Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Ở giữa cao thủ, một chiêu là có khả năng phân ra thắng bại, ta đoán chừng bọn họ cũng không có niềm tin tuyệt đối thắng đối phương.”
Theo Diệp Phàm xuất hiện, càng ngày càng nhiều đệ tử Thần Ma tụ tập tới.
Những người này, rất nhiều tên cũng không có xếp hạng trong sân đấu, nhưng như thế cũng không ảnh hưởng đến việc học viên khác bàn tán về thực lực của bọn họ.
“Đám yêu nghiệt chân chính của Thần Ma Học Viện, cuối cùng đi ra! Mấy ngày nay lão tử đều sắp uất ức chết, bọn họ còn không ra, ta thật sự không thèm đếm xỉa đến đám ngoại viện kia.”
“Được rồi, thực lực mấy người ngoại viện kia cũng không kém, chúng ta vẫn kém hơn một chút, như vậy cũng tốt, ít nhất biết chênh lệch giữa chúng ta, nhất định phải nhanh chóng tăng cao thực lực mới được.”
Ngũ Huyền nhìn thấy Diệp Phàm, ôm quyền với Diệp Phàm, “Sư huynh, cho dù nói thế nào, trước tiên thu hồi bảng danh sách lại, bọn họ cũng đã quậy phá đủ rồi, mấy ngày nay thật sự khiến người ta thấy phiền lòng.”
Diệp Phàm gật đầu, “Đó là tất nhiên.”
Thiên Vẫn la hét, “Diệp sư huynh, ngươi chọn trước. Trước tiên dọn dẹp đám người ngoài lộn xộn kia, chúng ta lại đánh cho thống khoái!”
Bọn người Sở Thiên không ở đây, bối phận của Diệp Phàm vẫn rất cao, hắn ta nhìn Thiên Vẫn một chút, có vẻ như thực lực gia hoả này cũng không kém, hắn ta cũng không chối từ, nói, “Vậy ta chọn top 2, Phượng Lai Dung Nhi.”
“Quả nhiên sư huynh vẫn chiếu cố Phượng Lai sư tỷ, được, vậy ta chọn top 1, Bách Lý Lưu Tô.” Ngũ Huyền nói.
Thiên Vẫn nói, “Top 3 Tinh Hoàng kia giao cho ta là được.”
“Đánh xong, chúng ta lại tiếp tục?” Ngũ Huyền nói.
Diệp Phàm mỉm cười, “Ta đang có ý đó, đến lúc đó, ta cũng không thủ hạ lưu tình.”
“Diệp sư huynh, hươu chết vào tay ai còn chưa chắc đâu, mọi người nắm chắc thời gian dọn bãi sạch sẽ đi.”
Một bên, ngoại viện đệ tử đi ngang qua sân thi đấu thấy cảnh này, vẻ mặt kinh ngạc.
“Tình huống gì vậy, những người này là ai?”
“Hình như đều là vô danh tiểu tốt... Tên kia hình như là Diệp Phàm, trước khi xuất phát, có người nói hắn là đệ tử Thần Ma mạnh nhất, kết quả không phải bị chúng ta giẫm ở dưới chân sao.”
“Hả? Bọn họ nói muốn dọn bãi sao? Nói đùa cái gì vậy, thời điểm một nhà Phượng Lai thì bọn họ đã bị đồ bảng, bây giờ cao thủ tám nhà Thánh Viện tề tụ, bọn họ dọn bãi thế nào?”
“Người Thần Ma Học Viện đều cuồng như vậy sao? Ta cũng không tin.”
Cùng lúc đó, top 9 trên bảng xếp hạng đều nhận được nhắc nhở khiêu chiến.
Chín đại cường giả đến từ tám Thánh Viện lớn, đồng thời bị đệ tử Thần Ma ngay cả xếp hạng cũng không có khiêu chiến!
“Thiên Vẫn, xếp hạng thi đấu… Không?! Làm gì vậy? Đây là vùng vẫy giãy chết sao? Ngượng ngùng, Bảng thi đấu Thần Ma của các ngươi đã không còn liên quan gì tới các ngươi nữa!”
“Ngũ Huyền? Tên cũng chưa nghe qua, cũng dám khiêu chiến ta sao? Tự tìm cái chết.”
Duy chỉ có Dung Nhi, thấy được người khiêu chiến mình, sửng sốt một chút.
