Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng vào ngay lúc này, có người lại phát hiện khóe miệng Lục Thần hơi nhếch lên.
“Ta hoa mắt sao? Sắp chết rồi, thế mà tên kia còn cười?”
Một giây sau, một mảnh kim quang hiện ra dọc theo cánh tay phải của Lục Thần! Từng mảnh từng mảnh lân phiến xoay chuyển, cánh tay phải của hắn như một cánh tay rồng!
Cuối cùng hao hết thể lực! Hiện tại, hắn mới thật sự ở trạng thái mạnh nhất!
Bên kia, một chiêu phân sinh tử!
"Nhanh nhìn cánh tay của viện trưởng đi, đó là cái gì!" Ỷ Thiên trợn to hai mắt, hắn ta phát hiện kiến thức kinh nghiệm của mình, thật sự càng ngày càng không đủ dùng trước mặt Vô Danh.
Người có cảm giác giống với Ỷ Thiên, còn có một đám đạo sư Vân Hải, Thiên Thạch Cung, Long Tường, "Sao có thể có thứ này!"
Ỷ Thiên cau mày, lúc trước hắn ta từng nhắc với Vô Danh, trong Cửu Thiên có một vài nhục thân cường đại có thể trực tiếp chuyển cho mình sử dụng, lúc đó Vô Danh còn tỏ vẻ khiếp sợ, sao trên người gia hỏa này lại có nhục thân như vậy?
Không đúng, đó không phải là nhục thân chuyển tiếp, nhục thân chuyển tiếp cường đại sẽ biểu hiện ra sự khác biệt đặc thù rất rõ rệt với bản thể, còn cánh tay phải và bản thể của Vô Danh hoàn toàn là một thể, không có bất kỳ biểu hiện đặc dị nào!
Chẳng lẽ là bản thể? Nhưng, tại sao bản thể lại có long lân!
Kích hoạt biến dị Long Tinh, Lục Thần tăng gấp đôi tốc độ, đồng thời công kích tiếp theo kèm theo sát thương Chân Long, sát thăng tăng gấp năm lần ban đầu!
Lục Thần rõ ràng cảm nhận được trong cánh tay phải có linh khí cuồng mãnh đang va chạm, cứ như biển lớn vỡ đê!
Thời gian nhập ma đã được vài giây, Lục Thần cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng khát máu.
Hắn rít gào một tiếng về phía Khôi Bạt, cả người lập tức bắn mạnh đi!
Lúc này, mặc dù hắn không sử dụng kỹ năng di chuyển vị trí, tốc độ cũng đã sắp tới mức không thể tưởng tượng nổi!
Ngay trong chớp mắt đó, hắn đã đến trước mặt Khôi Bạt!
"Đi chết cho ta!" Lục Thần rít gào một tiếng, cả người hóa thành một đạo bạch quang, "Nhất Kiếm... Phá Thiên!"
...
Phịch một tiếng, một tiếng vang thật lớn!
Mấy vạn người mờ mịt nhìn về phía Huyễn Cảnh Đồ, trong mắt ngoại trừ khiếp sợ, đã không biết còn có tâm trạng gì nữa.
"Đây, đây là, đùa, đùa cái gì! Huyễn Cảnh Đồ lại... Bị nứt rồi!"
Không sai, thứ nứt ra trước tiên lại là Huyễn Cảnh Đồ!
Một kẽ hở từ khu vực kịch chiến trực tiếp kéo dài đến sát biên giới Huyễn Cảnh Đồ, Huyễn Cảnh Đồ bị mạnh mẽ xé nứt!
Ngay sau đó, trên đảo nhỏ ở đằng xa truyền đến một tiếng vang thật lớn, mọi người có thể thấy rõ ràng, biên giới của hòn đảo nhỏ cực lớn này, có núi đá lăn xuống, dường như cả hòn đảo đều đang chấn động!
Sau khi Huyễn Cảnh Đồ nứt ra, mọi người đã không thể chứng kiến tình hình trong U Minh Ngục nữa.
"Trời ạ, một kích kia, rốt cuộc, rốt cuộc sát thương khủng bố đến mức nào!"
"Sẽ không chém ra U Minh Ngục chứ!"
"Không thể tin nổi, thật sự không thể tin nổi, cái tên kia, rốt cuộc là đẳng cấp gì, ta tuyệt đối không tin hắn chỉ có đẳng cấp Đại Tu Su nhất tinh, tuyệt đối không thể!"
