Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Đó là cái gì?” Lục Thần hỏi.
“Truyền Âm Phù tinh hệ, truyền âm xa hơn Truyền Âm Phù bình thường nhiều.” Dao Hà đáp một câu.
Sau khi người kia nghe nội dung truyền âm xong, lông mày càng nhíu chặt hơn, “Minh quân hành động rồi?” Hắn ta nhìn huyễn cảnh phía trước một chút, lâm vào trầm tư.
“Thiên Sư, vẫn là chuyện của Minh quân quan trọng hơn.” Có người sau lưng góp lời nói.
Nam tử tóc bạc kia nắm chặt nắm đấm, “Đáng chết, tiểu tử thối, lần này coi như ngươi mạng lớn! Chúng ta trở về!”
Nói xong, người Tử Thiên Cung quay đầu về tới cột sáng, lại lần nữa truyền tống đi.
Lục Thần và Dao Hà hai mặt nhìn nhau, đám người này cứ đi mất như vậy?
“Bọn họ nói, Minh quân tới... Chẳng lẽ nói, đã bắt đầu đại chiến?” Dao Hà hơi lo lắng.
Vẻ mặt Lục Thần cũng ngưng trọng, “Đã khai chiến... Ta nhất định phải đi.”
“Ngươi định làm gì? Nếu Minh quân xuất động, vậy chiến trường ở mỗi đại lục, một mình ngươi ngăn cản thế nào?” Dao Hà vội la lên.
Lục Thần lắc đầu, “Trước đó, ta vốn muốn ngăn cản trước khi bọn họ khai chiến, nhưng hiện tại xem ra đã không kịp, như vậy... Chỉ có một biện pháp.”
“Ngươi muốn làm gì?” Dao Hà nhìn chằm chằm Lục Thần, nàng có một loại dự cảm, chuyện Vô Danh cần làm sắp vượt qua dự đoán của tất cả mọi người!
“Ta muốn đi Minh Giới!” Lục Thần kiên định nói.
Đột nhiên, một loại xúc động khó mà hình dung, khiến cho tất cả kiêng dè, hoài nghi, thậm chí còn có chút oán hận của Dao Hà với Lục Thần đều tan thành mây khói.
Chiến tranh như là dòng lũ không có cách gì ngăn cản, vì Lê Vi, hắn muốn một mình xông Minh Giới.
Một người đi ngược dòng nước!
“Vô Danh, ngươi, ngươi biết như thế nguy hiểm cỡ nào không? Hiện tại đại chiến mở ra, tất cả mọi người sợ là ốc còn không mang nổi mình ốc, sẽ không có ai giúp ngươi, mà thứ ngươi phải đối mặt, có thể là chiến lực mạnh nhất của Minh Giới!” Dao Hà không biết tại sao mình lại nói những lời này, nàng cũng muốn cứu tỷ tỷ, vậy nàng không nên ngăn cản Lục Thần, nhưng giờ khắc này, nàng lại hơi không đành lòng.
Lục Thần hít sâu một hơi, “Ta biết, nhưng ta nhất định phải cứu nàng!”
“Ngươi, thật sự quyết định sao?”
“Ừ.” Lục Thần đứng lên, “Dao Hà, chúng ta rời khỏi nơi này trước, chờ về Thiên Nhai Các, ngươi liền trở về Thịnh Nguyên đại lục.”
“Chờ đã!” Dao Hà đột nhiên gọi Lục Thần lại, “Ở đây chắc có bảo vật, ta suy đoán Thất Nguyên Quy Nhất Trận hẳn là thời kỳ viễn cổ, thậm chí thượng cổ lưu lại, nếu ngươi đã thông qua được tất cả cột sáng, tương đương với phá trận này, vậy bảo vật cũng nên xuất thế rồi!”
Dứt lời, Dao Hà thu hồi huyễn trận, Thất Nguyên Quy Nhất Trận khôi phục hình dạng lúc đầu.
Ở trung tâm bảy cột sáng, lơ lửng một cây “gGậy gỗ” màu đen, gậy gỗ dài chừng 2m, khá ngắn so với Ngân Đảm, quanh thân gậy gỗ giống như có chút tổn hại không trọn vẹn, như là đốt qua lửa một nửa rồi lấy ra vậy.
Bên cạnh gậy gỗ, còn có một tinh thạch màu tím lơ lửng, xoay chầm chậm vòng quanh gậy gỗ.
“Hả? Đây chính là bảo vật sao?” Lục Thần mặt đầy kinh ngạc, chỉ sợ đây là “bảo vật” đơn sơ nhất mà hắn từng gặp, nếu bình thường thấy được, đại khái sẽ ném vào đống lửa trại để nhóm lửa.
