Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Trận chiến chuyển tiếp đột ngột, dù là bốn tiểu tổ kịch chiến với tứ đại cao thủ, hay là đại đội ngũ hỗn chiến ở phía sau, ba đại học viện hoàn toàn rơi xuống thế yếu!
Mấy trăm người bị trọng thương, nếu không phải bên Minh quân không ra tay giết người, sợ rằng đã sớm có người vẫn lạc!
"Xong, đã hoàn toàn không có phần thắng!" Hạc Hành nhìn chiến trường, trong mắt đầy vẻ cô đơn.
Thiên Nhai các nghìn năm cơ nghiệp của Thiên Tiên Bảo, lại sắp mất ở trong tay mình rồi sao?
"Đừng ham chiến, có thể chạy một người là một người!" Hạc Hành lớn tiếng rít gào.
Đúng vào lúc này, Khô Mộc đã chậm rãi đi tới, "Muốn chạy, ngươi cảm thấy có khả năng này sao?"
Phì Thạc Hồn Sứ cũng đi theo, "Thấy các ngươi chơi lâu như vậy, ta cũng khó tránh khỏi ngứa tay, qua đây vui đùa với các ngươi một chút."
"Ôi, từ sau khi Minh Giới bị Diêm Vương Ma Tôn thống nhất, ngày tháng thật sự quá buồn chán." Nữ nhân Quỷ Diện sải từng bước đi xinh đẹp, đi vào chiến trường, "Quên đi, ta cũng tới vui đùa một chút."
Nói xong, bóng dáng ba người đột nhiên gia tốc, hóa thành ba đám sương mù, mạnh mẽ nhảy qua bên này từ nơi cách mấy trăm thước.
Đám người Vân Hải, Ỷ Thiên, Dao Hà, Hạc Hành vừa thấy tình cảnh như vậy, không nhịn được trong lòng căng thẳng.
Tam đại Hồn Sứ này ra tay! Vốn bọn họ đã không có phần thắng, hiện tại tam đại Hồn Sứ gia nhập vào trận chiến, e rằng bọn họ không chống đỡ được khoảnh khắc!
Tất cả mọi người chưa hề từ bỏ chống lại, thế nhưng trong lòng mọi người đều có một suy nghĩ, chẳng mấy chốc trận chiến sẽ kết thúc...
"Bách Lý Hôn Nha!" Khô Mộc vừa nói xong, một lượng lớn sương mù màu đen lập tức chui vào trong đám người của ba viện, những hắc khí này hóa thành quạ đen.
Một gã đệ tử dùng thiết chùy đập về phía quạ đen, quạ đen kia lại nhanh chóng phân giải thành vụ khí, nhưng lại cấp tốc một lần nữa ngưng tụ ở trước mắt tên kia, mổ một cái vào cổ tay người kia.
Người kia trực tiếp bị phá phòng, cổ tay bị đục ra một cái lỗ lớn...
Thoạt nhìn quạ đen không có bao nhiêu sức uy hiếp, lại có lực công kích kinh khủng như vậy! Hơn nữa số lượng nhiều lắm, khó có thể phòng bị!
"Thu nhỏ lại phòng ngự!" Vân Hải nổi giận gầm lên một tiếng!
Đám người vội vàng lùi ra sau.
Nhưng đúng vào lúc này, một bóng đen khác từ trên trời giáng xuống, trực tiếp oanh kích trên mặt đất, địa chấn to lớn trực tiếp đánh tan trận hình phòng ngự của ba viện!
"Lực Vương Hám Địa!" Một chùy nổ vang, cái chùy mấy nghìn cân trong tay Phì Thạc Hồn Sứ đánh xuống mặt đất, mặt đất lập tức như sóng biển cuồn cuộn.
"ĐM, đây là lực lượng gì! Gia hỏa này còn mạnh hơn Khô Mộc kia!"
Hạc Hành nhìn sóng cuồn cuộn dưới mặt đất đánh tới, nếu bị một đợt công kích này đánh trúng mục tiêu, trận hình phòng ngự của bọn họ sẽ bị đánh tan hoàn toàn, nhưng lúc này căn bản không thể chống đỡ công kích của Minh quân.
"Quang Chi Thuẫn!" Hạc Hành mạnh mẽ lấy ra kỹ năng phòng ngự Quang hệ.
Nhưng lúc này đây kỹ năng của đối thủ đánh thẳng chính diện vào Quang Chi Thuẫn, sau khi linh lực va chạm kịch liệt, Hạc Hành trực tiếp bị đánh bay, nôn ra mấy ngụm máu tươi!
