Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Giọng nói của Thương Minh thể hiện ra một sự tang thương vô tận: "Ngươi cho rằng tử vong là kết thúc? Không phải, tử vong chỉ là bắt đầu! Ngươi và ta, cuối cùng đều khó trốn khỏi thiên mệnh!"
"Duy Ngã Độc Cuồng, ta khuyên ngươi tốt nhất nên lấy ra tất cả bản lĩnh của ngươi, cho ta xem thử vào ngàn năm sau, có người nào có thể nói một chữ ‘cuồng’ trước mặt Thương Minh ta hay không!"
Gió nổi, mây tuôn.
Trăng tối buông xuống ánh trăng, rơi xuống vùng đại mộ địa vô tận này.
Dưới ánh trăng, một thây khô và một nam tử tóc trắng cụt tay, đứng đối mặt nhau.
Cả Tiên Sư Trủng xuất hiện âm phong gào thét, ma vật lẩn trốn.
Nơi đây không có ai đang xem cuộc chiến này, nhưng vô số mộ bia như đều đang nhìn chăm chú trận chiến đấu này.
"Thương Đạo. Thương Tự Lưu Tinh!" Đột nhiên, Thương Minh hành động, tốc độ của hắn ta và động tác cứng nhắc trước đó hoàn toàn tưởng như hai người, một luồng ánh sáng bạc xuất hiện, Thương Minh tay cầm trường thương đã đột nhiên tiến tới trước mặt Lục Thần.
"Thương Đạo. Toái Tinh!"
Một luồng ánh sáng lạnh bắn thẳng đến cánh tay phải của Lục Thần!
Tên này thật sự là một thây khô đã chết mấy nghìn năm? Tốc độ nhanh chóng tới mức thật sự không thể tưởng tượng nổi, nếu Ma Thú Chí Tôn, Thần Thú tứ giai so sánh với hắn ta thì động tác thật sự quá chậm!
Hơn nữa khả năng khống chế linh lực của người này thật sự đạt tới mức hoàn mỹ, bên ngoài chiêu thức lại không có một chút linh khí tản ra nào.
Điều này chứng tỏ hắn ta đã tập trung tất cả linh khí vào trong chiêu thức!
Lục Thần muốn rách cả mí mắt, ngay cả Quan Thiên Mục, linh khí nhập vi cũng khó có thể bắt được thân hình của Thương Minh!
Thậm chí hắn còn không kịp làm ra phản ứng, Ngân Đảm trực tiếp xuyên qua vai phải của hắn!
"Duy Ngã Độc Cuồng, cùng an nghỉ với chúng ta ở nơi này đi!"
Thân thể đau nhức kịch liệt, Lục Thần muốn rách cả mí mắt.
Theo lý thuyết, trong tình cảnh này, Lục Thần chắc chắn sẽ liều mạng lui lại, dùng việc này để hóa giải lực đánh vào mà một thương này mang tới.
Nhưng Lục Thần lại không lui lại!
"Thuần Dương Bát Quái Kính!" Một luồng ánh sáng vàng chiếu về phía thây khô đang cầm thương, Thương Minh bị ánh sáng mạnh chiếu trúng, không thể không dùng cánh tay trái che chắn.
Đương nhiên, lúc này tay phải của hắn ta vẫn nắm chặt trường thương, bàn tay vân vê, Ngân Đảm nhanh chóng tự quay, thân thương cắm vào bả vai Lục Thần nhanh chóng khuấy động vết thương của Lục Thần.
Nhân lúc Thương Minh che đi Thuần Dương Bát Quái Kính, thân thể Lục Thần đột nhiên xông về phía trước, mặc cho thân thương hoàn toàn xuyên qua vai phải của mình!
"Mãnh Hổ Xuống Núi! Thánh Liên Kiếm Tâm!"
Một chiêu này của Lục Thần ngược với lẽ thường, không lùi mà tiến, thật sự nằm ngoài dự đoán mọi người.
Nhưng bàn tay Thương Minh đột nhiên phát lực, Ngân Đảm trực tiếp rời tay, thoát ra khỏi vết thương của Lục Thần, còn hắn ta thì lắc mình một cái, đi đến sau lưng Lục Thần, trở tay tiếp được trường thương.
Toái Tinh có uy lực cực lớn, sau khi Thương Minh tiếp được trường thương, cả người vẫn lui về phía sau, vì vậy nên mới không có cơ hội tiếp tục công kích Lục Thần từ phía sau.
