Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Hiển nhiên mấy người này đều là cao thủ, hơn nữa hiểu rất rõ hậu quả một khi thất thủ, vong hồn hắc bào lập tức bị đâm thành cái sàng.
Lục Thần che kín miệng của hắn ta, trong lúc đó ánh mắt của hắn ta sắp trừng ra khỏi viền mắt... Nhưng theo sinh cơ của hắn ta dần suy nhược, vẻ mặt hắn ta dần bình tĩnh lại, đôi mắt kia như đang cười.
Một luồng khói đen tràn ra từ trong kẽ ngón của Lục Thần, Lục Thần thử buông tay, ánh mắt người kia hiện ra ý cười, vẻ mặt hơi điên cuồng, "Các ngươi... Trốn, trốn không thoát!" Nói xong câu này, hắn ta đã mềm nhũn ngã xuống.
"Vô Danh, hắn... Tại sao lại cười?" Lê Vi luôn cảm thấy lúc này hơi kỳ quặc, rồi lại không nói ra được chỗ nào có vấn đề.
Lục Thần lắc đầu, "Ta từng nghe một câu trả lời hợp lý, người chết thành quỷ, quỷ chết thành tiệm, mà trong Minh Giới cũng có Tiệm Linh khu, ta đang suy nghĩ, hắn có đến Tiệm Linh khu hay không..."
"A! Vậy chẳng phải chẳng mấy chốc chúng ta sẽ bại lộ sao?" Thiết Mộc vội la lên.
Lục Thần nghiêm nghị, "Chúng ta cũng không hiểu rõ lắm tình huống nơi này, phải chuẩn bị sẵn cho dự tính xấu nhất, trước khi bọn họ bắt được chúng ta, phải cứu ba người kia ra!"
Đám người nhanh chóng tìm được nơi kín đáo, lật xem sổ sách rõ ràng chi tiết.
"Chắc Linh Nhi đi tới vào Minh Giới vào ngày 12, chúng ta kiểm tra ghi chép ngày đó là được." Có người đề nghị.
Lục Thần nhanh chóng kiểm tra sổ sách, trong ghi chép của ngày 12, có một bản ghi nhớ.
【 Người chạy trốn là nữ tử Nhân tộc, thoạt nhìn vẻ ngoài như mười bảy mười tám tuổi, vũ khí là Tử Thanh Song Kiếm, lấy Thu Hồn Phiên để yểm hộ chạy trốn khỏi vòng vây, chạy trốn về phía Quỷ Binh khu, hiện nay không rõ tung tích. 】
Nhìn thấy đoạn giải thích này, Thiên Triệu cực kỳ kích động, "Có lẽ đang nói đến Linh Nhi, Linh Nhi dùng Tử Thanh Song Kiếm, sư tôn đã từng tặng nàng Thu Hồn Phiên!"
"Thật tốt quá, Linh Nhi thật sự trốn thoát." Mấy người Thiết Mộc cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lục Thần lại lật đến ghi chép trước ngày 10, hôm đó ghi lại việc Ngũ Huyền và Thiên Vẫn chạy trốn.
"Vô Danh huynh đệ, hai người bạn của ngươi cũng trốn thoát!" Thiết Mộc nói.
Lúc trước Lục Thần chỉ nói hai người là "đệ tử", lại không nói mình là viện trưởng, Thiết Mộc còn tưởng Lục Thần là sư huynh đệ với hai người này.
"Hai tiểu tử thối này, coi như có chút tác dụng." Lục Thần lắc đầu.
Nếu đã đi tới Cấp Dương Lô, đám người Lục Thần nhân cơ hội đi sâu vào trong kiểm tra một chút, chỉ là bọn họ phát hiện, thật ra những đội ngũ này cũng không có tư cách tới gần Cấp Dương Lô.
Bọn họ sẽ dựa theo địa điểm mà nhân viên công tác chỉ định, đẩy người tu tiên bắt được vào tổng cộng chín cái hố sâu, sau đó hoàn thành nhiệm vụ.
Ở phía bên kia sơn cốc, bọn họ lại chứng kiến có người chuyên vận chuyển một vài thây khô ra ngoài, những bộ thây khô này mặc kệ nam nữ già trẻ chủng tộc, đều bị nhanh chóng đẩy ra, do Thực Thi Quỷ mang đến dòng sông màu đen bên ngoài sơn cốc, bị tùy ý ném vào trong sông.
