Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai ngày sau, Thần Ma Học Viện lại nghênh đón mấy đám đệ tử giao lưu, cũng có ba học viện Đông Lâm, Tử Thần, Bá Giả trước đó ước định giao lưu cùng Thần Ma Học Viện, có tổng cộng 30 người.
Cũng có cao thủ mấy nhà Thánh Viện thần bí khác, bốn nhà Thánh Viện này mỗi cái chỉ có một người.
Khi những người này tập trung ở phía trước bảng xếp hạng Thần Ma Học Viện, toàn bộ đều tỏ ra ngơ ngác.
“Hả? Chắn chắn là chúng ta ở Thần Ma Học Viện sao? Vì sao ta cảm thấy giống như ta đi tới Phượng Lai Thánh Viện vậy? 9 vị trí bên trong top 10 đều là Phượng Lai sao?”
“Chuyện này thê thảm cỡ nào? Ta chưa từng thấy xếp hạng bảng thi đấu của học viện nào vô cùng thê thảm như vậy. Đây là bị người ta đồ bảng.”
“Thế thì, vậy chúng ta khiêu chiến đệ tử Thần Ma, hay là khiêu chiến đệ tử Phượng Lai?”
“Chắc chắn là đệ tử Phượng Lai, ngươi đi khiêu chiến top 10 kia thì có ý nghĩa gì? Xem ra tất cả tin đồn liên quan tới Thần Ma đều là gạt người, Thần Ma thiên tài tụ tập, ta thấy chính là rác rưởi tụ tập.”
“Chỉ là học viện nát này, cũng muốn giao lưu cùng học viện chúng ta? Thật sự là cười chết người!”
“Được rồi được rồi, Phượng Lai có thể đồ bảng, chúng ta cũng thỏa mãn cơn nghiện thôi.”
Học viện thi đấu giao lưu, nói như vậy, đệ tử từ bên ngoài đến cũng ưu tiên khiêu chiến đệ tử sân nhà, mà ở Thần Ma Học Viện, tình huống lại trở nên hơi kỳ quái.
Một đám đệ tử học viện bên ngoài đánh tới đánh lui trong sân đấu của Thần Ma Học Viện, thứ tự ngươi tranh ta đuổi, cũng muốn cướp top 1 sân thi đấu Thần Ma.
Vân Hải có nhiệm vụ làm trọng tài cho đệ tử học viện khác vài ngày, thật sự tức giận, đi tìm Lục Thần khiếu nại.
“Vô Danh, bảng danh sách của chúng ta sắp không nhìn thấy đệ tử Thần Ma! Ta ngày ngày đều làm trọng tài giúp học viện khác!”
Lục Thần mới trở về từ khu sinh hoạt phụ trợ kỹ năng, thấy Vân Hải mặt đầy vẻ không vui.
“Cái kia cũng không có cách nào, ngươi cũng không thể để ta đi đánh chứ.”
“Cái này...” Lục Thần nói cũng không có sai, hắn là viện trưởng, nào có chuyện viện trưởng tự mình ra sân.
“Vậy trái lại ngươi nói đám ranh con kia một chút, ngươi nhìn bọn họ xem, một chút cảm giác vẻ vang cũng không có, người khác đánh tới đánh lui trên sân thi đấu của chúng ta như thế, cũng không thấy ai đứng ra.”
“Còn có mấy tên đệ tử học viện kia, cái gì cũng nói, ta cũng không nghe nổi nữa!”
Lục Thần lắc đầu, “Lão Hải, thật ra mấy ngày nay ta nhìn thấy không ít người đang tăng cường tu luyện, ta suy đoán, giữa học viên có thể sẽ có chuyện lớn xảy ra.”
“Chuyện lớn gì?”
Lục Thần không nhanh không chậm nói, “Tính toán thời gian, Diệp Phàm sắp có thể tham gia sân đấu.”
“Ừ, còn có hai ba ngày.”
“Vậy được rồi, hiện tại đám người tham gia sân thi đấu, ta đoán chừng bọn họ cũng thấy không thuận mắt, nội tâm đám ranh con này đều rất kiêu ngạo đấy.”
Vân Hải thở dài một hơi, “Ta cũng biết, thực lực của bọn họ rất mạnh, nhưng ta tức chuyện này, rõ ràng có thể đi cướp xếp hạng, nhưng cả đám đều bất động!”
