Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Huyền Giáp Vương không chút do dự nói, “25 vạn 4000.”
Diệp Phàm gật đầu, “Ừ, có 10 vạn này, cũng chỉ thiếu hơn 15 vạn, mấy ngày nay giúp sư đệ quét dọn ký túc xá kiếm được một chút, xem ra rất nhanh có thể lên bờ!”
“Ngươi cái tên này... So với ban thưởng sân thi đấu, chút linh thạch này tính là gì.”
“Sư huynh, gấp cái gì, ban thưởng phải tới cuối tháng mới kết toán mà.” Diệp Phàm không nhanh không chậm nói, “Có điều Phượng Lai các nàng lại có thể giành được top 10, quả thật có chút ngoài dự liệu, mấy tên cao thủ kia còn chưa ra tay...”
Nghĩ nghĩ, Diệp Phàm xoay người rời đi, “Sư huynh, nếu không có chuyện gì quan trọng, ta đi tu luyện đây.”
...
Đêm khuya, Diệp Phàm từ Tĩnh Tu Các trở về khu cư trú, thời điểm đi ngang qua sân thi đấu, không khỏi dừng bước lại.
Trang đầu tiên của bảng danh sách, dường như chữ màu hồng chiếm hết màn hình! Top 9 đều bị đệ tử Phượng Lai Thánh Viện chiếm lấy.
Diệp Phàm tính toán thời gian một chút, mình còn 10 ngày là có thể tham gia sân thi đấu, không biết top 10 kia có thể chống đến khi đó hay không, nếu không thể, tên của đệ tử Phượng Lai Thánh Viện sẽ phủ hết bảng danh sách Thần Ma Học Viện.
Đúng vào lúc này, Diệp Phàm phát giác có người sau lưng, quay đầu nhìn lại, là tên sư đệ nhìn không quá quen mắt.
Người tới hành lễ với Diệp Phàm, sau đó từ tốn nói, “Diệp Phàm sư huynh cũng đang quan tâm tới bảng xếp hạng sao?”
Diệp Phàm khẽ nhíu mày, người này khiến cho người ta cảm giác rất khác, lúc hắn ta đứng tại phía sau mình, Diệp Phàm rõ ràng có loại cảm giác áp bách!
Loại cảm giác này, dù Sở Thiên và Tiêu Chiến cũng chưa từng có!
Diệp Phàm hỏi, “Ngươi là ai?”
“Tại hạ Ngũ Huyền, trễ hơn ba ngày so với sư huynh.”
Diệp Phàm gật đầu, “Ngũ Huyền sư đệ, ngươi có tham gia sân thi đấu không?”
Lúc Ngũ Huyền nói chuyện, vẫn không có chút rung động nào, “Không có, bây giờ chỉ là xếp hạng ban đầu, cũng không có ý nghĩa gì, mấy người xếp hạng phía trên chỉ vì đánh nhiều thôi, cũng không liên quan quá lớn tới thực lực, ta không muốn lãng phí thời gian.”
“Diệp Phàm sư huynh, ngươi còn mười ngày nữa là có thể tham gia sân đấu sao?” Đột nhiên, Ngũ Huyền hỏi, “Đến lúc đó ngươi có đến không?”
Diệp Phàm hơi híp mắt lại, “Ngươi... Muốn đợi ta sao?”
Ngũ Huyền mỉm cười, “Diệp Phàm sư huynh, Thần Ma chúng ta vừa thành lập không bao lâu, coi như chiếm lấy top 1, tài nguyên cũng không có bao nhiêu, không có tài nguyên xếp hạng, từ trước đến nay ta không quan tâm, chỉ là... Sư đệ rất muốn luận bàn một chút cùng sư huynh.”
Diệp Phàm gật đầu, quả nhiên cảm giác của hắn ta không sai, người sư đệ này hẳn là cũng không đơn giản!
Ngũ Huyền tiếp tục nói, “Đương nhiên, nếu đến lúc đó sư huynh còn không ra, cũng không cần lo lắng chuyện bảng xếp hạng, bảng xếp hạng Thần Ma Học Viện cũng không tới phiên người ngoài chiếm lấy, trong học viện ngọa hổ tàng long, bên trong đám người Phượng Lai, Dung Nhi kia đại khái có thể vào top 30, những người khác, ta thấy top 50 đều khó khăn.”
Diệp Phàm hơi kinh ngạc, “Top 50 cũng khó khăn sao?”
