Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Ngươi muốn ta làm gì?" Lục Thần hỏi.
Lê Vi cười giả dối, "Chờ ngày nào đó ta cần ngươi, tất nhiên ngươi sẽ biết, nhưng ngươi cũng không cần quá khẩn trương, ta sẽ không đưa ra quá yêu cầu quá đáng, nếu ngươi nhất định không chịu, ta cũng không miễn cưỡng."
"Vậy không phải tương đương ta đã đồng ý với ngươi rồi sao?"
"Cũng không phải, ta có thể đổi một yêu cầu khác!" Nói xong, Lê Vi nghịch ngợm nghiêng đầu, "Được rồi, cho người dẫn ta đến mật đạo đi, nhưng Vô Danh ngươi phải nhớ cho kỹ, ngươi nợ ta một món nợ ân tình!"
Lục Thần đột nhiên có cảm giác bị sáo lộ, giao tiếp với nữ nhân quá phiền phức, nếu nam nhân nói chuyện với nhau, mọi người sẽ nói thẳng ra yêu cầu, bớt lo lắng...
Nhưng nếu Lê Vi đã đồng ý, Lục Thần cũng không tìm được cách tốt hơn.
"Ta để lão Hải dẫn ngươi đi! Lê Vi cô nương, Ngũ Huyền và Thiên Vẫn phải nhờ ngươi rồi."
"Chỉ cần bọn họ còn sống, ta chắc chắn sẽ dẫn bọn họ sống sót ra ngoài!"
...
Xế chiều hôm đó, Lục Thần chào hỏi Vân Hải và Ỷ Thiên, một mình rời khỏi Thần Ma Học Viện, đến Tiên Sư Trủng ở phía tây Thịnh Nguyên đại lục.
Đoạn đường này, Lục Thần cố gắng sử dụng Thái Toa thay đi bộ, nhưng thể lực tiêu hao quá lớn, vẫn không thể giảm việc đi bộ, đêm khuya ngày thứ tư mới đến Tiên Sư Trủng.
Khu vực trước mặt bao phủ sương mù dày đặc, xung quanh núi còn có một vài dấu vết để lại của giải đi săn, một tháng trước nơi đây cũng là một sân thi đấu của giải đi săn.
Chỉ là bây giờ nơi đây đã trống rỗng, mặc dù có học viện ban bố nhiệm vụ Tiên Sư Trủng, cũng không có ai tiến vào Tiên Sư Trủng trong khoảng thời gian này.
Lục Thần đang đóng quân dã ngoại ở chân núi, chờ sáng sớm ngày mai khôi phục thể lực lại tiến vào Tiên Sư Trủng.
"Lão đại, Dược Đồng nói trong loại Tiên Sư Trủng thế này, có một loại linh dược cực kỳ hiếm thấy, tên là Hoàng Tuyền Thiên Lộ Thảo, nếu tiện đường thấy được, có thể nghĩ cách lấy được hay không." Lục Y Y cúi đầu, vừa bận rộn vừa nói, "Cái kia, nếu không thấy được thì thôi."
Lục Thần thấy vẻ mặt của Lục Y Y hơi không đúng.
Nếu là trước kia, nàng sẽ không chút do dự yêu cầu Lục Thần dẫn nàng đi thu thập linh dược, sao ngày hôm nay lại có cảm giác muốn nói rồi thôi.
"Tiểu Lục, Hoàng Tuyền Thiên Lộ Thảo này có tác dụng gì?"
Lục Y Y cúi đầu, một lát sau mới lên tiếng, "Hoàng Tuyền Thiên Lộ, có thể tái tạo nhục thân cho ta và Tiểu Mẫn..."
"A!" Lục Thần lại càng hoảng sợ, vậy có phải có nghĩa Tiểu Lục và Tiểu Mẫn không cần tồn tại với hình thái Quỷ Sủng nữa không?
"Tiểu Lục, việc này trọng yếu như vậy, sao ngươi không nói sớm?"
Lục Y Y khẽ nói, "Lão đại, lần này ngươi đến tìm Thần Ma Thái Hư, ta sợ liên lụy ngươi... Lại nói, Hoàng Tuyền Thiên Lộ chỉ là một vị thuốc trong đó, ta và Tiểu Mẫn muốn tái tạo nhục thân thì còn cần thứ khác, hơn nữa ta cũng không biết nơi này có vị dược liệu này hay không, cho nên ta không biết phải mở miệng như thế nào."
