Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tên cứ mở miệng một tiếng là Thiết ca này, hoàn toàn giống như con trai nhà bên cạnh, lại sở hữu chiến lực khủng bố như thế!
“Ông trời ơi, ta hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình, Vô Danh huynh đệ... Đánh chết Bát Mục Quỷ Tranh!”
Lúc này Lục Thần cũng không hứng thú với đám người cảm thấy chấn kinh, trên thân thể truyền đến đau nhức kịch liệt, khiến toàn thân hắn run rẩy.
Đồng thời, hắn cũng biết, rất có khả năng người hắn chờ sắp xuất hiện!
“Tiểu Lục... Khụ khụ khụ... Cánh tay của ta...” Lục Thần gọi Tiểu Lục ra, Tiểu Lục vội vàng nhặt cánh tay trái của Lục Thần từ dưới đất.
Trong thời gian ngắn, nếu có thể nối liền cánh tay, Lục Thần còn có hy vọng hồi phục.
Chẳng qua khi Lục Y Y nhặt cánh tay lên, lại phát hiện mặt cắt bốc lên sương mù màu đen, ngay sau đó, cơ bắp cánh tay chỗ gãy bị hoại tử...
“Lão đại...” Lục Y Y đỏ mắt, đau lòng nhìn Lục Thần, “Hẳn là công kích của Quỷ Giảo bổ sung thêm thuộc tính Hắc Ám, thân thể của ngươi có linh khí hộ thể, không đến mức cơ bắp bị hoại tử, nhưng cánh tay gãy...”
Lục Thần hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn lướt qua cánh tay gãy.
Cánh tay không thể nhấc lên!
Lúc trước hắn cũng từng đứt mất cánh tay, nhưng bây giờ lại bị đứt bản thể!
Tổn thương bản thể ở Ngũ Trọng Thiên không giống với tổn thương bản thể ở Tứ Trọng Thiên, Tứ Trọng Thiên dù cho bản thể bị thương, dù sao cũng là kết nối thần kinh truyền đến, bản thể chân chính của Lục Thần vẫn nằm ở bên trong khoang hành khách trò chơi, chỉ là kết nối thần kinh bị đứt đoạn.
Sử dụng đan dược khôi phục nhục thân có thể chữa trị bản thể, sẽ không lưu lại bất kỳ tổn thương gì.
Nhưng Ngũ Trọng Thiên thì khác, hiện tại Lục Thần đang dùng bản thể để chiến đấu! Cánh tay gãy mất, dựa vào đan dược là không được!
Cũng có nghĩa, Lục Thần thật sự đã mất đi một cánh tay.
Trong lòng Lục Thần đau xót, run giọng nói, “Có thể khôi phục không?” Trong lòng của hắn còn ôm một tia hy vọng.
Hy vọng trong mắt Lục Thần khiến cho Lục Y Y càng thêm khó chịu, “Lão đại... Hiện tại trong số kỹ thuật đan dược mà ta nắm giữ, tạm thời, không thể khôi phục.” Lục Y Y nói, nước mắt cũng chảy xuống.
Lão đại còn có kẻ địch rất cường đại đến độ không cách nào tưởng tượng, mà một trận chiến này khiến hắn đau đớn mất đi cánh tay trái! Về sau, hắn phải lấy một cánh tay đối mặt với những cường địch kia sao?
“Lão đại, không cần buồn, ta biết có đan dược có thể khiến nhục thể trùng sinh, mặc dù bây giờ ta vẫn chưa thể luyện chế, nhưng ta sẽ cố gắng, ta nhất định sẽ luyện ra!”
Lục Thần miễn cưỡng nở nụ cười, yếu ớt nói, “Không sao, từ từ sẽ đến... Trong Cửu Thiên có vô số kỳ ngộ, thiếu một cánh tay mà thôi, không có gì lớn.”
Ai cũng thấy được, thật ra Lục Thần rất lo lắng cho cánh tay của mình.
Bất cứ người nào mất đi một bộ phận thân thể cũng không thể thờ ơ, có người tỉnh lại sau giấc ngủ phát hiện bị người ta cắt chi, thậm chí sẽ tìm chết tìm sống.
Thế nhưng, lão đại còn đang an ủi mình...
