Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên cạnh còn có một tên binh lính lớn tiếng nói, "Ba người này chạy trốn từ Vong Hồn thành, nhưng Vong Hồn thành ta là nơi bọn họ nói đến là đến, nói đi là đi sao!"
"Chỉ cần người sống đến đây, chỉ có một kết quả, đó là trở thành quân lương của chúng ta, cung cấp dương khí cho Minh quân chúng ta, để chúng ta công chiếm Dương Giới!"
Sự nhiệt tình của quần chúng cũng dâng cao, lớn tiếng hùa theo.
"Muốn chạy, cũng không xem thử nơi này là đâu!"
"Quan tâm các ngươi là ai, đã đến Minh Giới, các ngươi chỉ có thể mặc chúng ta xâm lược!"
"Tam đại Hồn Sử ra tay, tuyệt đối không thể thất thủ!"
Quân đội áp giải ba người đến một khoảng sân rộng.
Tên nam tử khô gầy kia đứng lên lôi đài, lớn tiếng nói với đám người dưới đài, "Ba người này để chúng ta tốn chút thời gian, tiêu hao tài nguyên của chúng ta. Nhưng ba người này, một người là Linh Ngự Giả, một người có Ngũ Sắc linh khí, một người tu luyện Thuần Dương tâm pháp, đều có thể cung cấp một lượng lớn dương khí cực phẩm! Nữ hài này tu luyện Huyền Âm tâm pháp, càng là vật đại bổ để tu luyện."
Dưới đài vô cùng rối loạn, "Một người Thuần Dương, một người Thuần Âm, còn một người Ngũ Sắc Linh Ngự Giả, ôi chao, chẳng trách ba người này lại có thể chạy trốn, cũng không đơn giản!"
"Ừm, nếu ở Dương Giới, có lẽ đều là thiên tài hàng đầu."
"Quan tâm hắn là thiên tài hay đồ ngu, ta chỉ biết bọn họ đều rất ngon miệng!"
Nam tử khô gầy lớn tiếng nói, lấn át giọng nói dưới đài, "Hiện nay càng ngày càng nhiều Minh Giới Chi Môn mở cửa ở các đại lục, cũng đến lúc chúng ta dùng dao mổ trâu cắt tiết gà!"
"Ba người này đều là thiên tài đỉnh cấp của mỗi môn phái, chúng ta đã phái tín sứ thông báo cho người trong môn phái của bọn họ, để bọn họ tới cứu người!"
"Đến lúc đó, chúng ta lại một lưới bắt hết, lại có thể bổ sung một lượng lớn dương khí dự trữ, giúp Minh quân ta san bằng Dương Giới!"
Đám vong hồn này đã không thỏa mãn với việc câu mấy con cá nhỏ, bọn họ bắt đầu muốn để người ta tiến vào Minh Giới với quy mô lớn!
Nhóm đối tượng đầu tiên chính là Thần Ma Học Viện và Thiên Tiên Bảo!
"Đáng chết, đám người này!" Trong mắt Lục Thần đã bùng lên lửa giận.
"Vô Danh, trước tiên phải bình tĩnh, pháp thuật của ta không chịu nổi, bây giờ còn có thời gian, chúng ta nhân lúc hỗn loạn rút lui ra ngoài trước!" Lê Vi kéo Lục Thần.
Thiết Mộc cũng nói, "Bọn họ nói sau ngày 15 mới bắt đầu, chúng ta còn có thời gian, rút lui trước đi!"
Tuy Lục Thần tức giận, nhưng biết bây giờ xông vào chỉ có chết, cuối cùng chỉ có thể quay đầu dẫn đội rời khỏi Vong Hồn thành.
Đám người tạm thời cắm trại trong khu rừng cách xa Vong Hồn thành.
Vốn đám người bàn bạc dự định trở về báo tin, nhưng ai ngờ cửa vào Minh Giới của Thịnh Nguyên đại lục và Thanh Trạch đại lục đều có Minh quân canh gác, dường như đang tiếp ứng cho tín sứ của bọn họ.
Điều này khiến tiểu đội của Lục Thần hơi tiến chẳng được lùi chẳng xong.
Rơi vào đường cùng, bọn họ lại lui về trong rừng.
Ở tạm chỗ này một ngày, bọn họ phát hiện nơi đây cũng có phân chia ngày đêm, chỉ không rõ ràng như Dương Giới.
