Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Mao Đoàn thì đuổi kịp Tiểu Thú, hai người đổi sang dùng công kích vật lý, nhảy vào một đàn Đương Khang tam chuyển, giết lung tung một trận.
Tiểu Mao Đoàn cắn một con, điên cuồng cắn xé, Lục Thần rất rõ ràng, mỗi lần người này há miệng một cái thì thuộc tính sẽ tự động tăng lên.
Còn bên Tiểu Thú lại hiện ra ảo ảnh của tám thần thú, ảo ảnh chợt lóe lên, chỉ thấy nó phi hành với tốc độ cực nhanh, bay tới trước một con Đương Khang tam chuyển, một quyền trực tiếp đánh nát đầu Đương Khang!
Hiện trường cực kỳ tàn nhẫn, đỏ trắng bắn tung tóe cả người nó, tiểu thí hài còn không mặc quần áo, nó cũng không để ý chút nào, quay đầu muốn đi giết một con khác.
Lục Thần trực tiếp mở ra Quan Thiên Mục, lúc này mới thấy rõ công kích của Tiểu Thú.
"Trọng kích, phân chia công kích, liên kích, thiêu đốt linh khí, công kích kèm theo công kích nguyên tố Băng Hỏa... Mẹ nó, bị động của thần thú không mất một cái nào, công kích phổ thông của tên này hơi mạnh."
Kỳ quái là hình như Tiểu Thú có một loại năng lực đặc biệt nào đó, chỉ cần là Ma Thú bị nó đánh chết đều không thể sống lại!
"Hình như công kích của nó còn có thuộc tính khác..." Hiện tại Lục Thần cũng không thể nói chuyện bình thường với Tiểu Thú, chỉ có thể suy đoán trong lòng.
Giết chóc vẫn tiếp tục, hai giờ sau, Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Thú giết đến hưng phấn.
Ngay từ đầu Ma Thú xung quanh còn nhe răng trợn mắt về phía bọn chúng, nhất là một vài con Ma Thú tứ chuyển.
Đối mặt sự khiêu khích của kẻ khác, Tiểu Mao Đoàn nhanh chóng khiến chúng nó hiểu rõ cái gì gọi là thần phục... Nói chung, ăn là xong.
Trong chiến đấu, Lục Thần cũng phát hiện nếu Tiểu Thú gặp phải Ma Thú bị Tiểu Mao Đoàn giết đến tam chuyển thì cũng không sợ.
Chỉ có một lần nó bị một con Đương Khang thủ lĩnh tứ chuyển tập kích, Tiểu Thú quất tay trái đánh nát đầu tên kia, nhưng Đương Khang lại không trực tiếp tử vong, một lần trọng sinh tăng thẳng lên thực lực tứ chuyển.
Nhìn thấy Đương Khang Vương tiến vào tứ chuyển, Tiểu Thú chạy về phía Tiểu Mao Đoàn, vẫn là Tiểu Mao Đoàn xử lý nó.
Từ chi tiết này, Lục Thần suy đoán hiện tại có thể Tiểu Thú đối phó Ma Thú tứ chuyển thì sẽ khá tốn sức, hơn nữa nó cũng không thật sự khiến Ma Thú không thể sống lại, mà chỉ có thể nhằm vào Ma Thú tam chuyển và tam chuyển trở xuống.
Giết chết Ma Thú đẳng cấp cao thì số lần trọng sinh giảm đi.
Đương nhiên, Tiểu Thú có thể có thực lực của Ma Thú tam chuyển đã vô cùng khủng bố, dù sao nó cũng mới được sinh ra chưa tới một ngày!
"Người này còn biết đánh không lại gọi đại ca..." Lục Thần cười lắc đầu, nhưng càng như vậy, Lục Thần lại càng không cần lo lắng nó quá nhỏ, không biết sự nguy hiểm của Ma Thú.
Đại Hoàng cũng không dừng lại một chút nào, chạy khắp nơi nhặt thú đan, balo nó mang theo đã đầy, chạy tới trước mặt Lục Thần ngoắc cái đuôi: "Gâu gâu gâu!"
Lục Thần không khỏi bật cười: "Các ngươi phân công cũng rất rõ ràng, hai tên chúng nó phụ trách giết, ngươi phụ trách sờ thi thể... Ừm, cũng đúng là không có người nào thích hợp sờ thi thể hơn ngươi."