“Diệp Phàm?”
Người bị các sư tỷ sư muội nói là kẻ vô dụng, cuối cùng cũng xuất hiện?
“Được, cuối cùng ngươi cũng chịu đi ra đúng không, ngược lại ta muốn xem đệ nhất thiên tài Thần Ma ngươi, có thể thắng bản cô nương hay không!”
Đệ tử Thần Ma đều vô cùng tự giác, không ai chiếm đoạt sân thi đấu, 4 sân thi đấu đều để lại cho bọn người Diệp Phàm sử dụng.
Cổ Đao đứng phía trước sân thi đấu, cuối cùng thở dài một hơi, “Mẹ nó, đám người này quá đáng, sớm biết ta cũng không nói trước chiếm thứ hạng ban đầu làm gì, kết quả hiện tại cũng không có cơ hội đi khiêu chiến, mỗi ngày bị người ta khiêu chiến!”
Một bên, bằng hữu của Cổ Đao cười nói, “Ha ha ha ha, ai bảo ngươi chuyên cần như vậy, đám yêu nghiệt kia tên nào cũng lười như nhau. Lại nói, nếu ngươi sớm một chút dốc hết toàn lực ra đánh, người ngoại viện cũng không dám tới khiêu chiến ngươi.”
“Ta cũng không để người ngoại viện vào mắt, mấu chốt là cao thủ học viện chúng ta đều không ra tay, ta dốc hết toàn lực chẳng phải là bại lộ sao? Đã tính sai một lần, tuyệt đối không thể lại sai tiếp! Quên đi, lần này cướp về bảng danh sách, bọn họ cũng không nhìn chằm chằm ta khiêu chiến, ta cũng có thời gian tìm đám người sư huynh luận bàn.”
Cổ Đao hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Phàm.
“Ta không quan tâm xếp hạng, mục tiêu của ta chỉ có một, chính là hắn!”
Trước khi Diệp Phàm xuất hiện tại sân thi đấu, sân thi đấu vốn âm u đầy tử khí, lập tức trở nên có chút không giống, đột nhiên chiến ý trong cơ thể không biết bao nhiêu người bị đốt lên lập tức!
Nơi xa, Vân Hải thở nhẹ nhõm một cái thật dài, nói với Lục Thần một bên, “Cuối cùng đám ranh con này cũng chịu ra tay.”
Lục Thần mỉm cười, “Chó con mèo con đánh nhau thì ai nguyện ý xen vào, những người bọn họ này, trong mắt chỉ có đối thủ mạnh hơn mình!”
“Ta nói, sao Vô Danh ngươi tính chuẩn như vậy?” Vân Hải nghĩ nghĩ, nhìn Lục Thần một chút, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đột nhiên vỗ trán, “Đúng rồi, ta quên, ngươi cũng là thiên tài...”
Lục Thần mỉm cười, “Đi thôi, hôm nay ta cũng không có chuyện gì, đi xem bọn họ tranh tài một chút.”
Rất nhanh, một đám cao thủ ngoại viện cũng đã chạy đến.
Top 1 Bách Lý Lưu Tô, top 2 Dung Nhi, top 3 Tinh Hoàng, top 4 Vô Tiện...
Thải Yên phát hiện sân thi đấu hôm nay rõ ràng hơi không đúng, “Kỳ quái, rất nhiều đệ tử Thần Ma ở đây đều rất lạ mặt, là người mới vừa chiêu mộ sao?”
“Trái lại người mới vừa tới thường xuyên đến sân thi đấu, những người này, ta gặp qua hai ba tên tại Tĩnh Tu Các, Thụ Nghiệp Các... Hẳn không phải gần đây chiêu mộ tới.”
“Hả? Thật nhiều người đăng kí sân thi đấu... Không thể nào, trước đó bọn họ đều không tham gia sân thi đấu sao?”
Nếu là học viện khác, chuyện đầu tiên khi các học viên tới học viện chính là tới sân thi đấu đăng ký, như thế mới có thể xuất hiện trên bảng xếp hạng, nhưng người Thần Ma Học Viện đều là một đám kỳ hoa, những người kia đã sớm tới học viện, hiện tại mới đi đăng ký!
Học viện này thật sự hơi kỳ quái.
Cho dù nói thế nào, nếu đã có người khiêu chiến, thế thì trước tiên đánh đã lại nói!