Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần thầm nói, “Ôi, Thiên Hinh Nhi, chuyện ta đánh nhau với Vạn Minh Chi Hồn lúc nãy ngươi đừng nói với người khác đấy. Chúng Tiên Các chỉ sợ ta tới đây gây sự, mà vừa nãy ta đã tạo ra động tĩnh hơi lớn…”
Thiên Hinh Nhi mừng thầm trong lòng, Lục Thần lại muốn nàng giữ bí mật giúp hắn, làm vậy là coi nàng thành người mình rồi.
“Yên tâm, ta sẽ không nói đâu.”
“Ừ, vậy chúng ta rời khỏi đây trước đi, ta sợ chút nữa có nhiều người tới nơi này, lỡ bọn họ phát hiện ra chúng ta thì phiền toái. Phải khiêm tốn một chút.”
Khiêm tốn? Thiên Hinh Nhi không nhịn được mà đưa mắt nhìn trộm Lục Thần, sao vừa nãy không thấy ngươi khiêm tốn?
Thế nhưng hiện tại đúng là cơ hội tốt để theo Lục Thần rời đi.
Lục Thần trực tiếp triệu hồi ra Thập Dực, “Lên đây, ta đưa ngươi đi chung. Ngươi muốn đi đâu?”
Thiên Hinh Nhi trừng to mắt nhìn phi long dưới người Lục Thần, hồi lâu cũng không nói nên lời.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Thập Dực Thiên Long.
“Ngươi, không phải ngươi nói cần khiêm tốn một chút sao?”
“Không sao, khi cưỡi Thập Dực, người khác không nhìn thấy chúng ta. Chúng ta tranh thủ thời gian rời khỏi nơi này rồi nói sau.”
Thiên Hinh Nhi bay lên tọa kỵ.
Dường như vì có người xa lạ leo lên, Thập Dực hơi bất mãn phát ra một tiếng rít.
“Thập Dực, sao ngươi còn nóng tính hơn cả trước đây nữa? Nàng là bằng hữu của ta.” Lục Thần vỗ vỗ Thập Dực, lúc này Thập Dực mới an phận lại, dang cánh ra, một bước lên trời.
Hai người tùy ý hạ xuống một khu rừng rậm.
Lục Thần nói với Thiên Hinh Nhi, “Được rồi, nơi này đã cách cầu Nại Hà rất xa. Có phải ngươi còn cần ở lại Nhị Trọng Thiên thêm không?”
Thiên Hinh Nhi không trả lời ngay, “Ngươi đã xử lý xong chuyện của mình rồi sao?”
Lục Thần thở dài một hơi, “Chuyện bên này đã xong xuôi, nhưng ta muốn đi tìm Cửu Nhi…”
Thiên Hinh Nhi cũng nhìn thấy trí nhớ của nữ hài kia, nàng cau mày nói, “Thế nhưng một khi Ám Thực thức tỉnh sẽ có tốc độ phát triển cực nhanh, hẳn nàng không còn ở Nhị Trọng Thiên nữa.”
Lục Thần gật đầu, “Lần trước khi ta gặp nàng ở Nhị Trọng Thiên đã là chuyện mấy năm trước đó, cho dù không có Ám Thực hẳn nàng cũng đã sớm đi tới Thiên Vực cao hơn.”
“Trước đây ta nghe nói nàng đã từng đi tới lãnh địa cố hương của ta, ta đoán có thể nàng đã từng xuống hạ giới.”
“Cho nên ta vốn định đi tới Thiên Vực cao hơn xem thử.”
Thiên Hinh Nhi cũng tận mắt nhìn thấy trí nhớ của Cửu Nhi. Vốn dĩ nàng không có thiện cảm với Cửu Nhi, dù sao hai người cũng có thể tính là tình địch, nhưng sau khi nhìn thấy tình cảnh của Cửu Nhi, Thiên Hinh Nhi lại nảy sinh hứng thú với nữ hài này.
Huống chi trước khi đi, sư phụ còn dùng giọng điệu nghiêm trọng để nhắc tới “Ám Thực”. Thứ có thể khiến sư phụ coi trọng tuyệt đối không thể xem thường.
“Vậy ngươi định khi nào mới tới Tam Trọng Thiên? Định về Lục Trọng Thiên sau đó mới dùng truyền tống đi tới Tam Trọng Thiên sao?”
Lục Thần lắc đầu, “Ta sợ Chúng Tiên Các sẽ không đồng ý cho ta sử dụng truyền tống thường xuyên như vậy, cho nên ta định đi một Truyền Tống Môn khác.”
“Một Truyền Tống Môn khác? Ở đâu?”