Đại Hoàng giao 200 viên thú đan cho Lục Thần, còn quay về phía hắn sủa vài tiếng.
"Gâu gâu gâu!"
"Những thứ này là thức ăn của Tiểu Thú?" Lục Thần kỳ lạ nói.
Đại Hoàng lè lưỡi, gật đầu.
"Ừm, được rồi, ta còn đang nghĩ sao các ngươi hiểu chuyện như thế, đánh thú đan giúp ta tiến hóa huyết mạch vạn vật..." Lục Thần nhìn thú đan một chút, đẳng cấp của những thú đan này vẫn quá thấp đối với hắn.
"Gâu gâu gâu."
Đại Hoàng rất không hài lòng với công tác hiện tại của mình, nó cũng muốn đi giết Ma Thú!
Lục Thần lập tức kéo Đại Hoàng lại không cho nó đi, đồng thời dùng lời hay ý đẹp khuyên bảo: "Đừng đừng đừng, Đại Hoàng, ngươi hãy nghe ta nói, hiện tại ta chỉ có ba người các ngươi là chiến sủng, hai tên kia đã không bình thường, chắc chắn ngươi phải tiếp tục bình thường cho ta!"
"Nếu không thì trả lại Cửu Chuyển Kim Ô Kính cho ta đi, ta luôn cảm thấy đặt trên người ngươi thì sẽ có lúc xảy ra chuyện..."
"Gâu gâu gâu!"
"Hửm? Phúc lợi nhìn lén Lạc Dao thay quần áo... Cái này... Đại Hoàng, trước kia tên Mộc Huyền kia dạy ngươi như thế nào, ngươi học được thứ gì vậy hả! Ta là loại người như vậy sao!"
"Quên đi, ta cũng chỉ nói chơi, đó là bảo vật đặc biệt dành cho ngươi, sao ta lại thu lại chứ!" Lục Thần chột dạ nói.
Đại Hoàng lắc đuôi, tiếp tục vui vẻ chạy đi thu thập thú đan.
Đại Hoàng cũng học được thói xấu! Lục Thần tức xạm mặt lại, có lẽ trước đây Mộc Huyền đã dạy hư Đại Hoàng không ít...
Mãi cho đến giữa trưa, cả một vùng đầm lầy rừng rậm rộng lớn này đã nằm đầy thi thể của ma thú, xung quanh chỉ còn lại bóng dáng của Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Thú.
Hai tên này xoát sạch Ma Thú nơi này... Chỉ tính riêng thú đan, Lục Thần đã thu được bảy tám trăm viên, phần lớn là nhị chuyển, cũng có một phần là tam chuyển, một ít tứ chuyển.
Trước khi hai tên này trở về, Tiểu Mao Đoàn còn dẫn theo Tiểu Thú đi tới suối nhỏ bên cạnh tắm rửa một cái, xử lý sạch sẽ vết máu trên người.
Lúc bọn họ trở lại, Tiểu Thú đã vùi đầu ngủ trên lòng bàn tay Tiểu Mao Đoàn, xem ra là quá mệt mỏi.
Lục Thần nhận lấy Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn cũng biến nhỏ leo lên bả vai Lục Thần, Đại Hoàng đi theo bên cạnh Lục Thần, một người ba thú... Hoặc có lẽ là, hai người hai thú trở về chỗ cắm trại.
...
Lục Thần ở lại chỗ cắm trại này ba bốn ngày, ngày nào đám Tiểu Thú cũng muốn đi ra ngoài săn bắn.
Sau khi săn bắn kết thúc, Tiểu Thú sẽ ăn mấy viên thú đan, sau khi ăn xong ngả đầu liền ngủ, lần nào cũng ngủ thật lâu, ngủ một giấc đến tờ mờ sáng, ngày hôm sau lại gọi Lục Thần dậy sớm.
Ở lại chỗ cắm trại mấy ngày, thời gian trôi qua rất chậm, cũng cực kỳ phong phú.
Hằng ngày Lạc Dao dẫn theo Lục Y Y đi thu thập dược liệu, Lục Thần thì mang theo Tiểu Thú đi theo một hướng khác để len lén săn bắn.
Buổi tối, bình thường Lục Thần sẽ mang về một ít nguyên liệu nấu ăn mới mẻ, tự mình xào nấu, Lạc Dao và Đại Hoàng thì chờ đợi mỹ thực lên bàn.
Cuộc sống có quy luật như vậy chỉ chớp mắt một cái đã trôi qua.