Dù là Lục Thần, thấy tình cảnh này cũng cảm thấy rất ghê tởm.
"Có lẽ những người này bị hút khô tinh khí rồi... Lại nhiều như vậy!" Thiết Mộc vô cùng sợ hãi, "Nếu Minh Giới Chi Môn mở rộng ra, sau này sẽ có nữa!"
Lục Thần lắc đầu, "Có lẽ hành tung của chúng ta đã bị bại lộ, nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta phải rời khỏi nơi này trước."
Đoàn người nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Lúc đi ra từ sơn cốc không gặp phải nguy hiểm gì, chỉ là lúc ra khỏi cửa thành, từ rất xa Lục Thần đã phát hiện không biết từ lúc nào, cửa thành lại có nhiều thủ vệ hơn.
Không chỉ có nhiều thủ vệ hơn, vốn trên đường phố không có ai, đột nhiên cũng có rất nhiều người.
Lục Thần vội vàng dẫn đội ngũ đi vào góc.
"Bên kia hơi không đúng! Thủ vệ nhiều hơn trước đó ít nhất cũng gấp ba!" Lục Thần khẽ nói.
"Là chúng ta bị phát hiện sao?" Thiết Mộc cau mày nói.
"Không giống lắm, cư dân xung quanh cũng đi ra, nói vậy, có thể không phải vì chúng ta..." Lục Thần suy đoán nói, "Đừng vội, chờ xem một chút."
Ngay lúc mấy người đang trốn ở ngã rẽ, đoàn người trên đường phố đột nhiên trở nên rối loạn.
Thủ vệ xung quanh cửa thành nhanh chóng bày trận, vẻ mặt nghiêm túc, thân thể đứng nghiêm.
Không lâu sau, có rất nhiều đội ngũ đi vào từ ngoài cửa thành.
Mấy con Ma Thú xấu xí cực lớn mở đường, dương nanh múa vuốt ở trên đường, nếu không phải có chủ nhân đi theo phía sau, nó hận không thể ăn tươi đám dân chúng và thủ binh đang vây xem!
"Đây là chiến sủng của bọn họ sao? Tam Đầu Địa Ngục Khuyển, Địa Ngục Hắc Long, U Hỏa Độc Long... Khá lắm, đều là bản thể chiến sủng!" Thiết Mộc hơi híp mắt lại.
Lục Thần cũng mở to hai mắt nhìn, bản thể chiến sủng mạnh như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy ở Lục Trọng Thiên!
Sau lưng bản thể chiến sủng có ba người đi theo, hai nam một nữ, hai nam tử một người khô gầy, một người mập mạp, nhìn gò má của nữ tử lại có vài phần tư sắc, chỉ là da thịt cả người có vẻ xinh đẹp, lúc quay đầu có thể thấy được gò má bên phải hư thối, trong nháy mắt đã phá hủy khuôn mặt tuyệt đẹp này.
Tuy ba người này có dáng vẻ hình thù kỳ quái, thế nhưng cũng cho người ta áp lực cực lớn, hiển nhiên là vong hồn đã thành cường giả đỉnh cao!
"Xem đi, là tam đại Hồn Sử! Hồn Sử ra tay, mấy người có thể địch, chắc chắn mấy người chạy trốn kia đã bị bắt về." Đám người Lục Thần cũng nghe rõ ràng tiếng bàn tán của cư dân xung quanh.
Hóa ra ba người này là vong hồn thành Hồn Sử, chẳng trách uy áp rõ ràng như thế.
Ba người kia áp giải ba tên nhân loại ở sau lưng, vừa thấy ba người này, trái tim đám người Lục Thần lập tức nhảy lên tận cổ.
Ngũ Huyền, Thiên Vẫn cùng với Linh Nhi!
Ba người đều đầy vết máu, nhìn dáng vẻ chắc sau khi trải qua một trận ác chiến, đã bị ba gã Hồn Sử này bắt được.
Lúc này, ba người kia rất bình tĩnh, bọn họ đã biết kết quả khi bị bắt, ở đây sẽ không có người cứu bọn họ, thứ chờ đợi bọn họ chỉ có một kết quả!
Phía sau còn có một vài binh lính, đi theo sau lưng tam đại Hồn Sử, áp giải ba người kia nghênh ngang đi trên đường.