Trai Tế và Lan Chi nhìn nhau, bọn họ cũng không thể nào hiểu được.
"Đám người viện trưởng còn sống không?"
"Không biết, thế nhưng một kiếm kinh khủng như vậy, ta không tin đám Khôi Bạt, Tầm Đạo có thể đỡ được! Chỉ sợ thân thể viện trưởng không thể nào chịu được."
"Huyễn Cảnh Đồ lại nứt ra, linh khí vừa nãy quá kinh khủng."
Lúc vài tên mặc đồng phục làm việc của Thiên Âm Các đi ngang qua trước mặt Thần Ma Học Viện, bọn họ nhìn thoáng qua Trai Tế và Lan Chi, dường như muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn bỏ qua, trực tiếp đi ngang qua trước mặt hai người.
Những người này không giống đệ tử tầm thường của Thiên Âm Các, chắc là cấp bậc người chủ sự của cuộc tranh tài này.
Bọn họ nhanh chóng cưỡi một vài pháp bảo tọa kỵ cấp khá thấp, bay về phía trước Huyễn Cảnh Đồ.
"Đường chủ, Thần Ma Học Viện thật to gan, dám bắt cóc người của chúng ta." Một người khẽ nói.
Vẻ mặt nữ tử được gọi là đường chủ kia thản nhiên, "Ta đoán, có liên quan đến Tử Thiên Cung, dù sao Thần Ma Học Viện cũng không làm khó người của chúng ta."
"Đường chủ, lẽ nào cứ bỏ qua như vậy sao?"
Nàng kia nhìn về phía Huyễn Cảnh Đồ nứt ra ở giữa không trung, khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát nói, "Vô Danh có thực lực khó lường, Tử Thiên Cung cũng quyền thế ngập trời, hai phe này tranh đấu, tốt nhất chúng ta đừng liên quan đến việc này!"
"Tạm thời giữ kín việc này với bên ngoài, nếu thật sự không tránh khỏi, chúng ta lại ra mặt, hiểu chưa!"
"Vâng!"
Nữ nhân lắc đầu, "Một kiếm của Vô Danh này lại có thể xé rách Huyễn Cảnh Đồ, đùa gì thế! Nhanh chóng chữa trị một chút, ta cũng muốn xem tình hình chiến đấu hiện tại như thế nào."
"Vâng, đường chủ!"
Không biết Thiên Âm Các dùng thủ pháp gì đặc biệt, chẳng mấy chốc Huyễn Cảnh Đồ đã phục hồi như cũ.
Mọi người khẩn cấp nhìn về phía Thần Ma Học Viện.
Lúc này, trong chiến trường đang hoàn toàn yên tĩnh.
Ỷ Thiên vẫn há miệng, cái cằm suýt nữa rơi xuống.
Trước ngực Thi Vương nổ tung một lỗ máu to lớn, đôi mắt quỷ dị của nó trợn to gần như lồi ra khỏi viền mắt, dường như nó không thể tin được, bản thân cứ bị người ta xuyên thủng nhục thân như vậy!
Sau lưng Khôi Bạt, trước mặt Tầm Đạo còn trôi nổi lơ lửng một lá bùa màu vàng, nhìn dáng vẻ là chuẩn bị dùng ra lại chưa kịp dùng, Trường Hồng đứng bên cạnh hắn ta lại như cả người đã hóa đá.
Mặt đất không ngừng chấn động, ầm một tiếng, cuối cùng mặt đất không thể tiêu hóa kiếm khí phía trước, mặt đất trực tiếp nứt ra một khe hở thẳng tắp, kéo dài đến tít đằng xa!
Cùng lúc đó, cơ thể Thi Vương, Tầm Đạo và Trường Hồng trực tiếp nổ tung!
Mây đen trên bầu trời đã bị chia thành hai nửa, nhưng bầu trời lại bắt đầu có "mưa" rơi , không biết là huyết nhục của Thi Vương, hay là Tầm Đạo, Trường Hồng, rơi từ trên trời xuống...
Chẳng ai ngờ, ngay cả Tầm Đạo và Trường Hồng cũng không được toàn thây!
Vô Danh vừa ra tay, thật sự tàn nhẫn!
Bản thân Lục Thần đã lung la lung lay không thể đứng vững, vẫn không quên hừ lạnh một tiếng, "Đã sớm nói ta không phải người tốt!"