Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Dao Hà mỉm cười, “Ngươi không phải loại người như vậy.”
“Hả?” Lục Thần hơi kinh ngạc, vì giám sát mình mà nữ nhân này từ Thiên Nhai Các đuổi tới Nam Cực, hiện tại đột nhiên nghĩ thấu đáo?
Cũng được, nếu cho Lê Vi, thế thì cứ cầm vậy.
Lục Thần nhận Huyễn Thần Tinh Thạch cho vào balo.
“Đi thôi.” Lục Thần nói xong, Dao Hà biến trở về bản thể, bị Lục Thần nhét vào ngực.
Đúng vào lúc này, xung quanh bắt đầu rung lắc kịch liệt, xem ra Thất Nguyên Quy Nhất Trận này muốn sập.
Lục Thần vội vàng giương cánh, một bước lên trời, xông thẳng tới lối ra!
...
Thời điểm trở về từ Nam Cực, Lục Thần không có thuyền thuận gió để đi, chỉ có điều Dao Hà triệu hồi ra một con Phi Thiên Bạch Trạch, Lục Thần lại đi nhờ một chuyến.
Trong lúc vô tình, Dao Hà thấy được huy chương của Lục Thần, phía trên đương nhiên viết “Dã Đại Đế Tu nhất tinh”!
Người bình thường từ Dã Đại Tu Sư thất tinh đến Dã Đại Địa Tu nhất tinh, phải hao phí không biết bao nhiêu năm, nhưng tên này tốn chưa đến bốn tháng đã hoàn thành!
Chỉ là chữ “Dã” kia, hiện tại càng thêm chói mắt, hắn lại đạt đến Đại Đế Tu... Nhìn có vẻ muốn tiếp tục một đường Dã.
Lại nói, hiện tại chiều cao tên này cũng cao hơn trước đó nhiều, tầm 1m85.
Khí chất dung mạo cũng thay đổi rất nhiều với trước đó, tuy nói trước đó không phải xấu xí, nhưng chỉ cần không mở Thần Ma Cộng Sinh, đó là một người qua đường.
Hiện tại bộ dáng tên này yên tĩnh nhìn phương xa, mơ hồ có chút tiên khí...
“Căn cơ của tên này còn có thể...” Dao Hà lẩm bẩm một câu.
“Hả? Đệ tử?” Lục Thần khó hiểu nhìn về phía Dao Hà, “Chắc đám ranh con kia có thể chống đỡ một hồi, haizz, hiện tại cũng không có thời gian trở về học viện, lại không có tiền mua Truyền Âm Phù tinh hệ, không biết Truyền Âm Phù kia của ta có thể liên lạc với Vân Hải hay không.”
Không mở miệng còn tốt, mới mở miệng, Dao Hà lại cảm thấy một tia tiên khí tản mát ra vừa rồi của tên kia có thể là ảo giác.
“Vì sao ngươi không che giấu đẳng cấp?” Dao Hà hỏi.
“Tại sao phải che giấu?” Lần này Lục Thần nghe rõ.
“Ẩn giấu thực lực. Người khác không nhìn thấy đẳng cấp, kiểu gì cũng sẽ dè dặt hơn một chút.”
Lục Thần lắc đầu, “Quên đi, cứ như vậy đi, dù sao ta là Đại Đế Tu nhất tinh cũng xem như ẩn giấu thực lực rồi.”
Dao Hà tức xạm mặt lại.
Lời nói này, khiến cho người ta có loại xúc động rất muốn đánh hắn, nhưng hết lần này tới lần khác có vẻ như lời nói vừa rồi không sai.
Hiện tại năng lực thực chiến hắn đã mạnh đến trình độ gì?
“Thể chất suy yếu của ngươi còn tốt chứ?” Dao Hà lại hỏi.
“Vẫn còn một chút, chỉ có điều ảnh hưởng cũng không quá lớn, hiện tại không có thời gian tìm tinh hạch mới, chờ xem sau này có thể trị tận gốc hay không.”
“Rốt cuộc lúc trước ngươi suy yếu thuộc tính ra sao?” Dao Hà cũng rất tò mò với chuyện này.
“Tiêu hao thể lực và linh lực gấp 11 lần, không có cách gì khôi phục.” Lục Thần hời hợt nói.
“Tiêu hao... Gấp 11 lần!?” Dao Hà suýt chút nữa không ngồi vững, chẳng những tiêu hao gấp 11 lần, hơn nữa còn không có cách gì khôi phục!