“Phượng Lai còn được, nhưng ngươi không biết những học viện khác đâu, mở miệng một tiếng là học viện rác rưởi, một tiếng là không xứng giao lưu cùng học viện bọn họ, bình thường đi đường đều vểnh mũi lên trời!”
Lục Thần không chút biến sắc.
“Đúng rồi Vô Danh, mấy đội ngũ của chúng ta cũng bắt đầu tham gia sân đấu, Long Tường truyền âm trở về, hắn nói hình như bọn người Sở Thiên và Tiêu Chiến muốn đồ bảng, hỏi ngươi muốn để bọn họ thu liễm một chút hay không. Mấy đội ngũ khác cũng như thế, bọn họ không có cách nào tham gia sân thi đấu của mình, đều nhịn một hơi, còn chưa tới học viện khác, đã nháo lên muốn báo thù.”
Lục Thần suy nghĩ, “Viện trưởng Lê Vi cũng có tâm giúp chúng ta, mặc dù đệ tử hơi ngang ngược, nhưng dù sao cũng phải cho Phượng Lai một chút mặt mũi, để lại mấy vị trí top 10 bảng danh sách cho các nàng.” Lục Thần nói, lại bổ sung một câu, “Còn mấy nhà khác... Mấy tên kia nói năng lỗ mãng, không cần hỏi ta.”
“Cái này...” Vân Hải lập tức nghe ra Lục Thần nói bóng gió, không cần hỏi hắn, dựa theo tính cách của đám ranh con kia có lẽ sẽ không lưu tình.
Chẳng khác gì viện trưởng ngầm cho phép!
Có điều, đây cũng là đáp án mà Vân Hải hy vọng nghe được!
...
Sân thi đấu Thần Ma Học Viện trải qua mấy ngày tranh đấu kịch liệt nữa, vị trí top 9 thay phiên biến hóa, duy chỉ có top 10 Cổ Đao như cây đinh đóng chặt vào vị trí đó.
Gia hoả này càng đánh càng mạnh, bắt đầu từ khi Huệ Lan khiêu chiến lần thứ nhất, Cổ Đao ít nhất tiếp bảy, tám trận đấu, vốn học viện khác cho là có thể đánh bại hắn ta dễ dàng, nhưng ai biết gia hoả này gặp mạnh thì mạnh, mấy lần khiêu chiến cũng không có đánh bại hắn ta.
Trái lại top 9 phía trước, bây giờ đã không phải là thuần một màu Phượng Lai, Đông Lâm, Bá Giả, Tử Thần đều có người trong bảng.
Bốn người khiêu chiến của bốn học viện thần bí khác, cộng thêm Dung Nhi của Phượng Lai, từ đầu đến cuối xếp hạng thay đổi trong top 5, thay thế qua lại lẫn nhau.
Trải qua mấy ngày nay thường xuyên thi đấu, có thể lưu lại top 10 trên bảng danh sách đều là một hai người có thực lực mạnh nhất của tất cả học viện!
Mà sáng sớm hôm nay, một thân ảnh xuất hiện phía trước cửa sân thi đấu.
Khi các đệ tử Thần Ma nhìn thấy thân ảnh này, không khỏi đều dừng bước.
“Là Diệp Phàm, hắn, hắn muốn tham gia sân đấu sao!”
“Khá lắm, cuối cùng Diệp sư huynh vẫn đi ra, hừ hừ, chúng ta đã đợi hắn nửa tháng!”
“Xem ra, hôm nay sân thi đấu đã chính thức mở ra.”
Không bao lâu, một đệ tử trẻ tuổi đi tới từ một hướng khác.
“Là Ngũ Huyền! Nghe nói thực lực của hắn không thua Diệp Phàm sư huynh, hôm nay thi đấu dường như hơi đáng xem!”
“Ngũ Huyền tới? Quả nhiên đều đang đợi Diệp Phàm sư huynh.”
“Chờ đã, bên kia là… Thiên Vẫn sao? Ta nghe bằng hữu của hắn nói qua, thành tích không gian huấn luyện của hắn có khả năng còn cao hơn so với Diệp sư huynh!”
“Những lão hồ ly này, trước đó ai cũng không chịu ra tay để đối phương biết bài của mình, hiện tại cuối cùng đã muốn ra tay.”