Ngũ Huyền cười nói, “Đúng vậy, cao thủ mà ta biết, ngoại trừ ngươi, Sở sư huynh, Tiêu sư huynh, ít nhất cũng còn bảy tám người, thực lực những người này vượt xa lão Tửu xếp hạng thứ nhất trước đó, còn có một vài người thực lực cũng không yếu, chỉ là... Hắc hắc, thật ra bọn họ cũng suy nghĩ giống ta.”
“Bọn họ đang chờ Diệp sư huynh!”
Diệp Phàm lập tức hiểu rõ, đổi vị trí suy tính một chút, hắn ta cũng không quan tâm xếp hạng ban đầu, nếu có một người mạnh hơn hắn ta, hắn ta cũng sẽ dồn lực chú ý lên người đó.
Diệp Phàm mỉm cười, “Thì ra là thế, tốt, chờ ta kiếm được linh thạch, ta cũng rất chờ mong đánh một trận với ngươi!”
Ngũ Huyền cười nói, “Diệp sư huynh quả nhiên thẳng thắn, vậy sau mười ngày, chúng ta gặp trên sân thi đấu!”
“Được, Ngũ Huyền sư đệ.”
Nơi xa, một đạo hắc ảnh nhìn hai người đang nói chuyện với nhau, hừ lạnh một tiếng, “Lại đã ước chiến trước một bước... Quên đi, dù sao ai thắng thì ta lại đánh, kết quả cũng giống như nhau.”
Người này chính là Thiên Vẫn!
Thiên Vẫn liếc mắt nhìn xếp hạng sân thi đấu ở đằng xa, khinh thường hừ lạnh nói, “Đồ bảng sao? Bọn tiểu nha đầu này thật sự suy nghĩ nhiều rồi.”
“Sợ là các ngươi còn không biết, 10 ngày sau, sân thi đấu Thần Ma Học Viện mới được coi là chân chính mở ra!”
Ngày thứ hai, đệ tử top 10 lại bị người khác khiêu chiến.
Xem như một tên đệ tử Thần Ma sau cùng xuất hiện trên bảng xếp hạng, hắn ta rõ ràng trở thành cái đinh trong mắt của học viên Phượng Lai một lòng đồ bảng.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, lần thứ hai khiêu chiến vị đệ tử Thần Ma này, kết quả vẫn như cũ.
Không chỉ như thế, tên đệ tử này còn đánh tốt hơn lần trước, hoàn toàn chiếm giữ thế chủ động trên sân.
“Ngươi, tại sao ngươi đột nhiên trở nên mạnh mẽ vậy!” Đệ tử Phượng Lai ngã trên mặt đất, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn đệ tử Thần Ma đối diện, “Ta rõ ràng nghiên cứu qua đặc điểm chiến đấu của ngươi, sao vẫn có thể thua?”
Tên đệ tử kia là Cổ Đao, hắn ta mỉm cười, “Huệ Lan sư tỷ, ta cũng nghiên cứu qua chiêu thức của ngươi, vì sao ta không thể đánh tốt hơn chứ?”
“Ngươi...”
“Phượng Lai các ngươi thật sự không nên cướp Thần Ma Bảng chúng ta… Sư tỷ, bảo cho người của các ngươi chú ý một chút, không nên quá lơ là.”
“Ngươi có ý gì?”
“Qua mấy ngày nữa hẳn là các ngươi sẽ biết. Còn nữa, ngày mai ta cần đi không gian huấn luyện, muốn khiêu chiến ta thì đợi hôm sau.” Nói xong, Cổ Đao tiêu sái rời đi.
Một đám học viên Phượng Lai Thánh Viện quan chiến, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Gia hoả này, chỉ là top 10, tại sao thực lực tăng lên nhanh như vậy? Hơn nữa còn chảnh như vậy...
“Tức chết ta rồi! Không phải chỉ khinh thường để hắn thắng sao, hừ, hôm sau thì hôm sau, hôm sau ta chắc chắn thắng hắn! Chờ đó cho ta, Cổ Đao!”
Tuy lần thứ hai thử chiếm bảng top 10 thất bại lần nữa, có điều tin tức tốt là, cũng không có người Thần Ma Học Viện đi khiêu chiến mấy người ở phía trước.
Top 10 đã chiếm 9 chỗ, thật ra theo một ý nghĩa nào đó thì đã tương đương với thành công chiếm bảng.