Editor: Linh Tống
“Muốn vào rừng rậm Mê Vụ?”
“Thử qua ải của ta trước!”
Cho dù có người chưa từng thấy Vô danh, thế nhưng không ai không biết cặp song kiếm ở trong tay hắn!
Vũ khí tím duy nhất toàn server, Hổ Khấp!
“Đúng, đúng, Vô danh!” Trong đám người đột nhiên phát ra một tiếng kêu hoảng sợ!
Sự vui vẻ trước đó, lúc này đã không còn sót lại chút gì, thậm chí còn mang theo chút tuyệt vọng!
Đến bây giờ vẫn không ai có thể phá phòng của người này!
Cùng sợ hãi giống như người chơi Đại Hàn, còn có người chơi server trong nước.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng Vô danh ca sẽ xuất hiện ở server Hàn vào lúc này, hơn nữa đang đứng ở lối vào rừng rậm Mê Vụ!
“Là Vô danh ca! Vì sao Vô danh ca lại ở đây? Trời ạ, một người đối đầu với trăm vạn người sao! Vì sao lão tử đột nhiên cảm thấy máu nóng sôi trào!”
“Một mình Vô danh ca đi ngăn chặn toàn bộ server Đại Hàn? Sau khi gộp server, bên kia có ít nhất trăm vạn người chơi! Mẹ ơi!”
“Vào trận quyết chiến ngày đó, Vô danh ca không nói gì đã logout, thì ra hắn vẫn nhớ chúng ta chịu thiệt thòi! Có phải hắn vẫn luôn chờ thời khắc này không!”
Vô danh ca vẫn chưa quên người chơi Trung Quốc bị đối xử bất công!
Chiến thắng trong trận quyết chiến là xong? Không phải, thứ Vô danh ca muốn không phải điều này! Vô danh ca từng nói, hắn muốn để vài người vĩnh viễn nhớ kỹ bài học này!
Lúc trước mặt mọi người là rừng rậm Mê Vụ, thần thú gần như là dễ như trở bàn tay, lúc này chắn giữa người chơi server Đại Hàn và thần thú, chỉ có một người!
“ĐM, mọi người đừng từ bỏ, sương mù dày đặc sẽ giảm bớt thuộc tính, làm giảm hiệu quả trang bị, hắn cũng không thể tốt hơn chúng ta, chúng ta còn có cơ hội!”
“Đúng, công kích của chúng ta không thể phá phòng, thế nhưng có thể giảm bớt độ bền của hắn, phối hợp với sương mù dày đặc, phế bỏ trang bị của hắn, chúng ta sẽ không cần sợ hắn!”
“Thần thú đang ở trước mặt, mọi người xông lên!”
Đếm không hết số người chơi server Đại Hàn, cứ như phát điên, tràn về phía Lục Thần như thủy triều!
Đôi mắt Lục Thần như lưỡi đao, hai tay vung kiếm cùng lúc.
Trang bị? Thật xin lỗi, ở rừng rậm Mê Vụ, ca không cần trang bị!
Đương nhiên, sẽ để bọn họ chậm rãi hiểu rõ điểm này, bây giờ Lục Thần vẫn rất thích dùng Hổ Khấp, tốc độ đánh nhanh!
Trong chớp mắt, đại quân xông đến!
Khóe miệng của Lục Thần hơi hạ xuống, đâm ra một kiếm.
-2500 (bạo kích)…
Người đầu tiên, ngay cả liên kích, trúng độc cũng chưa kịp hưởng thụ, trực tiếp bị một số nguyên bạo kích mà chết!
Kết quả một người khác đúng lúc hưởng thụ số lần liên kích còn thừa lại.
-1028, -577 (trúng độc), -577 (trúng độc)…
Cũng hơn hai ngàn, nghẻo…
Như thế rất tốt, một lần Lục Thần công kích có thể giết hai người.
Lần này, khiến người chơi Trung Quốc cũng xem đến ngây người.
“ĐM, sát thương kia của Vô danh ca… Lại cao!”
“Chờ chút, chẳng lẽ là vì thần thú được tăng cường ở rừng rậm Mê Vụ, vì vậy thuộc tính cung cấp kèm theo cũng được tăng cường?!”
“Đúng vậy, rất có thể, ĐKM, vậy bây giờ càng không ai có thể phá phòng của Vô danh ca!”
