên qua tấm thuẫn, nhưng áp lực cực lớn đã khiến Lạc Dao không chống đỡ được!
Khóe miệng nàng bắt đầu chảy máu.
Mà tại trong nghịch cảnh như thế, Lạc Dao vẫn cắn răng dùng kỹ năng.
“Kiếm Đạo Vô Cực. Triệu Hoán Tứ Phương Kiếm Thần!”
Bên cạnh người Lạc Dao đột nhiên hiện lên bốn tôn linh thể cực lớn, hai nam hai nữ, chia ra bốn phía của Lạc Dao.
Bọn họ vừa xuất hiện, liền ý thức được lúc này bọn họ đang đứng ở bên trong xung kích linh lực cường đại, nhanh chóng rút ra bội kiếm bên hông, vung ra vô số đạo kiếm khí về phía chân trời.
Dưới sự giúp đỡ của Tứ Phương Kiếm Thần, Lạc Dao lại có khuynh hướng ngăn cản được một chiêu này!
“Bắn tên!”
Nhưng vào lúc này, trên vách đá, vô số mũi tên tràn đầy trời đất bắn qua.
A Thiết ngơ ngác nhìn những mũi tên kia, kinh ngạc nói, “Cuối cùng thủ quân cũng chịu ra tay tương trợ?”
Lục Thần hơi kỳ quái, vì sao những thủ quân kia đột nhiên ra tay tương trợ? Nhưng nghĩ lại, với phẩm hạnh của những người kia, lúc này tuyệt đối không thể tương trợ được...
“Không đúng! Lúc này thân hình Bát Mục Quỷ Tranh đều khó mà bắt giữ, sao bọn họ công kích được?” Lục Thần đột nhiên trừng to mắt, “Quan Thiên Mục!”
Quan Thiên Mục nhanh chóng đưa ra điểm đến của mũi tên.
Điểm đến, chính là Lạc Dao đang cứng rắn chống đỡ Nguyệt Thực!
Giờ khắc này, trong mắt Lục Thần ẩn ẩn có sương mù màu xanh bốc lên, “Đám hỗn đản các ngươi!”
Không để bọn họ vào thành, nhìn bọn họ chết còn không tính, vào lúc tranh đấu sống chết này, bọn họ không bắn giết Ma Thú, ngược lại ra tay bắn giết Lạc Dao!
Lúc này Lạc Dao chắc chắn không có sức chống đỡ những mũi tên này, một khi trúng chiêu, chờ đợi nàng chỉ có chiến bại và bị giết!
Ánh mắt Lục Thần nhìn lướt qua bóng đêm đằng xa, tên kia còn chưa hiện thân! Tuy nhiên lúc này hắn đã không quản được nhiều như vậy.
“A Thiết, mang Tiểu Tuệ trốn đi, cẩn thận những thủ quân kia!” Lục Thần nói một câu, thân ảnh lóe lên một cái rồi biến mất!
Trên vách đá, khóe miệng tướng quân hơi nâng lên, ánh mắt lộ ra một tia mê mang.
Hắn ta hừ lạnh một tiếng, “Đông Nhạc Dao Đế? Còn không phải cũng chết như vậy sao? Dao Đế, ngươi đừng trách ta, ta thấy ngươi sắp chống đỡ không nổi, giúp ngươi một tay, để ngươi sớm được giải thoát một chút.”
Bên cạnh, phó tướng nói, “Nếu Dao Đế thật sự chết rồi, lại nói, có phải chúng ta đánh chết nàng hay không? Chậc chậc chậc, một trong những chiến lực mạnh nhất của Ngũ Trọng Thiên, thế mà chết ở trong tay chúng ta, cái này cũng là một chuyện đáng khoe mẽ đây.”
“Đừng nói nhảm, Dao Đế chết dưới tay Bát Mục Quỷ Tranh, không hề có liên quan tới chúng ta.”
“A a a, đúng đúng đúng, là chết dưới tay Bát Mục Quỷ Tranh, hắc hắc hắc hắc.”
“Chờ Dao Đế chết, mấy tên tạp ngư còn lại kia chắc chắn cũng phải chết trong tay Bát Mục Quỷ Tranh, sẽ không còn ai biết chuyện này, kế hoạch này thật sự hoàn mỹ. Chỉ đáng tiếc cho đại mỹ nhân Dao Đế kia.”
“Còn không phải, trước kia đến nghĩ cũng không dám, hiện tại sắp chết, lại cảm thấy hơi đáng tiếc.”
Tướng quân cười lạnh một tiếng, tiếp tục thưởng thức trò hay phía sau.
Lạc Dao liếc mắt thấy được mưa tên đầy trời, nàng rất nhanh phân biệt được những mũi tên này bay về phía mình.
Là những thủ quân kia!
Bọn họ lại muốn bắn giết mình!
Chính vì sợ tội nên không từ thủ đoạn giết người diệt khẩu, hay là mệnh lệnh từ cấp trên Bạch Sư quốc.
Tuy nhiên nàng đã không còn sức chống cự những mũi tên này, có thể trở thành thủ quân, ít nhất thực lực những người này cũng trên Địa Tu, Nguyệt Chi Ám Diện đã khiến nàng không di chuyển được, huống chi là mấy vạn tên Địa Tu cùng bắn!
Để xác minh lời tiên tri kia, nàng rời khỏi vương thành Đông Nhạc, một đường đuổi tới Tuyết Sơn.
Mùi thơm thỏ tuyết nướng khiến bọn họ kết bạn mà đi, nàng nhìn thấy bằng hữu Vô Danh, nghe kể về câu chuyên của Tuyết Nhi, nàng cũng mở mang tầm mắt với Vô Danh xảo trá, ngoan độc.
Điều thú vị là, mặc dù bọn họ càng ngày càng quen thuộc, nhưng nàng lại càng ngày càng nhìn không rõ người kia.
Cho tới bây giờ, nàng cũng không thể phán đoán rốt cuộc tên kia có phải người bên trong lời tiên tri hay không. Có thể hắn cũng chỉ là một trong những thiên tài quật khởi bên trong dòng lũ vận mệnh, cũng không có khác biệt quá lớn với những người khác.
Rốt cuộc, không thể làm rõ ràng lời tiên tri...
Mà bây giờ, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, rong ruổi chiến trường trăm năm, ai nghĩ đến cuối cùng mình vẫn phải chết trong tay tiểu nhân.
Làm hại bản thân ngay cả lời nói trước đó đều không thể thực hiện được.
Tứ Phương Kiếm Thần đã không chịu nổi, mưa tên tới gần, dường như sinh mệnh của Lạc Dao cũng phải đi đến cuối con đường.