Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Chỉ sợ, sau cùng, ngay cả chính bọn nó cũng không thể khống chế quái vật do bọn nó bồi dưỡng ra được.”
Cuối cùng Thiên Hinh Nhi cũng biết vì sao sư phụ lại rất chú trọng việc này. Hiện tại chỉ có một Ám Thực thức tỉnh còn có thể tính là dễ đối phó. Chỉ sợ sau khi Ám Thực không ngừng thu thập bộ trang bị Ám Thực Hỗn Độn, sẽ biến mình thành một quái vật khủng bố!
“Chắc chắn Cửu Nhi rất quan tâm Lục Thần, cho nên… Mới lưu giữ ký ức quan trọng nhất trong sông Vong Xuyên, đây mới là lựa chọn sáng suốt nhất.” Thiên Hinh Nhi thì thào nói.
Một ngày kia, nếu mình phải tiêu vong, hẳn mình cũng sẽ phong ấn trí nhớ liên quan tới hắn vào trong dòng sông ký ức…
“Nha đầu, ta cảm thấy ngươi đừng nghĩ tới tiểu tử kia nữa thì hơn. Tiểu tử kia mệnh phạm sát tinh! Nếu ta đoán không sai, chắc chắn Cửu Nhi sẽ tới tìm hắn.” Tiểu nhân nói, “Mà hắn, hoặc là giết nữ hài kia, hoặc là bị Ám Thực giết chết!”
“Cho dù hắn lựa chọn thế nào cũng là lựa chọn cực kỳ tàn nhẫn đối với hắn.”
“Nhưng hắn không có lựa chọn nào khác, đây là số mệnh của hắn…”
Tiểu Lục ngâm một ly trà giúp Lục Thần, thấy Lục Thần đang nhìn hai viên thủy tinh hình giọt nước, rơi vào trầm tư, nàng không nhịn được hỏi, “Lão đại, Chúng Tiên Các nói một tháng sau mới có thể sử dụng Truyền Tống Trận. Kế tiếp chúng ta phải làm sao bây giờ?”
Lục Thần lắc đầu, “Ta đoán mấy người Lục Di đã tới Ngũ Trọng Thiên. Thay vì để một mình ta tìm kiếm trong Ngũ Trọng Thiên, chi bằng ta trở lại hiện thực đi hỏi người của Trái Đất đồng minh, để bọn họ tìm kiếm giúp ta.”
“Thế nhưng từ Tam và Tứ Trọng Thiên có thể thấy, dường như Cửu Nhi cũng không tạo ra chấn động to lớn gì. Nàng rất khiêm tốn trưởng thành, chỉ sợ Trái Đất đồng minh cũng không tìm được nàng. Nếu là như vậy… Cũng chỉ có thể chờ nàng tới tìm chúng ta.”
Tiểu Lục lo lắng nhìn Lục Thần, “Nếu Cửu Nhi cô nương tìm được ngươi, tới lúc đó ngươi định đối mặt với nàng kiểu gì?”
Lục Thần không trả lời ngay. Hắn nhìn hai giọt nước mắt trong tay tới xuất thần, hồi lâu sau mới lên tiếng, “Ta cũng không biết…”
…
Tuy hiện tại Thần Ma Học Viện vẫn là “Hạ Viện”, nhưng nó đã có danh vọng không ai có thể sánh ở Thịnh Nguyên đại lục.
Tuy Thần Ma Học Viện không có quyền ưu tiên chiêu sinh, nhưng đám đệ tử hâm mộ tiếng tăm mà đến lại nối liền không dứt. Mỗi ngày đều có thể chiêu mộ được vài người.
Vì có rất nhiều người mới đến đây nên việc buôn bán của cửa hàng dưới chân núi Vô Niệm trở nên rất náo nhiệt. Huyền Giáp Vương bắt đầu phát triển kinh tế địa phương, mở ra càng nhiều nghiệp vụ hơn.
Mặt khác, Chúng Tiên Các lại ngoại lệ đồng ý với người của Thần Ma Học Viện, sau khi giao nộp số linh thạch nhất định, bọn họ có thể sử dụng Truyền Tống Trận tới các đại lục khác chiêu mộ người mới.
Chỉ có Tiên Viện mới có tư cách này.
Lục Thần giao chuyện này cho Hôi Nha và Bích Y. Hai người dẫn theo chừng tám đệ tử hợp thành tiểu đội chiêu sinh ngoài đại lục, bắt đầu dạo chơi tới các đại lục khác.
