Editor: Linh Tống
Tốc độ mất máu của hắn, còn không nhanh bằng hắn hồi máu tự nhiên…
Mặc dù người chơi Đại Hàn không muốn thừa nhận, thế nhưng bọn họ không thể không chấp nhận một hiện thực.
Có Vô danh ca ở đây, nơi này không có đường đi!
Một tiếng sau, cuối cùng bên server Đại Hàn đã có người ra mặt.
Một gã tráng hán bước ra từ trong đám người đi đến trước mặt Lục Thần, không nói gì, cúi người chào trước.
Ai biết Lục Thần chỉ nhìn lướt qua, liền giơ tay lên nói, “Ta không đàm phán, còn chưa đến lúc!”
Người nọ hơi híp mắt lại, nhưng lại lập tức cười xòa nói, “Ngươi biết ta là ai không? Ta nói là trong hiện thực!”
“Ta không cần biết ngươi là ai!” Lục Thần nói xong, hai tay ôm ngực, đôi mắt khép hờ, như một pho tượng đá đứng ở lối vào rừng rậm Mê Vụ.
Vừa đứng một lần, đã đến 12 giờ khuya!
Thấy sương mù dày đặc đang khuếch tán về phía Tiên Sơn, các người chơi server Đại Hàn thật sự luống cuống.
Không đánh thần thú thì không đánh, thế nhưng sương mù dày đặc thì phải làm thế nào?
Thuộc tính giảm xuống, trang bị giảm độ bền, dã quái mạnh mẽ… Dù bọn họ nhiều người, vẫn có thể xoát dã quái, thế nhưng ai dám đứng trong sương mù quá lâu? Không có trang bị, còn đánh cọng lông.
Lục Thần mở mắt ra, phát hiện trăm vạn đại quân trước mặt đã biến mất, chỉ có một vài streamer cởi quần áo vẫn đang phát sóng trực tiếp.
Cũng đúng, bọn họ cũng không dám đứng lâu trong sương mù như vậy.
Lục Thần dứt khoát thả con non Đào Ngột ra.
Sau khi streamer bắt được tình cảnh này, mấy người lập tức tranh luận.
“ĐKM, đó là con non thần thú! Vô danh thật sự có thần thú!”
“Hắn lại to gan thả thần thú ra như vậy? Có cần thông báo cho người trong thành hay không? Hắn không có thần thú, thử xem có đánh thắng được không.”
“Vô dụng, trong rừng rậm Mê Vụ, tầm nhìn của chúng ta bị ngăn cản, nhưng thần thú không thể bị ngăn cản tầm nhìn, đây chính là thần thú! Đến lúc đó hắn trực tiếp thu thần thú vào là được, thuộc tính vẫn được tăng thêm. Ngươi cũng không nghĩ một chút, hắn có gan thả ra, chắc chắn có chỗ dựa.”
Lục Thần không nhìn những streamer này, cười nói với Tiểu Ngưu, “Tiểu Ngưu, ngươi đứng sau lưng ta, có người đến thì nói cho ta biết là được, không cần lo lắng, bọn họ không đánh nổi ta. Ta chợp mắt một chút.”
Tiểu gia hỏa ngao ngao hai tiếng, liền trốn sau lưng Lục Thần, một đôi mắt cảnh giác nhìn chằm chằm xung quanh.
Tiểu Ngưu cũng không biến dị, có thể do huyết thống thần thú của nó, nhưng cũng không phải vấn đề lớn, nó trốn ở sau lưng Lục Thần, căn bản không thể bị miểu.
…
Cuối cùng bên Đại Hàn không phái người đến xem xét nữa, ngược lại vào 6 giờ sáng hôm sau, bên server Đại Hàn phái ra đại diện.
Tiểu Ngưu đánh thức Lục Thần, liền bị Lục Thần thu vào.
Lần này có tổng cộng mười người đến, vừa gặp mặt đã cúi chào Vô danh.
“Vô danh tiên sinh, chúng ta là quan viên bên liên minh công hội Đại Hàn, lúc trước chúng ta đã mạo phạm quá nhiều, lần này cố ý đến bồi thường nói xin lỗi.”
“Sương mù dày đặc đã tràn đến dưới chân Tiên Sơn, cứ tiếp tục như vậy, người chơi Đại Hàn đã không thể chơi game nữa.”