“Đó!” Dứt lời, Lục Thần nhìn về phía Thông Thiên Tháp cao ngất ở cách đó không xa, “Ở nơi này!”
“A, vì sao ta không nghĩ tới!” Thiên Hinh Nhi ấp úng nói, “Ta đã xử lý xong chuyện bên này, ta muốn tới Thiên Vực cao cấp hơn xem thử.”
Lục Thần kinh ngạc nhìn Thiên Hinh Nhi, “Trùng hợp vậy sao, thế nhưng hiện tại ta đang nằm trong trạng thái suy yếu, phải chờ 12 tiếng đồng hồ mới khôi phục.”
“Không sao, ta chờ ngươi.”
…
Đêm khuya, Lục Thần và Thiên Hinh Nhi đi tới Thông Thiên Tháp Nhị Trọng Thiên.
Không ngờ nơi này lại có rất nhiều người, không ít đoàn đội đang làm chuẩn bị cuối cùng trước đi bước vào Thông Thiên Tháp.
“Mọi người chú ý, nhất định phải tuân thủ nghiêm ngặt theo bố trí lúc trước, tuyệt đối không thể vừa gặp BOSS đã rối loạn trận tuyến.”
“Kiểm tra thuốc chữa thương và Tạp Khí Đan xem mình đã mang đủ chưa. BOSS này rất khó giết, không thể sơ sẩy chút nào được!”
Thấy đám người đang trong trạng thái căng thẳng chuẩn bị chiến tranh, Lục Thần không khỏi nghĩ tới mình lúc trước.
Đều là người mới, thậm chí bọn họ còn chưa nhìn thấy một góc diện mục chân chính của Cửu Thiên.
Lúc này, đã có không ít người đặt tầm mắt lên người Thiên Hinh Nhi. Nữ nhân này chỉ lộ ra cặp mắt đã khiến không biết bao nhiêu nam nhân phải không kìm được mà nhìn lén.
“Oa, nữ nhân này thật xinh đẹp! Đẹp tựa tiên nữ!”
“Ai vậy? Sao trước đây ta chưa từng thấy nàng? Cặp mắt của nàng thật đẹp, thật trong suốt, thật tinh khiết!”
Bị đám người nhìn chăm chú như thế, Thiên Hinh Nhi có vẻ hơi căng thẳng, theo bản năng dựa thật sát vào bên cạnh Lục Thần.
“Vô Danh, bọn họ đều đang nhìn ta, ta, ta hơi sợ hãi… Ta có thể cầm quần áo của ngươi không?” Dứt lời, nàng dùng đôi mắt to điềm đạm đáng yêu nhìn Lục Thần, tràn ngập kỳ vọng.
Lục Thần mỉm cười, “Đại tiểu thư, nếu động thủ thật, bọn họ còn chẳng đủ cho ngươi nhét kẽ răng.”
“Nhưng suy cho cùng ta vẫn là nữ hài tử…”
“Nữ hài? Trong Cửu Thiên, thực lực phái nữ cũng rất mạnh.”
Thiên Hinh Nhi bị Lục Thần nói tới không trả lời được, cũng không tìm được cớ mới.
Gia hỏa này… Cự tuyệt nàng quá quả quyết.
Lần đầu tiên thử đã thất bại.
Thiên Hinh Nhi chỉ có thể tìm chủ đề mới, “Vô Danh, ta còn chưa thử xuống hạ giới sau đó xông Thông Thiên Tháp, sẽ không sao thật chứ?”
“Ta cũng không biết. Thế nhưng Cửu Thiên cũng không nói không thể khiêu chiến lại đúng không? Chỉ cần chúng ta không dẫn người khác lên, cũng không nghĩ tới chuyện đi bạo trang bị gì đó, không phá hỏng trật tự ở Nhị Trọng Thiên hẳn sẽ không sao.”
Thiên Hinh Nhi gật đầu, chỉ có thể đi theo sau lưng Lục Thần.
Nói tới BOSS Thiên Vực ở Nhị Trọng Thiên, Lục Thần còn nhớ trước đây mình từng đánh bại Linh Vũ Dược Tôn trong Thông Thiên Tháp. Cũng chính lần ấy Tiểu Lục mới xác định đi theo mình.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ẩn Linh Vũ Dược Tôn, không biết hiện tại BOSS đã đổi người chưa.
Vào lúc hai người đang chuẩn bị vào Thông Thiên Tháp, đột nhiên có người gọi Lục Thần lại.
“Này, tiểu tử, ngươi muốn vào Thông Thiên Tháp sao? Chỉ có hai người các ngươi?”