Những người này cũng coi như là chó ngáp phải ruồi, ít nhất đã nói đúng kết quả, bây giờ căn bản không có ai có thể phá phòng của Lục Thần!
“Mãnh hổ xuống núi!”
Ào ào ào, Vô danh ra kiếm như bay, mấy người chơi server Đại Hàn đứng trước mặt hắn lập tức bị miểu sát!
“Cái quái gì, vì sao người này còn mạnh hơn trước đây! Vì sao sương mù dày đặc không có tác dụng với hắn!”
“Đây còn là người sao!”
“Vì sao, vì sao! Thần thú ở ngay sau lưng hắn, chúng ta lại không vào được!”
Vô danh trấn giữ, như một tòa tường đồng vách sắt đối mặt với trăm vạn đại quân, không một ai có thể xông vào rừng rậm Mê Vụ, sự tuyệt vọng này, thật sự khiến người ta phát điên!
Đến mấy người, chết mấy người, một đao một người, tuyệt đối không thờ ơ!
Chỉ một lát sau, vô số người chơi Đại Hàn chết thảm ở trước mặt Vô danh, tình cảnh khiến người ta không thể tin nổi.
Nước Đại Hòa.
Hội trưởng công hội Phản Điền, Phản Điền Thần Vũ nhìn phát sóng trực tiếp, cả người đã ngây ra như phỗng.
Một lúc lâu sau, hắn ta trợn to hai mắt, nhìn về phía phó tướng của mình, lẩm bẩm nói, “Hắn từng nói, hắn, hắn từng nói, hắn nói, muốn chúng ta nhớ rõ sự bài học này…”
Lục Thần thật sự từng nói, chỉ tiếc, lúc đó không ai trong số họ thật sự nghe vào, nhìn thấy tình cảnh trước mắt mới hiểu rõ!
“Xông lên, nhất định phải xông vào!”
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, “Ngươi nói xông vào thì xông vào? Quá ngây thơ!”
Vung lên một đao, người chơi Đại Hàn nghẻo…
Thì ra, Vô danh vẫn không quên người chơi Trung Quốc bị đối xử không công bằng!
Tàn sát trong trận quyết chiến? Không phải, thứ Vô danh ca muốn, không chỉ là điều này! Hắn muốn để vài người vĩnh viễn nhớ kỹ bài học này!
Các ngươi ngăn người chơi Trung Quốc, ta liền đến ngăn các ngươi!
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Phong Linh Tử, Phong Linh Tử che miệng, đôi mắt sợ hãi nhìn bóng dáng kia.
Áo đen tung bay, luống khí tím quanh quẩn trong tay, mỗi một lần đánh giết gọn gàng, chỉ cần là người gặp Hổ Khấp, tuyệt đối không có cơ hội lần thứ hai!
Giá trị nhan sắc của Vô danh ca không thể nói là đẹp trai nhất, thế nhưng vào lúc này, hắn đã đẹp trai đến bùng nổ!
“Vô danh ca!” Phong Linh Tử chỉ cảm thấy trái tim dồn dập nhảy lên thình thịch, “Một mình đấu với toàn bộ server Đại Hàn sao? Mẹ ơi, ta thật sự muốn khóc bởi vẻ đẹp trai của hắn!”
Câu lạc bộ TT, Lý Thu Ngưng lôi kéo tay áo của lão Bành, “Lão Bành, ngươi hỏi cha ta một chút, thật sự không tìm được người này sao? Ta nhất định phải đi gặp hắn!”
“Làm gì, không phải cha ngươi nói không ai có thể tìm được sao? Nha đầu nhà ngươi, không phải thích hắn rồi chứ. Đây chỉ là trò chơi.”
“Ta biết, chỉ là… Hắn quá đẹp trai, trời ạ, ta đã sắp thành fan của hắn! Không đúng, ta đã là fan!”
Vô danh thật sự diễn giải câu nói:
Một người canh cửa, vạn người không thể qua!
Mặc dù trăm vạn đại quân, nhưng không ai có thể tiến lên một bước!
Các người chơi server Đại Hàn xung phong, nửa tiếng sau, cuối cùng đã hành quân lặng lẽ.
Đối với một người không thể nào phá phòng, có nhiều hơn nữa cũng sao chứ.