“Huyễn Thần Điện, Huyễn Thần Tinh Thạch?” Dao Hà phất tay, viên tinh thạch màu tím kia liền rơi vào trong tay nàng.
“Đây là cái gì?” Lục Thần một mặt hiếu kỳ.
Dao Hà kiểm tra tin tức tinh thạch một chút, sau đó đẩy bảng thông tin ra.
【 Huyễn Thần Tinh Thạch: Cực Phẩm 】
【 Có thể độc lập chế tạo huyễn cảnh, đồng thời tăng hiệu quả, thời gian kéo dài của tất cả kỹ năng huyễn cảnh.】
“Quả nhiên là bảo vật của Huyễn Thần Điện!” Dao Hà nói, cân nhắc đến tên “Dã” kiến thức nông cạn như Lục Thần, Dao Hà lại bổ sung, “Huyễn Thần Điện chính là thủy tổ của tất cả huyễn thuật, khai sáng ra một phái huyễn thuật mới này trong chín đại chức nghiệp, có thể phối hợp với tất cả chức nghiệp, cũng có thể tự thành một mạch!”
“Lợi hại như vậy...” Lục Thần gật đầu, trái lại bảo vật này rất thích hợp với Thiên Hồ nhất tộc.
Sau khi tinh thạch bị lấy đi, gậy gỗ kia khẽ run lên, sau đó đột nhiên tự động bay đến trong tay Lục Thần.
Thần Ma Vô Cực Kiếm tự mình bay đến trong tay Lục Thần, Ngân Đảm là do Thương Minh ra hiệu bay đến trong tay Lục Thần, nhưng vì sao Sài Hỏa Côn này cũng có thể tự bay tới?
“Hả? Chẳng lẽ Sài Hỏa Côn nát này có khí linh?” Lục Thần khó hiểu nói, “Xem xét tin tức vật phẩm.”
Lục Thần đẩy tin tức Hỗn Độn Pháp Thần Trượng lên trước mặt hai người.
【 Hỗn Độn Pháp Thần Trượng: Thần khí 】
【 Khí linh: bị hao tổn suy yếu, trong trạng thái mê man (lấy linh khí bản thân tẩm bổ, có thể chữa trị khí linh)】
【 Hiệu quả trước mắt: Không hiệu quả.】
Lục Thần lập tức ngây ngẩn cả người.
Hệ thống không nhận ra Thần Ma Vô Cực Kiếm, Ngân Đảm là bán Thần khí, mà cây Sài Hỏa Côn xấu xí này lại là món Thần khí đầu tiên hắn thật sự lấy được!
Có vẻ sau khi bị nhốt thời gian dài, khí linh chưa hoàn toàn khôi phục, bởi vậy cũng không có hiệu quả khác.
“Ông trời ơi, Thần khí!” Dao Hà trợn to hai mắt, hoảng sợ nhìn pháp trượng trong tay Lục Thần, “Vô Danh, không ngờ ở đây lại phong ấn một thanh Thần khí pháp trượng!”
“Xem ra, nó đã nhận ngươi làm chủ nhân, đúng lúc ngươi biết pháp thuật nguyên tố, về sau chỉ cần dốc lòng bồi dưỡng, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với ngươi!” Dao Hà nói, đưa Huyễn Thần Tinh Thạch cho Lục Thần, “Hả.”
“Đưa ta làm gì?” Lục Thần kỳ quái nhìn Dao Hà, “Hai bảo vật, chúng ta mỗi người một món.”
“Trận này do ngươi phá, ta không cần.” Dao Hà nói.
Lục Thần nhìn Dao Hà như nhìn quái vật, lại có người không cần bảo vật sao? Não người này có phải có vấn đề hay không...
“Ngươi cầm đi, nếu không có Thiên Hồ Vấn Lộ của ngươi, ta không vào mặt kính Thất Nguyên Quy Nhất Trận được, hơn nữa đưa Huyễn Thần Tinh Thạch cho ta cũng vô dụng, ta cũng không biết huyễn thuật.”
Dao Hà cười nhìn về phía Lục Thần, “Thật sự khó gặp, lại còn có thứ ngươi không lấy? Vậy ngươi đưa nó cho tỷ ta, nàng cầm có ích hơn ta nhiều.”
Lục Thần nhìn về phía Dao Hà, “Ngươi không sợ ta chạy mất sao? Đến lúc đó chẳng những người chạy, bảo vật cũng bị lừa.”