Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu không phải bọn họ cung cấp thuộc tính cho Lục Thần, e rằng Lục Thần đã chết từ lâu rồi.
Mạc Bắc không còn lời gì để nói.
Lần này Minh Quân xâm lấn, số người vẫn lạc vô số kể, Lục Thần không muốn chiếm tất cả công lao làm của riêng...
"Tiệc ăn mừng? Mệt cho đám người Thiên Tiên Bảo còn nghĩ ra được! Các ngươi không có ý kiến gì hết à? Đầu óc đều bị lừa đá à?!"
Đường đường là Tiên Vương lại bị Lục Thần chửi mắng một trận, cũng không dám nổi giận chút nào...
Dù là công lao của Lục Thần, hay là thực lực của Lục Thần, hiện tại đều không phải một Tiên Vương Chúng Tiên Các như hắn ta có thể so sánh được, tất nhiên ngoan ngoãn nghe mắng.
"Ngươi đi đi, mấy ngày nữa ta sẽ đi xem Minh Giới, sau khi giải quyết chuyện này đừng đến làm phiền ta vì chuyện của Minh Giới nữa!" Nói xong, Lục Thần trực tiếp xoay người quay về phòng của mình.
Mạc Bắc nhìn bóng lưng Lục Thần, thở dài một tiếng.
Lúc này mới bao lâu chứ, bây giờ viện trưởng Thần Ma Hạ Viện đã dám hạ lệnh đuổi khách...
"Ôi, trước đây các chủ nói không sai, người này tuyệt đối không phải vật trong ao, một lần phong vân đã hóa rồng, cho nên mới muốn chèn ép, nhưng bây giờ xem ra gia hỏa này đâu dễ chèn ép như thế?"
"Diêm Vương cũng bị hắn đã giết..."
"Thế nhưng, dù sao hắn cũng giữ uy tín, với tính cách của tiểu tử này, có lẽ vẫn sẽ đại diện Chúng Tiên Các xuất chiến trong lần luận võ Thiên Kiêu tháng sau."
Luận võ Thiên Kiêu là trận đấu nổi tiếng nhất toàn bộ Lục Trọng Thiên, phần thưởng phong phú, cũng là thủ đoạn chính để các đại tổng viện, Tiên Viện, thế lực tăng danh vọng của mình.
Chỉ là, tuy bây giờ Vô Danh có thực lực kinh thiên, nhưng dựa theo quy tắc so tài của Thiên Kiêu, cũng không biết tiểu tử này có thể vào top 10 hay không.
Đến ngày thứ mười, trạng thái suy yếu của Lục Thần đã biến mất, thời gian Hồn Thể Hợp Nhất cũng hoàn toàn khôi phục.
Hắn cũng hiểu rõ trạng thái Long Thần hơn.
Thật ra trạng thái Long Thần này, trước đây dưới tình huống mình tiêu hao thể lực mới có thể phát huy công kích Chân Long, lúc trước chỉ có thể sử dụng để công kích một lần, nhưng bây giờ hắn có thể giữ trạng này trong vòng 30 phút, hơn nữa nhận được năng lực khôi phục siêu cường, năng lực phòng ngự, công kích tăng lên còn mạnh hơn trước đó.
Công kích đề thăng đạt tới mức 200% vô cùng kinh khủng!
Mặt khác, cũng thêm một kỹ năng công kích đơn cận chiến siêu cường "Long Phá Cửu Tiêu"!
Chính là một chiêu mà Lục Thần dùng để đánh bại Diêm Vương.
Thời gian cooldown của chiêu này dài đến bảy ngày, dưới trạng thái bình thường cũng có thể sử dụng, thế nhưng trong trạng thái Long Thần mới có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất.
Đồng thời, nhận được sự giúp đỡ của Minh Long, trạng thái suy yếu của Lục Thần đã hoàn toàn biến mất.
Không ngờ lần này ở Minh Giới, hắn lại gặp họa được phúc, tăng đẳng cấp long chủng lên Hỗn Độn Long Thần, học được Hủy Diệt Tinh Trần...
Nhưng tất cả đều vì Tiểu Thú vẫn lạc, học viên hy sinh, cho nên cũng không đáng để vui vẻ.
Lục Thần ngồi trong phòng, Tiểu Lục rót một chén rượu cho hắn, Tiểu Mao Đoàn buồn chán dựa vào đầu của Tiểu Nguyên cũng đang chán nản, Tiểu Mẫn và Đại Hoàng tựa bên cạnh Tiểu Nguyên, cũng có vẻ buồn bã không vui.
