Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1301 - Chương 1301: Trạng Thái Mạnh Nhất (9/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1301: Trạng thái mạnh nhất (9/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Hai Thiên uy của Lục Thần đều là tứ giai, tuy không thể trưng dụng Thiên uy tứ giai, có điều dưới tứ giai, không ai có thể may mắn thoát khỏi!

Bất kể nói thế nào, dưới tác dụng của hai Thiên uy, thuộc tính của Lục Thần bạo tăng! Vốn là tăng thêm 320 vạn, nhưng được huyết mạch vạn vật gia trì, lại tăng thêm 30 vạn!

“Kỹ năng Thiên uy lại bá đạo như vậy...” Mặc dù Tầm Đạo không biết rốt cuộc Lục Thần tăng thêm bao nhiêu thuộc tính, nhưng tên này có thể khiến cho những người có Thiên uy cấp thấp kia mất đi sức chiến đấu toàn bộ, nhìn từ điểm này đúng là vô cùng bá đạo!

Nhưng bây giờ vẫn không phải là trạng thái mạnh nhất của Lục Thần.

“Nhập Ma!”

Trong nháy mắt, hai mắt Lục Thần lập tức mất khống chế, điên cuồng tuôn ra lượng lớn sương mù màu xanh lá!

Nét mặt của hắn cũng từ bình tĩnh, trở nên dữ tợn hơn.

Hai Thiên uy, Nhập Ma, Thần Ma Tinh Thể, lại thêm Thần Ma thất biến Thần Ma Cộng Sinh, thuộc tính gấp bội, gấp bội, lại gấp bội! Lúc này trạng thái của Lục Thần, ngoại trừ tổn thương nhục thân cùng dễ mệt mỏi ra, hầu như đã đạt đến đỉnh phong!

Khi tiến vào trạng thái mạnh nhất, quanh người Lục Thần điên cuồng phun trào linh khí!

Giữa thiên địa, gió nổi mây phun, cuồng phong gào thét, cây cối cực lớn dường như cũng muốn nhổ tận gốc!

Bầu trời mây đen dày đặc, sấm sét vang dội, dường như ý đồ của bọn chúng là muốn chấn nhiếp sinh vật không nên tồn tại này!

Trạng thái Nhập Ma, mỗi một giây, lý trí của Lục Thần sẽ mất đi một phần!

Mà giờ khắc này, hắn tích lũyoán khí thật lâu, cuối cùng bạo phát.

Hắn ngước thẳng lên trời gào thét, âm thanh hùng hậu, “Thiên địa không dung lại như thế nào! Mệnh ta do ta không do trời!”

Oanh một tiếng, mênh mông linh khí lấy Lục Thần làm trung tâm, cuồn cuộn hướng ra phía ngoài, cuốn bay vô tận bụi cát, đánh gãy thân cây cực lớn, chỉ là dư uy của một tiếng gào thét này, lại đã cuốn bay cây cối trong vài trăm mét vuông.

“Ông trời ạ, đây, đây chính là trạng thái mạnh nhất của viện trưởng chúng ta sao?” Diệp Phàm trừng to mắt, “Cũng quá kinh khủng rồi.”

“Ta biết viện trưởng mạnh, nhưng ta không ngờ người kia sẽ mạnh như vậy!” Sở Thiên cũng đầy mắt chấn kinh, “Hắn, rốt cuộc hắn có phải người hay không...”

Bên ngoài Huyễn Cảnh Đồ, vô số người xem chiến đã nhao nhao đứng lên, trợn mắt hốc mồm nhìn xem một màn này.

“Cái này, cái này, rốt cuộc người này là cái gì!”

“Thần Ma Cộng Sinh, ta nhớ rồi, Thần Ma Cộng Sinh, đây là Thần Ma Cửu Thiên! Hắn, hắn lại luyện đệ nhất cấm thuật Cửu Thiên, Thần Ma Cửu Biến!”

Mấy người mang theo khăn che mặt kia, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.

“Thần Ma Cửu Biến, cộng thêm Thần Ma Vô Cực Kiếm... Gia hoả này lại có hai cái Thần Ma nghịch mệnh! Làm sao có thể có người có thể thu thập bộ Thần Ma!”

Trong chiến trường, Trường Hồng và Tầm Đạo dần không cười nổi.

“Tầm Đạo, tên kia nhìn có chút không đúng!” Thần sắc Trường Hồng trở nên ngưng trọng.

Tầm Đạo gật đầu, “Gia hoả này quá tà dị... Ngươi và ta dùng một kích toàn lực, nhất định phải đánh giết yêu nghiệt này!”

Lúc này, thân ảnh Lục Thần đã hóa thành một bóng đen mơ hồ, trong nháy mắt biến mất tại chỗ!