Khó trách trước đó nhìn hắn lúc nào cũng có vẻ bệnh, mỗi lần đánh xong, đều muốn ngủ mê mang!
“Thời điểm ngươi cụt tay, thuộc tính nhục thân giảm xuống trên phạm vi lớn, còn có thể trong loại trạng thái này, một kiếm giết ba người Tầm Đạo?!” Dao Hà trừng to mắt.
“Còn có ở Minh Giới, một mình ngươi đánh giết mấy vạn Minh quân, ngươi, ngươi làm như thế nào?”
Lục Thần nhìn Dao Hà một chút, tại sao đột nhiên nữ nhân này nhiều chuyện như vậy, lại cảm thấy hứng thú với chuyện của mình như thế?
“Ta chỉ là tiêu hao lớn, lực bộc phát cũng không bị ảnh hưởng, bình thường ta chỉ không thích đánh lâu dài, cho nên trước đó có thể giết, lúc suy yếu vẫn có thể giết như thường. Chỉ là lúc trước cụt tay có hơi phiền phức, cũng may hiện tại đã nối lại.”
Dao Hà cố gắng giữ vững tỉnh táo, cũng không đến mức quá tương phản với Vô Danh vẫn luôn thản nhiên.
Nhưng trong lòng nàng lại không bình tĩnh chút nào.
Vô Danh nói thật dễ dàng, nhưng cũng là cao thủ, sao Dao Hà có thể không hiểu rõ sự chênh lệch này.
Quả thật, lúc trước Vô Danh chiến đấu, tỉ lệ sai sót căn bản là 0! Một khi sai lầm, hắn chắc chắn phải chết!
Vô Danh vừa nói, hình như là “cõng một tòa núi lớn đi trên dây thép cũng không khác gì đi trên đất bằng, đất bằng có thể qua, thì trên giây thép cũng có thể qua.”
Cái này có thể giống nhau sao!
Trước đây, dưới các điều kiện hạn chế kinh khủng, Vô Danh vẫn không ai cản nổi, hiện tại hắn có cánh tay Thần Ma Thái Hư, trạng thái hư nhược gần như không ảnh hưởng tới chiến đấu, thực lực lại tăng nhiều...
Như vậy, hiện tại dưới trạng thái toàn thịnh, rốt cuộc Vô Danh mạnh cỡ nào!
Ngay lúc Dao Hà đang suy nghĩ lung tung, Vô Danh ở bên cạnh thở dài một hơi.
“Haizz, không biết đám Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên thế nào, Minh Giới xâm lấn, hy vọng bọn họ không có việc gì!”
“Tiểu Thú là ai?” Dao Hà lần đầu tiên nghe được cái tên này.
“Bọn nó là...” Lục Thần liếc mắt nhìn Dao Hà, đối phương đã giao cả Huyễn Thần Tinh Thạch cho hắn, chứng minh là người có thể tin được.
“Là chiến sủng của ta, ta bị thất lạc bọn họ.” Lục Thần buồn bã nói.
Nhưng lực chú ý của Dao Hà căn bản cũng không ở “thất lạc”, suýt chút nữa la lên, “Ngươi, ngươi còn có chiến sủng sao?!”
“Ừ.” Lục Thần lắc đầu, dường như đang tự an ủi mình, “Thực lực ba tên kia rất mạnh, nhất là Tiểu Nguyên, thật không ngờ, hiện tại nó lại trở nên mạnh như vậy, nếu không có nó, e ráng ta đã chết rồi! Nói như vậy, chỉ cần ba ranh con kia cùng nhau liên thủ, sẽ không gặp chuyện gì!”
Một bên, trong đầu Dao Hà hỗn loạn tưng bừng.
Nghe Vô Danh nói như vậy, hình như thực lực chiến sủng của hắn còn mạnh hơn hắn.
Tên này đã là một tên yêu nghiệt biến thái, thế mà còn có ba con chiến sủng có thực lực nghịch thiên... Như vậy, dưới trạng thái toàn thịnh, đến cùng sẽ kinh khủng cỡ nào!
Hai người đều nhanh chóng nghĩ cách cứu viện Lê Vi, tốc độ của Phi Thiên Bạch Trạch cũng rất nhanh, hai ngày đã từ Nam Cực quay trở về Thiên Nhai các.
Mới vừa đến Thiên Nhai các, Xuyên Hà đã đến nghênh đón hai người từ xa.