Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1194 - Chương 1194: Thiên Mệnh Khó Trái (8/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1194: Thiên mệnh khó trái (8/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Lại đã đến cảnh giới thần thú! Mọi người cẩn thận, cần phải toàn lực đánh một trận!" U Quỷ lớn tiếng kêu gọi.

"Thất Tuyệt Trận. Hồn Sát!"

Bảy người vô cùng ăn ý, đồng thời dùng vũ khí của mỗi người đánh ra bảy đạo kiếm khí, bảy đạo kiếm khí vẫn chưa bắn thẳng về phía Hắc Kỳ Lân, mà đều chia ra nhanh chóng xoay tròn ở bên cạnh Hắc Kỳ Lân, như một vòng Huyết Tích Tử điên cuồng chuyển động, cũng rất nhanh co rút lại!

Trong Thất Tuyệt Trận cấm di chuyển vị trí, bị vòng "Huyết Tích Tử" càng co càng nhỏ này bao vây, tất nhiên sẽ phải chịu sát thương khủng bố.

Nhưng Hắc Kỳ Lân đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, "Chỉ có Thất Tuyệt Trận lại tưởng mình vô địch sao?"

"Nguyệt Thực. Vĩnh Hằng Ám Diện!"

Bát Mục Quỷ Tranh có một kỹ năng, tên là Nguyệt Thực. Nguyệt Chi Ám Diện, uy lực rất mạnh, dù là Lạc Dao cũng không chịu nổi.

Dường như kỹ năng của Hắc Kỳ Lân lại là bản thăng cấp của tên kia.

Bây giờ còn là ban ngày, thế nhưng đột nhiên sắc trời tối tăm, cứ như là buổi tối!

Trong "bầu trời đêm", đột nhiên có hơn mười cột sáng lao xuống! Thoạt nhìn, Cứ như là lực tuôn trào ra từ những ngôi sao trên bầu trời rồi bắn xuống đất!

Hắc Kỳ Lân căn bản cũng không để ý tới Hồn Sát, cột sáng đánh thẳng vào vị trí của thất thần!

Ầm ầm ầm ầm ầm! Ngay lập tức, mấy chục tiếng nổ vang lên, mơ hồ thấy bảy bóng người nhanh chóng tránh thoát ở trong cột sáng.

Thế nhưng mặt đất đã bị cột sáng tấn công, trong một trận bắn phá bừa bãi này đã bị đánh ra mười mấy hố sâu hình tròn, đường kính của mỗi một cái hố sâu có thể đạt tới đến trăm mét!

Dường như toàn bộ thất thần đều bị dư chấn đánh bị thương, dồn dập phun ra một ngụm máu tươi, hoảng sợ nhìn Hắc Kỳ Lân.

"Đây, đây là… Đây là tinh thần chi lực?! Đây không phải lực lượng nên có ở Ngũ Trọng Thiên!"

"Rõ ràng đã tránh được cột sáng, thế nhưng linh khí cả người vẫn hỗn loạn, khó có thể điều động, căn bản không thể tiếp tục chống đỡ Thiên Mệnh Thất Tuyệt Trận!"

"Đó là Tinh Trần Lực! Đáng chết, Thất Tuyệt Trận lại bị một chiêu của nó phá hủy!"

Trong một khoảng thời gian ngắn, bọn họ chỉ có thể sử dụng một lần Thất Tuyệt Trận, bất kể dùng đến thức thứ mấy, chỉ cần rời khỏi Thất Tuyệt Trận, vậy đã không thể sử dụng trong trận chiến này nữa!

"Khó có thể tin, trước đây Nguyên Thần đã đánh bại Ma Thú Chí Tôn thế nào!" Sư Vương hoảng sợ nói.

Lúc trước Ma Thú Chí Tôn đã đạt được cảnh giới bản thể thần thú, Nguyên Thần đã đánh bại Ma Thú Chí Tôn cường đại như vậy!

Xung quanh có vô số người hoảng sợ nhìn Hắc Kỳ Lân.

Thậm chí Thất Tuyệt Trận của thất thần còn chưa hoàn toàn phát huy tác dụng, trực tiếp bị Hắc Kỳ Lân trong trạng thái bản thể thần thú, đánh một chiêu phá hủy!

Nói cách khác, thất thần chịu một chiêu đã thua!

Hắc Kỳ Lân thản nhiên nhìn về phía thất thần viễn cổ, "Ta đã nói các ngươi đều là con kiến hôi, hiện tại còn không tin sao?"