Nhưng tình cảnh của Lục Thần hỏng bét hơn.
Chiến Hồn phát động Phật Độ Thương Sinh, giữ lại một mạng, thế nhưng bản thể Lục Thần bị thương cực kỳ nghiêm trọng, trước ngực xuất hiện một lỗ máu, tuy vừa rồi khéo léo tránh được vụ nổ linh lực của Toái Tinh, nhưng lúc này cánh tay phải của hắn đã không giơ lên nổi.
Thương Minh dừng trường thương lại, sắc mặt không đổi nhìn Lục Thần trọng thương: "Cũng có chút máu lửa!"
Lục Thần rũ cánh tay phải xuống, thở hổn hển nhìn Thương Minh.
Người này quá mạnh mẽ, tốc độ và phản ứng đều đạt tới mức cực hạn, nếu không phải có Thuần Dương Bát Quái Kính khắc chế, vừa rồi bản thân đã chết!
Hiện tại ngay cả cánh tay phải của mình cũng bị thương nặng, muốn chiến thắng đối thủ như vậy, thật sự quá khó khăn.
"Duy Ngã Độc Cuồng, từ bỏ giãy dụa đi! Ở trước mặt ta, ngươi chắc chắn phải chết!" Thương Minh kéo trường thương, đi tới từng bước một.
Đầu óc Lục Thần nhanh chóng xoay chuyển.
Tại sao tên này lại mạnh như thế, rõ ràng là người đã chết mấy nghìn năm, linh khí trong linh đan của hắn ta đã suy giảm đến mức không còn hình dạng, cường độ thân thể... Hắn ta còn cường độ thân thể nào đáng nói tới sao?
Thực lực hiện tại của tên này còn không bằng một phần mười khi còn sống, nhưng lúc này một thây khô mà cũng kinh khủng như vậy, thật khó có thể tưởng tượng, tên Thương Minh này khi còn sống là nhân vật đáng sợ cỡ nào!
"Vẫn còn suy nghĩ cách đối phó? Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ... Không đúng, ngươi đã thấy quan tài rồi."
"Nếu ta đoán không lầm, ngươi đã không thể sử dụng kỹ năng công kích nữa, hiện tại cơ hội sống sót duy nhất của ngươi là chạy trốn! Nhưng nếu so tốc độ, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta."
Lục Thần nhìn về phía Kiếm Trủng.
Chắc Thần Ma Thái Hư đang trốn ở nơi đó!
Bọn họ chỉ cách nhau mấy ngàn mét! Hắn chỉ còn cách món tiếp theo trong bộ Thần Ma mấy ngàn mét!
Đột nhiên, Lục Thần đứng thẳng người, nghiêng đầu một cái, dùng cổ áo lau đi vết máu, còn đôi mắt thì bốc lên sương mù màu xanh cuồn cuộn.
"Thương Minh, ta sẽ không chạy, ta cũng sẽ không từ bỏ, dù ngươi nói không thể tập hợp đủ bộ trang bị Thần Ma Nghịch Mệnh, vậy cũng không thay đổi được Thần Ma!"
"Ngươi thật đúng là cố chấp! Thậm chí ngươi còn không thắng được ta!"
Lục Thần cười lạnh một tiếng: "Nếu là ngươi khi còn sống, ta không phải là đối thủ của ngươi, nhưng hiện tại, ta thấy chưa chắc!"
"Ta thấy ngươi đang người si nói mộng! Nếu không phải nhờ Bát Quái Kính, vừa rồi ngươi đã chết! Cũng được, để Ngân Đảm phá ảo tưởng sau cùng của ngươi!" Dứt lời, Thương Minh chân đạp Càn Khôn Nhị Cung, hai tay cầm trường thương: "Bất kể nói thế nào, ngươi cũng là một đối thủ đáng kính nể, ta sẽ dùng một chiêu này để kết thúc ngươi, cũng coi như không bôi nhọ danh hào của ngươi."
Ầm một tiếng, thân thương Ngân Đảm lập tức bốc lên hỏa diễm, ngọn lửa nhảy lên, không ngừng sinh sôi.
Ngay sau đó, ngón tay Thương Minh vân vê, thân thương nhanh chóng xoay tròn.
Chỉ trong chớp mắt, bóng dáng Thương Minh hóa thành một ánh lửa, lập tức bắn nhanh về phía Lục Thần!
Lời editor: Hôm nay đã là ngày thứ 16 muội bị cách ly trong chung cư... Cầu chút KP an ủi các đại thần ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!