Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1375 - Chương 1375: Kỹ Năng Diễn Của Đám Người (5/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1375: Kỹ năng diễn của đám người (5/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Thật ra Lục Thần cũng chỉ vừa mới xác nhận, cửa vào Minh Giới thật sự xuất hiện ở từng đại lục!

Hai bên lại trao đổi một ít tình báo, Lục Thần biết được, Thiên Tiên Bảo chính là tổng viện của Thanh Trạch đại lục, ở Thanh Trạch đại lục, cửa vào Minh Giới đã bại lộ, chỉ là Thiên Tiên Bảo tạm thời cấm những người khác tiến vào.

Tam sư đệ của Thiết Mộc là Thiên Triệu, nữ nhi của hắn ta nghĩ rằng thiên phú của mình cao, lén lút chạy vào, kết quả đã mấy ngày rồi không có thông tin.

Lục Thần tràn đầy đồng cảm với việc này, nếu Thiên Vẫn và Ngũ Huyền không phải là thiên tài có lẽ đã sớm báo về chứ không tự mình tiến vào.

"Xem ra việc này còn nghiêm trọng hơn những gì chúng ta tưởng tượng." Thiết Mộc tỏ vẻ nghiêm túc: "Thiên Triệu, trước tiên ngươi đừng nóng lòng, dù sao hiện tại chúng ta cũng biết được thực lực của Minh quân, nếu chỉ dựa vào chúng ta thì không thể hành động thiếu suy nghĩ."

"Hai vị bằng hữu, nếu chúng ta có thể gặp nhau ở đây, không bằng cùng nhau hợp tác, các ngươi giúp chúng ta tìm được Linh Nhi, chúng ta giúp các ngươi tìm được hai tên đệ tử."

Lục Thần gật đầu: "Ta không có ý kiến."

"Trước tiên chúng ta nên đề ra một vị đội trưởng tạm thời!" Thiết Mộc nhìn về phía Lê Vi: "Vị cô nương này, cả gan hỏi một chút, đẳng cấp của ngươi là..."

"Cảnh giới Nhân Vương nhất tinh."

Đám người Thiên Tiên Bảo không khỏi hít vào một hơi.

Tuy bọn họ cũng cách cảnh giới Nhân Vương không xa, nhưng đẳng cấp càng cao thì kém một tinh tương đương kém xa vạn dặm, huống hồ cảnh giới Nhân Vương và Đại Đế Tu còn hơn kém nhau một đại cảnh giới!

"Vậy, để cho cô nương dẫn đội, được chứ?"

Lê Vi lắc đầu: "Để hắn dẫn đội!"

Mọi người lần theo ánh mắt của Lê Vi, nhìn về phía Lục Thần... Nói đúng hơn là nhìn về phía huy chương của Lục Thần.

Trong những người này, cũng chỉ có huy chương của hắn chỉ cần liếc qua là hiểu ngay.

"Dã Đại Tu Sư… Nhất tinh?"

Thấy đám người Thiên Tiên Bảo tỏ ra nghi ngờ, lại không tiện mở miệng, Lê Vi không nhịn được giải thích một câu, "Vừa rồi là hắn cứu các ngươi."

Vừa nói như vậy, đám người Thiên Tiên Bảo hoàn toàn không còn ý kiến.

"Tốt lắm, chúng ta sẽ nghe tiểu huynh đệ chỉ huy."

Lục Thần gật đầu, đầu tiên là biết đẳng cấp thực lực của mọi người một chút.

Bên Thiên Tiên Bảo này, lão đại Thiết Mộc là Đại Đế Tu cửu tinh, lão tam Thiên Triệu, lão nhị cũng chính là tên nam tử Quảng Tri bị thương kia, ngũ muội Trầm Hương đều là Đại Đế Tu bát tinh, lão tứ, lão lục và lão thất đều là Đại Đế Tu thất tinh.

Thực lực của đám người kia cũng không yếu, phải biết rằng với đẳng cấp này ở Thịnh Nguyên đại lục cũng có thể đến Thánh Viện làm đạo sư, trong đám người bọn họ, Thiết Mộc lớn nhất trông cũng chỉ mới tráng niên, còn có tiềm lực rất lớn.

"Tại hạ Vô Danh, vị này là Lê Vi."

Sau khi đám người làm quen với nhau một chút, bắt đầu bố trí chiến thuật.