Thời gian "ban ngày" ở nơi đây tương ứng với buổi tối ở Dương Giới, trên bầu trời hiện ra sắc đỏ sáng, đến buổi tối thì biến thành sắc đỏ sậm.
Ngày thứ ba, đám người Lục Thần còn chưa nghĩ ra cách đối phó, nhưng Quảng Tri phụ trách canh phòng vội vã trở về, "Không tốt, có đại quân lục soát tiêu diệt cánh rừng rậm này, ta thấy hình như không phải Minh quân của Vong Hồn thành, y phục của bọn họ khác biệt, trên đường gặp quân đội bên Vong Hồn thành cũng sẽ tiến lên xác nhận đôi bên!"
"Không tốt, xem ra lúc trước giết Đại Quỷ Tu lục tinh kia, không biết cách gì bại lộ hành tung của chúng ta!"
Lúc này, tình cảnh của mọi người đã khá nguy hiểm!
"Mọi người di chuyển trước đã!"
Lục Thần vừa dứt lời, mặt đất đã bắt đầu chấn động.
Cách rừng cây, Lục Thần có thể thấy một con Địa Ngục Khuyển cực lớn lao nhanh về phía bọn họ!
"Ở bên kia, người đâu, nhanh xông lên!" Có người chạy theo sau lưng Địa Ngục Khuyển hô to.
"Không tốt, bọn họ có thể tìm ra chúng ta! Nhanh bỏ đi!" Lục Thần khẽ quát một tiếng, đám người vội vàng di chuyển.
Lê Vi thuận tay bày một đạo Hồ Yêu huyễn cảnh, nhưng Địa Ngục Khuyển kia căn bản không để mình bị đẩy vòng vòng, lao thẳng về phía bọn họ!
"Đáng chết, không cắt đuôi được!" Lê Vi không thể không nhanh chóng lùi ra sau.
Địa Ngục Khuyển mạnh mẽ xông thẳng, rừng cây trực tiếp bị bẻ gãy, mặc cho những người này chạy trốn như thế nào, cũng không thể cắt đuôi.
Thấy Địa Ngục Khuyển cách bọn họ càng ngày càng gần, Quảng Tri đột nhiên dừng lại, "Lão đại, Vô Danh tiểu huynh đệ, các ngươi đi trước!"
"Lão nhị, ngươi không thể ở lại!" Thiên Triệu túm chặt lấy cánh tay Quảng Tri.
Quảng Tri đẩy Thiên Triệu ra, "Lão tam, nhất định phải cứu Linh Nhi, ta không có con cái, nàng chính là nữ nhi của ta!"
"Bây giờ không phải lúc liều lĩnh, vì Linh Nhi, các ngươi đi nhanh!"
Nói xong, Quảng Tri lao về phía Địa Ngục Khuyển, "Thứ chó má, để lão tử đến chăm sóc ngươi!"
"Lão nhị!" Đôi mắt Thiên Triệu trợn trừng, Thiết Mộc thấy thế, nhanh chóng quay lại kéo Thiên Triệu, "Không còn kịp rồi, đi nhanh!"
Không lâu sau, sau lưng vang lên tiếng chém giết, nhưng nhân số của đối phương quá nhiều, Quảng Tri căn bản không có cơ hội ngăn cản Địa Ngục Khuyển đã bị Minh quân còn lại bao vây...
"Cái này... Địa Ngục Khuyển kia lại đến nữa!"
Xem ra, một người là không thể ngăn cản Địa Ngục Khuyển.
Đám người Thiết Mộc, Trầm Hương đều dừng lại, "Thiên Triệu, chúng ta tới ngăn cản bọn họ, Vô Danh tiểu huynh đệ, chúng ta cầu xin ngươi, phải giúp đỡ lão tam cứu Linh Nhi, chúng ta nhìn đứa bé kia lớn lên, tiềm lực vô hạn, sẽ có tác dụng hơn những lão gia hỏa như chúng ta, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!"
"Các ngươi..." Lục Thần vừa lo lắng, vừa đau lòng nhìn bọn họ.
Lúc này, Thiên Triệu đột nhiên nói chuyện, "Các ngươi đang nói đùa gì vậy, mấy sư huynh đệ chúng ta đã nói trước sẽ cùng chung hoạn nạn, sao ta có thể bỏ đám các ngươi đi một mình!"
"Thiên Triệu, coi như vì Linh Nhi, ngươi cũng phải đi trước!" Thiết Mộc quát khẽ.
Thiên Triệu lắc đầu.