Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1323 - Chương 1323: Tâm Tư Của Thiên Tài (15/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1323: Tâm tư của thiên tài (15/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Thời khắc sống còn, lão Tửu cố gắng khống chế khôi lỗi Võ Tăng bảo hộ, tuy cường quang không trực tiếp xuyên thấu khôi lỗi, chấm dứt lão Tửu, nhưng khôi lỗi cực lớn đâm thẳng vào trên người lão Tửu, mãi đến khi đánh tới nham thạch dày nặng ở biên giới sân thi đấu.

Điều khiển khôi lỗi vốn tiêu hao linh lực, khôi lỗi tổn thương, lão Tửu vốn bị thương, lúc này bản thể càng đón đỡ Lạc Nhật Quang Vựng, dù cho có khôi lỗi Võ Tăng cản đi phần lớn tổn thương, nhưng lão Tửu vẫn phun ra một ngụm máu tươi!

Trọng tài phụ trách Vân Hải vội vàng dừng tranh tài giữa chừng.

“Trận tranh tài này, Dung Nhi chiến thắng!”

Dung Nhi mỉm cười, “Cuối cùng đã lấy top 1!”

Thời điểm đi qua bên người lão Tửu, Dung Nhi liếc mắt nhìn lão Tửu, cười lạnh nói, “Thần Ma Học Viện, cũng chỉ như thế! Này, Lạc Nhật Quang Vựng của ta có thuộc tính bỏng, ăn viên đan dược này vào, tránh cho các ngươi nói Phượng Lai chúng ta xuống tay quá ác!”

Nói xong, Dung Nhi vứt một viên đan dược cho lão Tửu, lão Tửu tiếp nhận đan dược, “Này, ai cần đan dược của ngươi! Ngươi chờ ta, ta sẽ đoạt top 1 về!”

Lão Tửu vừa đứng lên, phát hiện thương thế của mình còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng, làn da quả nhiên bị bỏng diện tích lớn.

“Tốt, ngươi đừng để chúng ta đợi quá lâu, chúng ta chỉ đợi một tháng, hiện tại top 9 bảng xếp hạng của các ngươi đều bị chúng ta lấy được, chờ qua mấy ngày chúng ta lại giành top 10, ha ha ha, thật ngại quá, bản cô nương nói đến đồ bảng, chính là tới đồ bảng!”

Nếu nói ngay từ đầu, đệ tử Thần Ma Học Viện còn không quá coi Phượng Lai Thánh Viện ra gì, như vậy hiện tại, tình huống đã không giống.

Vừa mới khôi phục sân thi đấu, bị người ta chiếm bảng, bên trong top 10, ngoại trừ miễn cưỡng giữ được vị trí sau cùng, 9 vị trí khác đều bị người ta đánh chiếm!

Chỉ cần các nàng lấy thêm top 10, như vậy trên trang thứ nhất xếp hạng sân thi đấu, đã bị đệ tử Phượng Lai Học Viện hoàn toàn chiếm giữ!

“Đám gia hoả này, hình như hơi quá đáng.”

“Đúng vậy, trước đây chọn đệ tử đi Phượng Lai Thánh Viện giao lưu, Vân Hải sư bá nói, chỉ cần lấy mấy vị trí top 10 là được rồi, kết quả các nàng lại đồ bảng chúng ta?”

“Đây là khi dễ Thần Ma chúng ta không người sao? Trước tiên truyền âm cho Sở sư huynh!”

Đội ngũ Sở Thiên còn có một thiên tài đến Phượng Lai Thánh Viện, lúc này đám người Sở Thiên, Tiêu Chiến đều nhận được truyền âm của hảo hữu học viện gửi tới.

“Hả? Người của Phượng Lai muốn đồ bảng thi đấu Thần Ma chúng ta? Top 10 bị bọn họ đoạt 9 cái, chỉ có top 10 miễn cưỡng bảo vệ được?” Sở Thiên nhíu mày.

“Ta cũng nhận được, Phượng Lai có cần ác như vậy hay không!”

“Chết tiệt, chúng ta còn muốn giao lưu thêm với đệ tử Phượng Lai, để cùng tiến bộ, kết quả người ta lại muốn đồ bảng chúng ta?”

“Tên lão Tửu ngu ngốc kia, lại không thủ được?” Tiêu Chiến cau mày.

Sở Thiên lắc đầu, “Người ta chắc chắn có chuẩn bị mà đến, phái người nắm chắc nhất ra sân, chưa hẳn lão Tửu chống đỡ được.”