“Lão đại, trước tiên ăn những đan dược này... Ta giúp ngươi cầm máu.” Mặc dù tiểu Lục đã cố nén nước mắt, nhưng hai hàng nước mắt vẫn tuôn rơi không dứt...
Tiểu Lục nhanh chóng xử lý vết thương của Lục Thần.
“Tiểu Lục, đi tìm thú đan đii.”
Tiểu Lục vội vàng xoay người, bên trong một đống máu thịt tựa như bùn nhão, tìm được thú đan của Bát Mục.
Thú đan này là thú đan bát chuyển, nhưng hình nh còn có một vài khác biệt, đáng tiếc bây giờ không có quá nhiều thời gian xem xét, Lục Thần trực tiếp thu thú đan lại.
Chung quanh còn có rất nhiều thú đan thất chuyển, nhưng hiện tại Lục Thần không rảnh nhặt.
“Trở về đi, ta cảm thấy tên kia sắp tới.” Giọng điệu của Lục Thần rất bình thản, lại khiến Lục Y Y càng thêm đau lòng.
Đã đến tình trạng như vậy, lão đại còn phải đối mặt với một đối thủ kinh khủng hơn.
Có lẽ đám người Lạc Dao không biết vì sao lão đại không mở Hồn Thể Hợp Nhất.
Nhưng nàng biết! Đối thủ của lão đại, hoàn toàn không phải là Bát Mục.
Đối thủ của hắn, là vị canh giữ Ma Đồng cốc kia.
Một trong Tứ Đại Thiên Vương Ma Thú!
Lục Thần triệu hồi Lục Y Y, lúc này nhìn thấy đám người Lạc Dao muốn tới thì hô to về phía bên kia: “Các ngươi không được qua đây!”
Lạc Dao kinh ngạc nhìn Lục Thần, tên này làm sao vậy.
Lục Thần hít sâu một hơi, xoay người, nhìn rừng rậm trong bóng đêm trước mắt, từ tốn nói: “Thế nào? Còn không dám đi ra?”
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc, không biết cuối cùng Vô Danh đang nói chuyện với ai.
Đúng lúc này, đột nhiên mặt đất bắt đầu chấn động.
Trong đêm tối, một đôi mắt màu đỏ lập tức sáng lên.
Một cỗ linh khí mênh mông lập tức bao phủ toàn trường, một số người không phòng bị trực tiếp bị hất văng ra khỏi mặt đất!
Oanh, oanh, oanh, oanh... Mặt đất chấn động có quy luật, loạn thạch rơi xuống, thiên địa rung động!
Một âm thanh trầm thấp làm người rợn cả tóc gáy vang lên.
“Duy Ngã Độc Cuồng, dù ngươi không nói, ta cũng biết mục đích của ngươi!”
Lạc Dao hoảng sợ nhìn đôi mắt màu đỏ kia, trong chỗ tối lại còn một tên đang ẩn nấp? Nàng cũng không phát hiện ngay từ đầu!
Nhìn thân hình thì chắc là Ma Thú, chỉ là cuối cùng là Ma Thú nào mà có thể khiến Bát Mục xung phong, còn mình thì thản nhiên trốn trong bóng đêm? Nơi đây không phải là địa bàn của Bát Mục Tranh sao?
Lạc Dao đúng là Dao Đế, rất nhanh đã hiểu rõ.
Chỉ có năm Ma Thú có thể khiến một trong thất tướng Ma Thú là Bát Mục Tranh xông pha chiến đấu.
Tứ Thiên Vương Ma Thú và Ma Thú Chí Tôn!
Nghe nói Ma Thú Chí Tôn đã chết trận, vậy chỉ còn lại bốn tên kia!
Sau khi biết rõ ràng thân phận của đối phương, Lạc Dao lại không thể buông lỏng chút nào, ngược lại trái tim vừa mới hạ xuống lại lập tức treo đến cao hơn trước đó.
Tứ Thiên Vương Ma Thú? Biến mất không thấy trong mấy ngàn năm, không có bất kỳ tin tức gì của bọn chúng, Ngũ Trọng Thiên đều cho rằng chắc Tứ Thiên Vương và Ma Thú Chí Tôn đều đã chết trận.
Mà bây giờ, ở đây lại có một tên?
Chẳng trách Vô Danh suýt chết trận cũng không chịu mở Hồn Thể Hợp Nhất.