Có đệ tử vội vàng đỡ Hạc Hành, nhưng một bóng đen đột nhiên xuất hiện sau lưng bọn họ, là nữ nhân Quỷ Diện kia!
"Chi Giải..." Nữ nhân mỉm cười, có vài sợi tơ mảnh nhỏ lóe lên ám quang, kể cả tên đệ tử Thiên Tiên các đỡ được Hạc Hành kia, hai người đều bị chặt đứt toàn bộ cánh tay và hai đùi!
Gần như trong nháy mắt, tam đại Hồn Sứ không chỉ đánh tan phòng tuyến của đại quân ba viện, còn đánh trọng thương Hạc Hành mạnh nhất trong số đó...
Trong khoảng thời gian ngắn, trong đầu rất nhiều người trống rỗng.
"Cái này, đây chính là, thực lực của Quỷ Vương nhị tinh... Quá nhanh, căn bản không thể bắt được thân hình của bọn họ!"
"Lực lượng của Minh Giới bọn họ có thể trực tiếp phá phòng ngự Chiến Hồn của chúng ta, tạo thành thương tổn với bản thể! Mà chúng ta lại không thể trực tiếp phá vỡ phòng ngự của bọn họ!"
"Nơi này là Minh Giới, chúng ta đã không có phần thắng!"
Cách đó không xa, Bách Quỷ, Hồng Ma đã đánh tan hai nhóm người của Thiên Tiên Bảo, Nhai Tí đánh Huyền Giáp Vương và Hôi Nha trọng thương, chỉ có Bích Y vẫn đang đau khổ chống đỡ, chiến bại cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Hiện tại nhóm duy nhất còn chút năng lực chống lại, chỉ có ba người Diệp Phàm!
Nhưng vết thương trên cổ Diệp Phàm không ngừng chảy máu, không biết Đinh Cuồng bôi độc gì trên liêm đao, vết thương không thể khép lại, thể lực và sinh mệnh của hắn ta đều đang nhanh chóng giảm xuống.
Sở Thiên và Tiêu Chiến vì yểm hộ Diệp Phàm, đang kịch chiến chính diện với Đinh Cuồng, lúc này trên người cũng đã có nhiều chỗ bị trọng thương!
Đinh Cuồng đánh một kích quét ngang, Tiêu Chiến không lùi mà tiến, mạnh mẽ nhào qua, liên tục điên cuồng công kích Đinh Cuồng, "Sở Thiên, dẫn theo Diệp Phàm chạy nhanh, sau này báo thù cho chúng ta!"
"Tiêu Chiến! Ta không đi! Tránh ra cho ta!"
"Sở Thiên, ngươi còn muốn làm gì, chẳng lẽ một mình ngươi còn muốn đánh bại tất cả Minh quân nơi đây sao? Thắng thua đã định, đừng gắng gượng chống đỡ nữa!" Cả người Tiêu Chiến bốc hỏa, điều này khiến Đinh Cuồng cũng hơi sợ hãi, ỷ vào chút ưu thế, điên cuồng công kích.
"Đi nhanh!"
Sở Thiên cắn chặt hàm răng, Tiêu Chiến nói không sai, mình thật sự còn có con bài chưa lật, thế nhưng con bài chưa lật thì như thế nào, có thể giết chết tất cả Minh quân ở nơi đây sao?
Nếu những người khác có thể chống đỡ một chút, có thể còn có hy vọng, nhưng bây giờ toàn tuyến tan tác, nếu dùng nốt chút linh lực cuối cùng, vậy không còn hy vọng nữa.
"Tiêu Chiến..."
"Sư huynh, đi nhanh!"
Ngay lúc Tiêu Chiến đang mất tập trung, Tử Thần Liêm Đao đột nhiên sản sinh ra ảo giác, đồng thời tấn công về phía Tiêu Chiến từ hơn mười phương hướng, Tiêu Chiến vội vàng né tránh, nhưng vừa đặt chân một đoạn đao phong Tử Thần Liêm Đao, đã trực tiếp xuyên qua ngực hắn ta!
Tiêu Chiến không tin nổi nhìn đao phong ở ngực...
"Sư đệ!" Đôi mắt Sở Thiên, Diệp Phàm đỏ bừng, khàn cả giọng gào thét!
Tiêu Chiến càng ngày càng không nghe rõ ràng, hắn ta mơ màng nghe thấy tiếng cười của Đinh Cuồng.
"Ha ha ha, ở chỗ này, chúng ta có thể sai lầm, nhưng các ngươi một lần sai lầm chỉ có một đường chết! Đúng là một túi dương khí tinh phẩm..."