Loại trạng thái này, Lục Thần không thể duy trì thời gian dài, nhất thiết phải tốc chiến tốc thắng!

Tầm Đạo cũng tay mắt lanh lẹ, vội vàng khống chế Khôi Bạt ngăn cản, “Trường Hồng, nhớ kỹ, dù gì nhục thể của hắn cũng hư nhược, đây chính là nhược điểm của hắn!”

“Ta lấy Khôi Bạt cuốn lấy hắn, ngươi ta liên thủ ra chiêu tuyệt sát!”

“Được!”

“Giết! Hấp Thu Sinh Linh!” Khôi Bạt điên cuồng gào thét một tiếng.

Trong ngàn mét xung quanh, tất cả thảm thực vật lập tức bị hút khô!

Đám người Ỷ Thiên và Vân Hải vội vàng dùng linh khí hộ thuẫn, che chở học viên, “Cẩn thận, đây là tuyệt chiêu của Khôi Bạt! Hút thể lực và sinh cơ nhục thân! Nhất định phải đứng vững!”

Hai Thánh Viện lớn cũng có đạo sư hoặc cao thủ đang bảo vệ những người khác.

Một lực hút cuồng mãnh truyền đến, Lục Thần chỉ cảm thấy thể lực của mình giảm xuống gần gấp đôi!

Dưới trạng thái dễ mệt mỏi, mở toàn trạng thái, Lục Thần tiêu hao linh lực có thể chống đỡ mấy chục giây, nhưng tiêu hao thể lực rất to lớn, bây giờ e rằng chỉ có thể kiên trì mấy giây.

Một đòn, cơ hội chỉ có một đòn!

Cùng lúc đó, dưới sự che chở của Thi Vương, Tầm Đạo và Trường Hồng đồng thời ra chiêu.

“Thiên Đạo lĩnh vực! Tam Thanh Cửu Tự Chân Ngôn Chú!”

“Tinh Thần lĩnh vực! Lưu Tinh Kiếm Quyết. Lưu Tinh Trụy Lạc!”

Hai đại kỹ năng này, toàn bộ là kỹ năng công kích phạm vi, Tầm Đạo và Trường Hồng đều có kinh nghiệm sa trường, đã phát hiện Thần Ma Tinh Thể của Lục Thần không có cách gì bị khóa chặt, chỉ có dạng kỹ năng siêu cường này có thể đánh giết!

Mây đen che kín bầu trời, nhấp nhoáng vô số ánh lửa, ngay sau đó, lượng lớn kiếm ảnh bốc lên ánh lửa, giống như lưu tinh trụy lạc điên cuồng đập xuống.

Hư ảnh Tam Thanh đạo nhân đứng ở trước người Tầm Đạo đều đánh ba chưởng, chín đạo chưởng ấn với thuộc tính khác nhau đánh về phía Lục Thần.

Trên Huyễn Cảnh Đồ, lúc này khu vực này rất rực rỡ, cho dù là mô hình thu nhỏ vài trăm lần, đám người cũng có thể cảm nhận được sự kinh khủng của chiến trường vào lúc này.

Một trận sinh tử, thiên địa biến sắc!

“Ông trời ơi, kỹ năng thật là khủng khiếp!”

“Xong rồi, phía trước có Khôi Bạt ngăn cản, khó mà vượt qua, phía sau lại có hai đại cường giả siêu cấp đồng thời ra sát chiêu, Vô Danh kia tuyệt đối không thể lật bàn.”

“Viện trưởng!” Chúng đệ tử Thần Ma Học Viện vô cùng giận dữ, thần kinh căng cứng.

Hai đạo kỹ năng đập tới, Lục Thần nhanh chóng né tránh, ở dưới trạng thái cực hạn, thể lực của hắn phút chốc liền hao tổn hầu như không còn!

Lưu tinh hỏa kiếm tiếp tục rơi xuống, mặt đất như một biển lửa, chín đạo chưởng ấn tránh thoát một đạo, liền tái sinh một đạo, rít gào mà tới!

Thi Vương đứng ở trước người Tầm Đạo và Trường Hồng, vừa lấy nhục thân vô địch bảo vệ hai người sau lưng, vừa dùng Hấp Thu Sinh Linh nhanh chóng làm tiêu hao thể lực của Lục Thần.

Đột nhiên, Lục Thần tiêu hao thể lực, lảo đảo một cái, suýt nữa té ngã.

“Ha ha ha ha, Vô Danh, yêu nghiệt này, đi chết đi cho ta!”

“Mặc cho ngươi có điên cuồng cỡ nào, lão phu muốn ngươi chết, ngươi hẳn phải chết!”

Bình Luận (0)
Comment