"Vận mệnh của Ngũ Trọng Thiên đã được quyết định, trừ khi Nguyên Thần trọng sinh, nếu không số mệnh của các ngươi cũng giống tất cả mọi người!"

Võ tướng đơn đấu ngoại trừ thắng bại của võ tướng đôi bên, sự ảnh hưởng lớn nhất là sĩ khí của đôi bên.

Hắc Kỳ Lân biểu diễn ra thực lực, đã khiến đại quân Ma Thú rơi vào điên cuồng, bọn họ tùy ý gầm thét về phía thủ quân, nóng lòng muốn thử, dường như hận không thể xông lên chém giết ngay bây giờ.

Bên thủ quân thì ngược lại, thất thần bị Hắc Kỳ Lân một trong Tứ Thiên Vương một mình đánh bại, trong lòng bọn họ đã biết, một trận chiến này chắc chắn sẽ bại!

Trong đầu Lục Di chưa bao giờ rõ ràng như lúc này.

Những tiên đoán này đều là thật, không ai có thể hóa giải thiên kiếp của Ngũ Trọng Thiên!

Nàng có thể đi tới Ngũ Trọng Thiên thật sự không có gì tiếc nuối.

Nhìn thấy nhiều người ngoài hành tinh, dị thú Ma Thú như vậy, hiểu biết về một thế giới tu tiên chân thật… Những thứ này đối với một nữ hài chỉ là một game thủ chuyên nghiệp bình thường, thật sự nghĩ cũng không dám nghĩ.

Tiếc nuối duy nhất là, nàng không có cơ hội trở lại hiện thực, nói lời từ biệt với ca ca.

Thật vất vả đến Ngũ Trọng Thiên, vốn tưởng có thể tìm được lão ca, nhưng không biết bây giờ tên kia đang ở đâu.

Nhưng thế này cũng tốt, ít nhất ca ca còn có hy vọng sống!

Cô Phi nắm chặt tay Lục Di, thâm tình nhìn Lục Di, "Xin lỗi, không gặp được ca của nàng, cũng không thể luận bàn với hắn."

Lục Di vui mừng nhìn Cô Phi, trải qua thời gian ở chung lâu như vậy, nam nhân này vẫn luôn bảo vệ bên cạnh mình, cũng giúp đỡ người chơi Trái Đất rất nhiều

Vì một câu "đánh thắng ta mới có thể lấy muội muội ta" của lão ca, Cô Phi ngày đêm tu luyện… Đáng tiếc, lần này còn không kịp gặp lão ca.

"Không sao, dù không gặp được ca ca của ta, ta đồng ý với chàng! Lần này ta không nghe hắn."

"Thật sự? Không được, chẳng may ca nàng đánh ta thì làm sao bây giờ?"

"Ta nói này, sắp chết đến nơi, hai người các ngươi có thể đừng vung thức ăn cho chó không?" Đông Phương Kỵ lườm hai người một cái, "Sắp chết còn phải ăn một nắm thức ăn cho chó, các ngươi cân nhắc cảm nhận của ta được không."

Thoa Ông gọi ra một con Chiến Hổ, hắn ta vỗ lưng Chiến Hổ, "Tiểu Nguyên, xin lỗi, ta không thể giúp ngươi tìm được tiểu tử thối kia!"

Chiến Hổ lại là Tiểu Nguyên biến thành, Thoa Ông là Ngự Thú Sư, vì che giấu tai mắt người khác, nó mới biến ảo thành dáng vẻ Chiến Hổ.

Trong mắt của nó cũng hơi không nỡ…

Lão đại, Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên hoàn thành nhiệm vụ ở Tam Trọng Thiên, khó khăn đi tới Ngũ Trọng Thiên, lại không thể nhìn thấy các ngươi…

"Tiểu Nguyên… Nhớ lão đại… Nhớ Tiểu Mao Đoàn, Đại Hoàng… Tiểu Nguyên không thể chết được!"

Trong lòng Thoa Ông đau khổ, nặng nề gật đầu, "Tiểu Nguyên, dù như thế nào, chúng ta đều phải chiến đấu hăng hái đến một khắc cuối cùng!"

Thở dài một tiếng, Thoa Ông nhìn về phía phương xa.

"Tiểu tử thối, nếu ngươi vẫn còn ở Ngũ Trọng Thiên, ngàn vạn lần đừng trở về!"

Trong chiến trường, trận chiến của Hắc Kỳ Lân và thất thần còn chưa kết thúc, nó đột nhiên đạp móng trước xuống đất, mặt đất lập tức xuất hiện hai khe hở, nứt về phía hai người Sư Vương và Lạc Trần như điện chớp.

Bình Luận (0)
Comment