Trong mắt Tiêu Chiến ẩn ẩn có lửa giận, “Thần Ma Bảng của chúng ta bị người ta đoạt 9 cái, chỉ còn lại cái cuối cùng! Mẹ nó, ta thật sự muốn nổi giận!”

“Diệp Phàm đâu? Hắn làm gì vậy! Quê quán đều bị người ta bưng đi, còn không ra?”

“Hắn à, không phải đã nói nửa tháng mới có thể ra sân thi đấu sao? Lúc đó nói chỉ cần hắn nửa tháng không lên sân thi đấu, có thể kiếm lời 10 vạn linh thạch, Huyền Giáp sư huynh quá thúc giục, hắn khẳng định muốn kiếm được linh thạch lại nói.”

“Thế cũng không có khả năng, cao thủ trong học viện cũng không chỉ có mấy tên như thế! Thật sự là tức chết ta rồi!”

Nhưng hiện tại bọn họ sắp tới Phượng Lai, có tức giận cũng vô dụng.

“Không được, các huynh đệ, lần này tới Phượng Lai, nhất thiết phải cho các nàng biết mùi, để các nàng biết cái gì gọi là có qua có lại!” Tiêu Chiến nói, “Đặc biệt là mấy người các ngươi, muốn giao lưu thì cũng đừng hòng, danh tiếng học viện quan trọng nhất!”

“Tiêu sư huynh, muốn giao lưu nhất rõ ràng là ngươi, ngươi mua hơn 20 bộ thời trang, thật sự quá nhiều!”

“Ta, đó là ta chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào! Ngược lại các nàng đồ bảng chúng ta, chúng ta nhất thiết phải đòi lại!”

“Đó là tất nhiên rồi!”

...

Lục Thần đang xem xét bảng học viện, Vân Hải vội vã tiến vào.

“Vô Danh, danh sách bảng thi đấu của chúng ta thật sự bị Phượng Lai tàn sát! Bây giờ trang xếp hạng thứ nhất, chỉ còn lại một mình top 10, không biết có thể chống bao lâu.”

Lục Thần ngẩng đầu, hơi kinh ngạc, “Bị diệt rồi sao?”

“Ừ, đã gần hết, còn có một hơi thở.”

“Diệp Phàm đâu?”

“Hắn, hắn thiếu linh thạch của Huyền Giáp Vương, bây giờ không tham chiến.”

“Ừm, trả tiền trọng yếu, có thể hiểu.”

“Hả? Cũng đã đến lúc nào rồi, Vô Danh, nếu không thì chúng ta giúp hắn 10 vạn linh thạch kia, để hắn nhanh chóng lên đánh đi, nếu không thì quá khó coi.”

Lục Thần lắc đầu, “Ta mở học viện cũng không phải làm từ thiện, nợ của hắn thì phải tự mình trả.”

“Thế sân thi đấu phải làm sao bây giờ? Tài nguyên top 10 chính là phần lớn đó!”

Lục Thần đứng lên, vỗ vai Vân Hải, “Lão Hải, không cần lo lắng, ta hiểu ý nghĩ của đám người kia, có người, cho dù bầu trời đổ xuống hắn đều không nóng nảy, ngươi yên tâm đi, cần lo lắng không phải chúng ta, là Phượng Lai.”

“Các nàng lo lắng cái gì?”

“Hai ngày nữa ngươi lại xem.” Lục Thần nói xong, ngồi vào trước bàn làm việc lật xem danh sách học viện giao lưu, “Lại nói, Lê Vi nói có mấy học viện lại phái cao thủ tới, hẳn là cũng sắp tới.”

“Sân thi đấu này của chúng ta đúng là rất náo nhiệt.”

Diệp Phàm tu luyện một ngày, nhìn thấy bên sân thi đấu rối bời, nhanh chóng bước nhanh hơn rời khỏi hiện trường.

Dù cho sân thi đấu bắt đầu càng ngày càng hỗn loạn, giống như đều không có quan hệ gì với hắn ta.

Cho đến ngày thứ hai, Huyền Giáp Vương tự mình đến tìm Diệp Phàm.

“Diệp Phàm, tại sao ngươi không sốt ruột chút nào?” Huyền Giáp Vương gấp đến độ xoay quanh, “Nếu không phải ta không thể tham gia sân thi đấu sơ cấp, buổi sáng ta đã đi. Đến lúc này, với tư cách là một học viện, sao chúng ta còn có thể quan tâm chút linh thạch này?”

“Sư huynh, bây giờ ta còn thiếu nợ ngươi bao nhiêu?”

Bình Luận (0)
Comment