Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Dương khí của hai tên Thiên Ma tộc này cũng không quá nhiều, có lẽ ngày thường hưởng lạc quá nhiều."
"Dù sao Thiên Ma tộc cũng tốt hơn Ải Nhân một chút." Lão Man nói, "Dương khí của Ải Nhân kia, ôi, ta đoán cũng không đủ cho ta dùng đi ra ngoài một tháng."
"Không nhắc đến Ải Nhân cũng được, quá háo sắc. Được rồi lão Man, đội trưởng chúng ta nói có lẽ sau hai người này còn có con mồi, ta đoán chút nữa còn có mấy đội đến đây, ta phải nhanh chóng đến bên Cấp Dương Lô đăng ký, đi trước."
"Đi."
Đội người ngựa kia nhanh chóng tiến vào cửa thành.
Chỗ tối, Lục Thần quay đầu nhìn về phía đám người, dường như đã nghĩ ra cách!
"Chúng ta ngụy trang bọn họ vào thành!"
"À? Cái này, cái này được không?" Thiên Triệu hơi lo lắng.
Lục Thần nói, "Hiện tại cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể thử một lần! Lê Vi, ngươi có thể dùng pháp thuật ngụy trang chúng ta không?"
Lê Vi suy nghĩ một chút, "Có thể."
"Có thể kiên trì bao lâu."
"Nếu các ngươi có thể thu lại hơi thở của mình, ta có thể kiên trì khoảng 30 giây."
"Việc này không thành vấn đề, Thiên Tiên Bảo chúng ta chú trọng khống chế linh lực!" Thiết Mộc nói.
Cuối cùng, Lê Vi đưa mắt nhìn Lục Thần...
Lục Thần biết nàng sợ mình có đẳng cấp thấp, không thể thu liễm linh lực.
"Không cần lo lắng cho ta, bọn họ không cảm giác được linh lực của ta."
Lục Thần suy nghĩ một chút nói, "30 giây chắc là đủ rồi." Lục Thần lập tức nói với Quảng Tri, "Quảng Tri, ngươi làm con tin, bôi thêm chút máu lên người đi."
"Vấn đề bây giờ là chúng ta không có Thực Thi Quỷ... Nhưng nếu Lê Vi có thể tạo thành ảo giác, tùy tiện dùng một con tọa kỵ không quá lớn là được."
Thiên Triệu đột nhiên triệu hồi ra một con Thạch Hầu, "Vô Danh, Tiểu Mao có thể biến thành Thực Thi Quỷ, tuy không thể bắt chước khí tức, nhưng hẳn tốt hơn việc tùy tiện tìm một con."
Lục Thần vui mừng nói, "Vậy thì tốt quá. Mọi người chuẩn bị một chút!"
Bên Quảng Tri lại ho ra máu, khiến khắp nơi trên người toàn là máu, sau đó nằm sau lưng Tiểu Mao, sau khi những người khác đều chuẩn bị xong, Lê Vi sử dụng ảo thuật ngụy trang cho đám người.
Không lâu sau, bọn họ đi ra từ trong rừng, bước nhanh như chạy về phía cửa thành.
Không thể không nói, Lục Thần rất dễ dàng dung nhập vào nơi này, ở khách sạn cũng bị coi là điếm tiểu nhị, ở Ngũ Trọng Thiên đã bị coi là dân bản địa, tới Minh Giới cũng rất giống vong hồn.
Điều trọng yếu nhất cũng không phải hắn lớn lên giống vong hồn, chủ yếu là loại hình linh lực của hắn.
Hỗn Độn linh khí đủ để không một ai có thể thông qua hơi thở để phân rõ thân phận của hắn, cộng thêm pháp thuật của Lê Vi, hoàn toàn không khác gì vong hồn.
"Lão Man!" Lục Thần chào hỏi từ rất ra, "Ngày hôm nay làm ca đêm à?"
Lão Man tỏ ra ngơ ngác, người này ai vậy? Rất quen thuộc với mình sao? Sao lại có vẻ rất quen thuộc với mình.
Là thủ binh ưu tú, lão Man cũng không bị sự nhiệt tình của Lục Thần làm cho đầu óc choáng váng, nhíu mày ngăn cản đám người Lục Thần.
Lão Man này vừa cản lại, trong lòng mọi người đều căng thẳng!
Nếu bị cản lại ở chỗ này, vậy bọn họ tuyệt đối dữ nhiều lành ít!
