Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Top 9, lấy được!
Không bao lâu, sân thi đấu bên cạnh lại truyền tới tin chiến thắng, top 7, top 6 lần lượt bị đệ tử Phượng Lai đá xuống ngựa, chỉ còn lại top 8 vừa mới vào trận, đang chào hỏi với đệ tử Phượng Lai.
Nhưng Sinh Nguyên Phượng Lai khí thế ầm ầm, sau mười mấy phút, trận chiến giành top 8 cũng đã kết thúc, đệ tử Phượng Lai Thánh Viện thắng hiểm, đánh bại đệ tử Thần Ma, lấy được top 8!
Đến nước này, Phượng Lai Thánh Viện vừa khiêu chiến lần đầu tiên, đã thu sạch từ top 6 đến top 9 vào trong túi!
“Thần Ma tụ tập thiên tài khắp nơi, thế mà cũng không đủ để đánh sao?” Vũ Yên vừa lấy được top 8 vui vẻ trở lại bên cạnh các sư tỷ Phượng Lai Thánh Viện.
“Cũng không phải, ta còn tưởng ít nhất sẽ gặp chút chống cự, không ngờ lúc này mới ngày thứ nhất, chúng ta đã lấy được 4 vị trí trong top 10, thật là không có chút tính khiêu chiến nào.”
Thải Yên dẫn đội lắc đầu, đám đệ tử này của mình cũng không phải đèn đã cạn dầu, dù sao đều là thiên tài, tâm tính cao ngạo.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Thần Ma Học Viện chỉ có loại trình độ này thì hình như Phượng Lai các nàng thật sự có thể đồ bảng.
“Từng người các ngươi, đều khiêm tốn một chút, trận chiến vừa rồi ta thấy các ngươi cũng không dễ dàng!” Thải Yên vẫn cần phải tạt nước lạnh cho các đệ tử, tránh cho các nàng quá đắc ý quên mình.
“Các ngươi đều là do học viện tuyển chọn tỉ mỉ ra, thắng là dĩ nhiên, có gì để đắc ý.”
“Sư thúc nói rất đúng, đối với chúng ta mà nói, thắng vốn là chuyện dĩ nhiên, tất cả mọi người bình tĩnh chút, đúng rồi, ngày mai có thể khiêu chiến năm vị trí đầu của bọn họ, mọi người nghỉ ngơi sớm một chút.” Một nữ tử hơi lớn một chút nói.
Thải Yên lắc đầu, trong xương cốt những đệ tử này vẫn cao ngạo, tuy nhiên nói đi thì cũng nói lại, nếu là thiên tài, không có tự tin thì làm sao gọi là thiên tài chứ.
Theo tình hình trước mắt, cao ngạo một chút cũng không ảnh hưởng tới toàn cục.
Quay đầu nhìn bảng danh sách Thần Ma Học Viện một chút, Phượng Lai Thánh Viện đã chiếm cứ bốn vị trí trong top 10, tên ngoại viện đệ tử có màu sắc khác nhau, nhìn một cái như vậy, Phượng Lai Thánh Viện là một mảnh màu hồng.
Thải Yên đột nhiên nhớ đến lời Lê Vi nhắn nhủ trước đó.
“Đừng động tới top 3 của bọn họ, chuyện này liên quan đến vấn đề mặt mũi của Thần Ma Học Viện, rất nhiều đệ tử của bọn họ đều không để ý thứ tự, nhưng nếu việc liên quan tới mặt mũi Thần Ma Học Viện, vậy thì biết đâu...”
“Thế nhưng viện trưởng, nếu chúng ta có thực lực, tại sao phải sợ bọn họ?”
Khi đó, Lê Vi nhếch miệng mỉm cười, “Ngươi thấy viện trưởng của bọn họ không? Lúc bình thường ngươi có nhìn ra hắn là một cao thủ không?”
Thải Yên lắc đầu, “Nếu như lúc thường, nhìn cách hắn đối nhân xử thế, thật sự không nhìn ra là cao thủ chút nào.”
“Vô Danh chính là loại người này, hoặc là không tranh, hoặc là một khi tranh... Giải đi săn chính là ví dụ tốt nhất.”
“Nhưng chuyện này có liên quan gì với chuyện chúng ta tranh top 3?”
“Đừng quên, có viện trưởng dạng gì, sẽ có đệ tử dạng đó!”