Bên phía bản bộ, rất nhiều học viện phái đại diện tới đây bàn về việc giao lưu, hy vọng có thể thành lập quan hệ với Thần Ma Học Viện.
Thần Ma Học Viện tạm khôi phục bình tĩnh, rất nhanh đã khôi phục nguyên khí, đồng thời còn nhanh chóng phát triển…
Nửa tháng sau, cặp sư huynh muội Hôi Nha Bích Y dẫn theo ba người mới trở lại Thần Ma Học Viện tham gia kiểm tra trong không gian kiểm tra.
Lục Thần đích thân quan sát.
Cũng không phải ba người mới này nổi tiếng cỡ nào, chủ yếu là vì nhân số của Thần Ma Học Viện đã đạt tới 1798 người, nếu trong số ba người này có hai người thành công tiến vào Thần Ma Học Viện, vậy Thần Ma Học Viện có thể mở phong ấn Truyền Tống Môn.
Ngay cả Lục Thần, tất cả đệ tử Thần Ma Học Viện đều đã lâu rồi chưa trở lại thế giới ban đầu.
Ánh mắt Hôi Nha vẫn tương đối sắc bén, ba người hắn ta mang về đều có thể kiên trì hơn 8 phút trong không gian kiểm tra.
Lục Thần thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ nói với Hôi Nha, “Đi rút tấm bảng hơn 10 phút thưởng 1000 vạn linh thạch kia đi.”
Hôi Nha ngầm hiểu.
Hiện tại bọn họ đã mở rộng phạm vi chiêu sinh, khó tránh khỏi xuất hiện mấy thiên tài siêu cấp… Dù sao thì học viện của bọn họ cũng có thực lực không tầm thường, không cần dùng phương thức này để hấp dẫn người khác tới tham gia khảo nghiệm.
Hiện tại nhân số của học viện đã đủ yêu cầu, Lục Thần lập tức đi tới trước Truyền Tống Trận ở Vô Niệm Thánh Viện, mở phong ấn Truyền Tống Trận.
Mở khuôn mô hình tin tức học viện, bên trong có thuyết minh về Truyền Tống Trận.
【 Truyền Tống Trận (truyền tống tới thế giới ban đầu)】
【 Mỗi tháng có thể sử dụng 100 lần, sau khi sử dụng nội trong ba ngày sau nhất định phải trở lại Lục Trọng Thiên, nếu không cần phải đợi 30 ngày bổ sung năng lượng, để việc đăng nhập giữa Truyền Tống Trận và thế giới ban đầu lại được kết nối lần nữa. 】
Vân Hải nói, “Vô Danh, học viên muốn sử dụng Truyền Tống Trận cần hao phí cống hiến học viện. Ta kiến nghị ngươi nên thiết lập 2000 điểm cống hiến học viện mới được sử dụng một lần, đồng thời tốt nhất nên giữ lại 30 lần coi như dự bị, phòng ngừa có người cần dùng gấp lại không còn lần sử dụng.”
“Muốn kiếm 2000 cống hiến học viện cũng không khó, bình thường học viện sẽ không làm khó các học viên trong việc trở về thế giới ban đầu, chủ yếu là để tránh việc các học viên sử dụng quá nhiều lần. Dù sao thì số lần truyền tống mỗi tháng cũng có hạn.”
Lục Thần gật đầu, “Lão Hải, ngươi nghĩ tương đối chu đáo. Không vấn đề gì, cứ quyết định như vậy đi.”
“Vô Danh, ngươi vội vã làm Truyền Tống Trận như vậy có phải vì có việc gấp cần trở về không?” Đột nhiên Vân Hải hỏi.
Ngay cả khi học viện mở ra mười điện, viện trưởng cũng không vội vã như vậy, thế mà lần này viện trưởng lại rất nóng lòng.
“Ừm, ta muốn trở về xử lý một số chuyện.” Lục Thần cũng không nói rõ.
Vân Hải gật đầu nói, “Vậy ngươi đi đi, hiện tại học viện đã đi vào quỹ đạo, còn có chúng ta ở đây trông chừng.”
…
Cảm giác choáng váng quen thuộc truyền tới. Khi Lục Thần mở mắt, hắn phát hiện mình đang đứng trong khoang trò chơi.