"Đứa ngốc, chuyện của các ngươi cũng trọng yếu!" Lục Thần vừa cười vừa nói, "Yên tâm, chỉ cần thấy được có vị dược thảo này, ta nhất định lấy được, dù nơi đây không có, ta cũng sẽ nghĩ cách."
"Còn những tài liệu khác, ngươi cũng nói cho ta biết đi."
Tiểu Lục và Tiểu Mẫn đi theo mình nhiều năm, tuy hiện tại Tiểu Mẫn gần như không thể giúp Lục Thần, thế nhưng Lục Thần đã coi các nàng là thân nhân.
"Thật ra những thứ khác không hoàn toàn là dược liệu, còn có điều kiện khác... Độ khó khi tái tạo thân thể rất lớn, chúng ta không dám ôm hy vọng quá lớn."
"Có hy vọng phải đi tranh thủ một chút."
"Lão đại, để sau này hãy nói, ngược lại bây giờ cũng không gặp phải những điều kiện khác, ngươi nghỉ ngơi trước, ngày mai còn phải chuyên tâm đối phó Thần Ma Thái Hư."
Lục Thần thấy Tiểu Lục không chịu nói, cũng không miễn cưỡng, dù sao phải xem thử trong Tiên Sư Trủng có Hoàng Tuyền Thiên Lộ hay không đã.
Đêm nay, trong Tiên Sư Trủng không ngừng truyền đến tiếng âm phong quỷ hào, khiến người ta sởn tóc gáy.
Trong Tiên Sư Trủng này chôn không biết bao nhiêu cường giả, còn sản sinh không biết yêu ma quỷ quái, đáng sợ hơn U Minh Ngục rất nhiều.
Lục Thần nhớ tới trước đây muội muội rất nhát gan, sợ nhất những tiếng động đột ngột cổ quái này, nếu nha đầu kia ở chỗ này, sẽ sợ đến mức không dám tiến vào.
"Ôi, 1500 người mới có thể mở Truyền Tống Môn học viện, đến lúc đó có thể về nhà thăm Lục Di một chút."
Lục Thần đột nhiên nghĩ đến hóa ra mình còn là một người Trái Đất, không nhịn được cũng thấy buồn cười, "Chơi một trò chơi mà thôi, đã nhiều năm không logout là cái gì quỷ..."
Đương nhiên đây cũng chỉ là một câu nói đùa, dù sao bây giờ Cửu Thiên đã không phải là một trò chơi đơn giản nữa!
Ngày hôm sau, sắc trời hơi sáng, cách đó không xa có một mặt trời treo ở chân trời.
Sương mù trong Tiên Sư Trủng thoáng mỏng hơn chút.
Lục Thần thu thập đồ đạc xong, gọi Đại Hoàng ra, gọi Tiểu Lục trở về.
"Đại Hoàng, ngươi có thể tìm được Thần Ma Thái Hư không?"
Đại Hoàng vẫy đuôi, kêu vài tiếng.
"Chỉ cần nó xuất hiện, ngươi có thể tìm được nó? Tốt, ta biết ngươi sẽ không khiến ta thất vọng!"
"Chúng ta đi!"
Trên mặt đất Tiên Sư Trủng không có thảm thực vật, cành lá trên cây cối xung quanh thưa thớt u ám, lúc đạp lên mặt đất màu đen lại cảm thấy hơi xốp.
Tiên Sư Trủng và U Minh Ngục có sự khác biệt, Tiên Sư Trủng chỉ có ngũ đại phân khu, bốn tầng bên ngoài cùng, một tầng bên trong!
Bốn tầng đều là một vài ma vật không tính là quá mạnh mẽ, còn một tầng ở trong cùng cũng không phải vì chỉ có một tầng.
Tầng bên trong cùng này, trong truyền thuyết có Kiếm Trủng thủ hộ, nghe nói bên trong có phạm vi cực lớn, còn lớn hơn tổng cộng bốn tầng ở bên ngoài!
Kiếm Trủng bao vây Tiên Sư Trủng ở bên trong, bảo vệ di hài người từng là chủ nhân của bọn họ.
Chỉ cần tới gần Kiếm Trủng, dù là người tu tiên hay là ma vật, binh khí trong Kiếm Trủng đều sẽ công kích, cho nên không ai vẽ lại bản đồ ở vòng bên trong.
Trên mặt đất có một vài dấu chân nhàn nhạt, chắc do một vài người tu tiên để lại, không biết có phải do giải đi săn để lại hay không.