“Chúng ta đã không thể ra khỏi thành…”
“Vô danh tiên sinh, chúng ta cầu xin ngài buông tha cho server Đại Hàn của chúng ta, làm ơn!” Mười người lại cúi đầu!
Tuy nói bây giờ mới chỉ là 6 giờ sáng, nhưng vẫn có rất nhiều người chơi đang chú ý việc này.
Khi thấy chủ tịch liên minh công hội Đại Hàn dẫn theo quan viên tự đến xin lỗi, các phòng phát sóng trực tiếp lớn đều sôi trào.
“Ha ha ha, không phải lúc trước chết cũng không biết lỗi sao? Bây giờ biết sai!”
“Trẻ con không nghe lời thì phải làm sao bây giờ? Đánh một trận là được!”
“ĐM, trong lòng lão tử quá thoải mái, quá sung sướng, ha ha ha, một mình Vô danh ca giải quyết toàn bộ server Hàn, ha ha ha!”
“Vô danh ca thật sự quá đáng yêu! Yêu yêu!”
Nếu nói người chơi Trung Quốc chỉ giữ được server Trung Quốc, không thể nói là thắng lợi thật sự, vậy khoảnh khắc server Đại Hàn mở ra rừng rậm Mê Vụ, tất cả đã trở nên khác biệt.
Sau khi mấy trăm khu sát nhập, trăm vạn người chơi cao cấp bị chặn ở Tiên Sơn không thể nào luyện cấp, bên Đại Hàn đã xin lỗi lần thứ hai…
Xin lỗi có ý nghĩa thế nào? Tương đương với nhận thua!
Lúc này, những căm phẫn và uất ức mà người chơi Trung Quốc tích lũy vào trước đó, lập tức tan biến thành mây khói.
Nhưng vào lúc này, Vô danh lại lên tiếng.
Đối mặt với quan viên cấp cao của liên minh công hội Đại Hàn, Vô danh từ tốn nói, “Không muốn chết thì cút ngay.”
Quần chúng xem phát sóng trực tiếp, một đám người phun máu vào màn hình…
Phải biết rằng những người này có thể đại diện cho người chơi toàn server Đại Hàn, đã không cần kiểm tra thân phận.
Theo sự ảnh hưởng của Cửu Thiên không ngừng đi sâu hơn, thực lực của liên minh công hội các quốc gia cũng càng ngày càng lớn mạnh.
Giai đoạn hiện tại, có thể nói liên minh công hội các quốc gia là thế lực cấp cao nhất.
Kết quả Vô danh ca không hề biết ơn, hơn nữa còn muốn giết những đại lão trong đại lão này?
“ĐKM, Vô danh ca… Vậy cũng quá ngông cuồng.”
“Quá mạnh, chủ tịch công hội cái gì, đứng trước mặt Vô danh ca chỉ là một cặn bã! Ta rất hy vọng Vô danh ca ngông cuồng, ta cảm thấy hắn còn ngông cuồng hơn Cuồng Thần!”
“Thật sự là chiến thần Trung Quốc!”
Trên vẻ mặt của mười tên đại diện rối rít lộ ra vẻ không vui, với thân phận của bọn họ, bây giờ còn có người dám nói chuyện với bọn họ như thế?
“Vô danh, đừng có rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt!” Có người lớn tiếng quát.
“Ngươi vẫn luôn ở trong rừng rậm Mê Vụ, lẽ nào trang bị của ngươi cũng không bị ăn mòn? Ngươi ngăn cản chúng ta đánh thần thú, ngươi có lợi ích gì?”
“Ngươi, ngươi đang phá hỏng trật tự trò chơi! Thật sự khiến người ta giận sôi!”
Ánh mắt Lục Thần dần trở nên âm u lạnh lẽo, “Sao nào? Ý của các ngươi là bảy nước các ngươi bắt tay ngăn cản Trung Quốc gấp đôi là đúng, ta ngăn cản các ngươi đánh rừng rậm Mê Vụ là người người lên án?!”
“Các ngươi phát động 40 vạn người chơi, dựa vào ưu thế đẳng cấp, trang bị, chức nghiệp, đánh chết người chơi Trung Quốc khắp nơi, vốn là hành động khốn kiếp, các ngươi còn muốn dùng mọi cách sỉ nhục người chơi Trung Quốc trong lúc đánh giết, càng là hành vi cầm thú!”