Lão Man nhìn Lục Thần, lại nhìn đội ngũ của bọn họ một chút, tuy nói không nhận ra điều gì khác thường, chỉ là một đám Minh quân áp giải một gã tù binh vào thành, nhưng luôn cảm thấy có nơi nào đó hơi không đúng.
Thấy thủ binh vẫn không chịu cho đi, nếu kéo dài nữa e rằng sẽ có biến!
Không đợi lão Man mở miệng, Lục Thần cái khó ló cái khôn, vội vàng nói, "Làm sao vậy lão Man? Ôi chao, ngươi muốn kiểm tra cũng nhanh chút, vừa nãy đội trưởng không kịp dừng tay lại, đã đánh người này gần chết, chậm chút nữa e rằng sẽ không thu thập được bao nhiêu dương khí!"
"Lão Doanh đâu? Không biết đã đăng ký xong bên Cấp Dương Lô chưa, thật sự gấp chết người!"
Quảng Tri nhanh chóng tiếp nhận được tín hiệu của Lục Thần, lập tức ho sặc sụa, phun ra một ngụm máu tươi, trong miệng lẩm bẩm nói, "Thả ta ra... Các ngươi, rốt cuộc các ngươi có âm mưu gì! Ta liều mạng với các ngươi..." Nói xong lại phun ra một ngụm máu lớn, nghiêng đầu một cái, thoạt nhìn hình như sắp tắt thở rồi.
Đám người cũng sợ ngây người, kỹ năng diễn của con hàng Quảng Tri này được lắm!
Lão hí cốt(1) thường có thể kích thích ra kỹ năng diễn của những người khác, từ sau khi Quảng Tri bùng nổ kỹ năng diễn, đám người lập tức tiến vào trạng thái.
(1) 老戏骨/lão hí cố: chỉ những diễn viên gạo cội thuộc phái thực lực.
"Ôi chao, sẽ không chết chứ! Khó khăn lắm mới tìm được một người dương khí đầy đủ, nếu để chết thì xong đời! Lão Man, ngươi nhanh lên một chút! Nếu không ngươi tự đến gánh trách nhiệm đi!" Thiết Mộc tức giận nói.
"Hiếm khi nào gặp được một lão xử nam nhân loại đầy đủ dương khí như thế này, ho ra một búng máu cũng khiến người ta đau lòng!"
Trên mặt Quảng Tri hơi xanh xao, cũng không biết là do ho ra máu, hay bị chọc giận.
Kìm nén "một hơi cuối cùng", Quảng Tri lại ngẩng đầu lên tự thêm phần diễn cho bản thân, "Đám người các ngươi còn không bằng cầm thú..." Nói xong, lại gục xuống, cảm giác hơi giống hồi quang phản chiếu.
"Xong xong, phải chết thật!"
"Rốt cuộc các ngươi muốn kiểm tra cái gì? Không phải trước đó lão Doanh vừa đi qua rồi sao!"
"Chúng ta liều mạng ở bên ngoài, các ngươi thủ thành còn muốn làm khó dễ chúng ta, các ngươi không cảm thấy xấu hổ sao! Đội trưởng của các ngươi đâu, để hắn qua đây, rốt cuộc người này chết đi sẽ thuộc trách nhiệm của ai, để hắn tới phân xử xem nào!"
Trên đầu lão Man cũng đầy vạch đen, hình như mình đã gây chuyện rồi...
"Khụ khụ, ta không muốn kiểm tra các ngươi, các ngươi, các ngươi nhanh chóng vào đi thôi, tên kia còn chưa chết, chắc vẫn cứu được!"
"Không được, chẳng may chết ở trên đường thì sao! Phải nói rõ ràng trách nhiệm đã!" Trầm Hương đã hoàn toàn tiến vào vai diễn.
"Ôi chao, các ngươi đi nhanh đi, không đi nữa thật sự chết ở đây đấy!"
"Không được!" Trầm Hương chống nạnh, dáng vẻ phải cãi cọ cho cẩn thận.
Lục Thần nhanh chóng kéo Trầm Hương, lúc này đừng tranh cãi nữa thì hơn...
"Cô nãi nãi của ta ai, đừng làm ồn ào, trước tiên nhanh chóng đưa người qua rồi hãy nói. Lão Man, chúng ta đi trước, nếu có việc gì lại tìm ngươi nữa!"