Nghĩ đến lời nhắn nhủ của Lê Vi khi đó thì Thải Yên cũng lắc đầu, Lê Vi vẫn quá cẩn thận, các nàng không phải tới đồ bảng sao, không cướp top 3, làm sao gọi là đồ bảng!
Ngày thứ hai, Phượng Lai Thánh Viện vẫn tiếp tục khiêu chiến.
Hôm nay các nàng khiêu chiến top 5, mà thực lực đệ tử các nàng phái ra càng khủng bố hơn.
“Hà Quang Thiên Khuyết!” Một đạo hào quang màu tím, trong nháy mắt bao phủ sân thi đấu số 1, trong tử quang, một bóng hình xinh đẹp lóe lên, “Tử Khí Phượng Ảnh! Phá cho ta, Vạn Kiếm Quy Tông!”
Lúc này trong chiến trường, chính là lão Tửu top 1 Thần Ma hiện nay chiến đấu với Dung Nhi.
Trận đấu đã kéo dài gần tới 5 phút, trên tình hình, lão Tửu ở thế yếu.
“Thân pháp này thật quỷ dị, rõ ràng nhìn thấy điểm rơi hẳn không phải là ở đây, kết quả...” Đệ tử Thần Ma khẩn trương nhìn chằm chằm bên trong sân chiến đấu.
“Lão Tửu, ngươi cần phải giữ vững, top 9 chỉ còn lại duy nhất một mình ngươi!”
“Dung Nhi kia quả thực rất mạnh, kinh nghiệm chiến đấu cũng rất phong phú, sớm bày bố kiếm trận, bây giờ phối hợp với Vạn Kiếm Quy Tông, tạo thành hai luồng kiếm khí khác biệt, vòng kiếm khí bên trong bắn nhanh ra phía ngoài, vòng kiếm khí ở ngoài lại co vào bên trong...”
“Một đòn này đã có thể phân ra thắng bại.”
Đối mặt với sát chiêu của Dung Nhi, lão Tửu vô cùng giận dữ, quát lớn một tiếng, “Muốn đoạt top 1 của ta, mơ tưởng!”
“Kim Cương Bất Hoại Tu La Khôi Lỗi. Tam Diện Kim Cương!” Khôi lỗi mà lão Tửu khống chế chia ra làm ba!
Lúc trước chiến đấu, khôi lỗi của hắn ta vẫn không sử dụng tới một chiêu này.
“Tam Diện Kim Cương. Tam Giới Khai Đạo!”
Ba bộ khôi lỗi cực lớn, đột nhiên xung kích về đằng trước, một khôi lỗi toàn thân hiện ra kim quang, giống kỹ năng kim quang hộ thể của Võ Tăng, một tên thì đồng thời mở ra cơ quan từ bụng, cánh tay, đùi, bắn ra vô số ngân châm nhỏ, một tên cuối cùng trực tiếp nhảy lên một cái, đột nhiên từ trên cao mấy chục mét nện xuống!
Ba khôi lỗi lại đồng thời phát động đặc tính, công, phòng, tập kích của ba loại chức nghiệp!
Dung Nhi hừ lạnh một tiếng, “Có chút bản lĩnh đó, đáng tiếc, ngươi còn không phải là đối thủ của ta!”
Vạn Kiếm Quy Tông và Tử Hà Kiếm Khí bày ra trước đây, một cái hướng ra phía ngoài, một cái co vào phía trong, nhanh chóng tạo thành một đoàn vầng sáng hình tròn!
“Lạc Nhật Quang Vựng. Vạn Vật Giai Phá!”
Sau khi hai luồng linh khí dung hợp, hóa thành một đạo cường quang bắn về phía lão Tửu!
“Chết tiệt, lại còn có biến chiêu! Ta còn tưởng chỉ là sát chiêu bình thường!”
“Dung Nhi này đã vận dụng kỹ năng của mình đến cực hạn.”
“Bên trong một chiêu này ẩn chứa hai loại linh lực có phương hướng ngược nhau, theo lý thuyết, so với công kích bình thường tăng thêm một phần lực xoắn, không hay rồi, khôi lỗi của lão Tửu gặp nguy hiểm!”
Vô số ngân châm nhỏ xíu đâm vào phía trên cường quang, trong nháy mắt mất đi lực đạo, mà phạm vi công kích của cường quang cực lớn, căn bản không thể tránh, ba bộ khôi lỗi trực tiếp bị chấn bay!