Đúng vào lúc này, cửa phòng bị người ta đẩy ra.
Lục Thần ngẩng đầu nhìn sang, phát hiện hai mỹ nữ siêu cấp đứng ở cửa.
Thấy hai người này, cuối cùng tâm trạng của Lục Thần cũng tốt hơn chút.
"Lê Vi, ngươi, ngươi tỉnh lúc nào vậy?"
Dao Hà cười nói, "Mấy ngày hôm trước đã tỉnh, thế nhưng ta thấy gần đây tâm trạng ngươi không tốt, nên không làm phiền ngươi."
Lê Vi gật đầu, cùng đi vào với Dao Hà, "Nghe nói trong khoảng thời gian này ngươi vẫn uống rượu giải sầu ở trong phòng?"
Lê Vi đi đến bên cạnh Lục Thần, "Những học viên kia vẫn lạc thật sự rất đáng tiếc, vốn bọn họ đều có tiền đồ thật tốt... Nhưng Lục Thần, chúng ta không thể bảo vệ tất cả học viên, đây là do bọn họ lựa chọn, ngươi phải tôn trọng quyết định của bọn họ, đây mới là sự công nhận tốt nhất với bọn họ."
"Ta nghĩ, học viên của ngươi cũng rất hy vọng nhận được sự công nhận của vị viện trưởng là ngươi."
Lục Thần thở dài một hơi, "Bọn họ đều tốt..."
Lê Vi và Dao Hà ngồi xuống, "Đã vậy, ngươi cũng nên buông bỏ."
"Ồ, đúng, còn có một việc, ta vốn định nói cho ngươi biết thật sớm, thế nhưng mấy ngày hôm trước ta luôn cảm thấy không khỏe, cho nên đến bây giờ mới có cơ hội..." Lê Vi nói.
Lục Thần khẽ nhíu mày, "Nếu thân thể của ngươi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, cứ để Dao Hà đến nói cho ta biết là được."
"Cũng không phải chưa khôi phục, chỉ là..." Lê Vi nói, "Ôi, về sau lại nói cho ngươi biết, vẫn nên nói chuyện của nhi tử ngươi trước đi."
"Tiểu Thú?"
"Ngươi còn có mấy nhi tử?" Lê Vi ngạc nhiên nhìn Lục Thần.
Lục Thần hơi ngạc nhiên, "Ta chỉ có một đứa."
"Vậy đương nhiên là hắn ." Lê Vi lườm Lục Thần, vẫn không quên khẽ lẩm bẩm, "Nhi tử đã lớn như vậy cũng không nói cho ta biết!"
"Cái kia, có lẽ Tiểu Thú còn chưa chết!"
Nghe được câu này, Lục Thần đứng bật dậy, "Cái gì?! Tiểu Thú còn chưa chết!"
Không chỉ hắn, mấy gia hỏa khác trong phòng cũng như điên cuồng, vừa nãy còn ủ rũ, hiện tại đột nhiên bao vây Lê Vi và Dao Hà.
"Rống!"
"Chi chi chi!"
"Gâu gâu gâu!"
"Tiểu Thú còn sống?"
Lê Vi đã từng thấy thực lực của Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên, lúc hai tên này đánh nhau đều vô cùng tàn nhẫn máu tanh, đột nhiên bị hai "hung thú" này nhìn chằm chằm như thế, Lê Vi và Dao Hà đều cảm thấy hơi mất tự nhiên.
Lục Thần phát hiện hai người hơi căng thẳng, nhanh chóng giải thích, "Lê Vi, không cần lo lắng bọn họ, bọn họ rất thân thiện."
Lê Vi không nhịn được thầm mắng Lục Thần.
Thân thiện? Ngươi lừa ai đó? Thoạt nhìn con chuột trắng nhỏ này có dáng vẻ hiền lành, nhưng cách nó ăn tươi nuốt sống người ta là thân thiện ấy hả?!
Cũng may Lê Vi là người to gan, nhưng mặc kệ nói thế nào, bọn họ cũng không tổn thương mình.
"Lúc trước ngươi đánh với Diêm Vương một trận, ta thấy có người ôm Tiểu Thú đi!" Lê Vi nói, "Là những Hắc Long tới giúp ngươi!"
Lục Thần trợn to hai mắt, "Ngươi, ngươi xác định thấy rõ?"