"Lúc trước bọn họ nhắc tới Cấp Dương Lô, xem ra bọn họ sẽ đưa người bắt được đến bên kia, chúng ta nghĩ cách lẻn vào!" Lục Thần nói "Chúng ta đi vào trong Vong Hồn khu trước, sau đó lại đến Quỷ Binh khu, cũng cần phải đi qua nơi đó."

Thiết Mộc không hiểu hỏi, "Vô Danh huynh đệ, sao ngươi lại hiểu rõ nơi này như vậy, Vong Hồn khu, Quỷ Binh khu gì đó, sao ngươi đều biết?"

Lục Thần mỉm cười, lấy ra Minh Giới Thiên Vực La Bàn, "Ta có bản đồ."

"Cái này..."

Thiết Mộc trợn to hai mắt, rất hiển nhiên bây giờ bảo bối gì đó cũng không có tác dụng bằng cái la bàn này, sao tiểu tử này lại có thứ này chứ.

Nhân lúc bàn bạc kế hoạch, Lục Thần để Tiểu Lục trị liệu vết thương cho lão nhị, vết thương của Quảng Tri cũng không quá nặng, ăn đan dược là có chuyển biến tốt hơn nhiều.

"Lão nhị, không sao chứ."

"Không có gì đáng ngại." Quảng Tri ôm quyền với Lục Y Y, Lục Thần và Lê Vi, "Lần này đa tạ ba vị ra tay cứu giúp!"

Vừa biết đường vừa cứu người, mặc dù đẳng cấp của Lục Thần thấp đến mức quá đáng, thế nhưng đám người cũng bắt đầu chậm rãi làm quen, thoạt nhìn Dã Đại Tu Sư trẻ tuổi này cũng không phải đơn giản như vậy!

Chờ hai giờ sau, đám người Lục Thần lặng lẽ xuất phát đến Vong Hồn thành.

Lần này đám người Lục Thần đều có kinh nghiệm, chỉ cần thấy có vong hồn lạc đàn, bọn họ sẽ cẩn thận quan sát xung quanh, né tránh Minh quân đang mai phục.

Hơn một giờ sau, tính toán thời gian, hiện tại chắc là hơn mười giờ sáng ở bên ngoài, cuối cùng bọn họ đã thấy một tòa thành tối tăm ở cách đó không xa.

Cửa thành có người canh gác, số người không nhiều lắm, chỉ là thỉnh thoảng có tiểu đội áp tải người sống đi vào cửa thành.

"Vô Danh, thoạt nhìn dáng vẻ lính canh phòng hơi ỉu xìu, ta đoán thời gian của bọn họ ngược với thời gian của chúng ta, chắc thời gian này là thời điểm mệt mỏi nhất của bọn họ." Thiết Mộc nói.

Lục Thần gật đầu, hắn cũng đã sớm nghĩ tới điểm này.

Tuy nhiên, dù bọn họ có vẻ hơi uể oải, nhưng trước tòa thành vẫn có thủ vệ sâm nghiêm, bọn họ không thể nghênh ngang tiến vào tòa thành như thế.

"Phải nghĩ cách đi vào!" Lục Thần cau mày.

Đúng vào lúc này, cách đó không xa có một tiểu đội áp tải hai người tu tiên Thiên Ma tộc đi về phía cửa thành.

Trên thân thể người Thiên Ma tộc kia đầy máu me, bị giam cầm ở trong lồng sắt, do một con Thực Thi Quỷ cõng đi.

Nhìn dáng vẻ là trước đó từng có trận chiến ác liệt, đáng tiếc cuối cùng không địch lại, bị bọn họ bắt được.

Số người của tiểu đội áp giải kia cũng không nhiều, không đến mười người, thảnh thơi áp giải hai người đi tới trước cửa thành.

Dường như tên Minh quân dẫn đầu có quen biết với thủ binh ở cửa thành, từ rất xa đã chào hỏi, "Lão Man, sau khi thay ca đến nhà của ta uống rượu đi."

Tên thủ binh kia bất đắc dĩ lắc đầu nói, "Là Lão Doanh, thay ca cái gì chứ, hôm nay ta làm ca đêm, đội các ngươi thế nào vậy, sao ta thấy ngày hôm nay các ngươi chỉ bắt được hai người?"

"Ôi, đừng nói nữa, Minh Giới Chi Môn bên chúng ta còn chưa nối thông hoàn toàn, mỗi ngày chỉ có hai ba con mèo con, còn không thì sao đội trưởng bắt được người lại để mấy người chúng ta áp giải về trước chứ.”

Bình Luận (0)
Comment