Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Họ đã cố gắng ra đề mục mà Lục Thần biết làm… Nói đúng hơn là họ cho rằng Lục Thần sẽ biết làm. Mọi người đều quen nhau, Chúng Tiên Các mà thật sự ra đề mục cao thâm, khiến Vô Danh thi điểm thấp trước mặt bao nhiêu người, lỡ Vô Danh mang thù thì sao? Kết quả là hao hết tâm tư ra đề mục, thằng này không trả lời được một câu nào hết!
“Hay là ngươi kiểm tra lại lần nữa đi.”
“Không cần, ta tự tin vào kết quả kiểm tra lần này!”
Mạc Bắc rất áp lực, rốt cuộc ai cho thằng này lòng tự tin vậy?
Bây giờ nan đề chuyển sang cho Chúng Tiên Các. Chẳng lẽ họ phải tuyên bố Vô Danh 0 điểm ngay bây giờ? Mấu chốt là thằng này còn tự cảm thấy mình làm không kém, nếu thật sự tuyên bố khiến Vô Danh mất mặt thì e rằng Chúng Tiên Các cũng không có kết cục tốt…
Nhưng dù Chúng Tiên Các có khổ cỡ nào thì bây giờ cũng phải tuyên bố kết quả.
Sắc mặt Mạc Bắc rất gian nan, không dám nhìn ánh mắt chờ mong của Lục Thần: “Ờ… Vô Danh, ngươi về chỗ ngồi của mình trước đi.”
Mạc Bắc cảm thấy hắn ở bên cạnh mình thì mình có khả năng gặp nguy hiểm.
Lục Thần không suy nghĩ nhiều mà đi xuống đài. Đến trước mặt Vân Hải, Lục Thần đắc ý nói: “Lão Hải, biểu hiện của ta thế nào?”
Vân Hải nghẹn nửa ngày, cuối cùng rặn một chữ: “Tốt.”
Thấy gương mặt nghẹn đỏ của Vân Hải, Lan Chi cười phụt một tiếng. Kêu Vân Hải nói như vậy cũng thật khó cho hắn ta.
Mạc Bắc tuyên bố kết quả cuối cùng: “Vô Danh viện trưởng đạt được 20 điểm danh vọng, thành tích sát hạch là… 2 điểm…”
Nghe thấy thành tích này, hai người bên phía Thần Ma Học Viện đồng thời đứng dậy, đó là Lục Thần và Tiểu Thú. Lục Thần lớn tiếng nghi ngờ: “Sao có thể là 2 điểm? Ta làm sai câu hỏi nào? Chắc chắn các ngươi đã nhầm rồi!”
Tiểu Thú cũng nghi ngờ: “Sao lại có 2 điểm?! Rõ ràng câu hỏi cuối cùng là tấm gương phản diện, Chúng Tiên Các các ngươi chấm điểm lung tung! Cha ta phải 0 điểm mới đúng!”
Nghe vậy, Lục Thần khó hiểu quay lại: “Tiểu Thú, ngươi… ngươi nói gì?”
“Cha...” Thấy Lục Thần, Tiểu Thú co rụt cổ. Đây là người duy nhất có thể khiến hắn ta thành thật.
“Khoan, chẳng lẽ ngươi lại đánh cược?” Lục Thần khẽ híp mắt.
Tiểu Thú lập tức cụp đuôi: “Cha, tiền sinh hoạt ngươi cho ta thật sự quá ít.”
“Ngươi cược thì cược, còn cược ta 0 điểm?”
“Cha, ta… Ta chỉ muốn thắng ít tiền thôi mà…” Tiểu Thú lẩm bẩm.
“Hey, xú tiểu tử này! Xem ta trở về có thu thập ngươi hay không!” Hiện giờ Lục Thần cũng không có thời gian quan tâm tới hắn ta, hắn còn phải cãi cọ với Mạc Bắc một chút.
Thấy vậy, đám người Vân Hải kéo Lục Thần lại: “Thôi đi viện trưởng, chúng ta cũng được 2 điểm rồi còn gì.”
“Viện trưởng bớt giận, hình như mấy đáp án của ngươi thật ra đều sai hết rồi…”
Lục Thần bị một đám người kéo lại: “Sai gì mà sai? Đáp án của ta mới là chính xác! Không được, các ngươi buông ta ra, ta phải phân bua với Mạc Bắc!”
“Bao nhiêu người đang nhìn kìa, thôi đi viện trưởng.”
Mạc Bắc cũng không ngốc, nếu để Vô Danh xông tới chắc chắn hắn ta sẽ không thể xuống đài. Thấy đám người Vân Hải hỗ trợ, hắn ta vội tuyên bố đợt sát hạch kế tiếp.
“Ừm… Cũng không còn sớm nữa, chúng ta nhanh tiến vào giai đoạn kế tiếp thôi. Vòng cuối cùng, đệ tử thi đấu. Mời năm đệ tử tham gia thi đấu của Thần Ma Học Viện cùng một đạo sư lên lôi đài. Sau khi thi đấu bắt đầu, học viện khác có thể đưa ra lời thách đấu. Lúc thi đấu không được mở Hồn Thể Hợp Nhất, cố gắng đừng gây thương tích cho người khác. Cuối cùng chúng ta sẽ chấm điểm dựa trên biểu hiện của Thần Ma Học Viện.” Nói xong, Mạc Bắc vội đi về phía Lục Thần.
Lục Thần còn đang bị một đám người ngăn cản. Thấy Mạc Bắc tới, hắn càng kích động: “Mạc Bắc, ngươi nói rõ ràng cho ta, tại sao ta chỉ có 2 điểm?!”
Mạc Bắc đi tới trước mặt hắn, nói nhỏ: “Ôi chao, ngươi đừng nháo nữa, ngươi không tin thì hỏi Vân Hải xem đáp án của ngươi có đúng hay không.”
“Sai cái gì mà sai! Các ngươi sai thì có!”
“Ôi chao, Vô Danh, coi như nể mặt ta được không? Đó là kiến thức bao nhiêu năm tổng kết cơ mà.”
“Cái gì mà bao nhiêu năm tổng kết? Ta nói sai tức là sai! Nếu các ngươi không tin thì ta chứng minh cho các ngươi xem!”
Thấy Lục Thần vẫn không để yên, Mạc Bắc không còn cách nào khác: “Nếu ngươi thật sự bất mãn thì hôm khác ta sẽ tặng cho ngươi mấy cái pháp bảo linh nguyên, đẳng cấp không thấp hơn phần thưởng trong giải đi săn của các ngươi!”
Lục Thần đột nhiên an tĩnh. Pháp bảo linh nguyên? Hình như gần đây linh khí của linh mạch thứ cấp ở Thần Ma Học Viện hơi loãng, nhưng học viện còn chưa mở hệ thống nhiệm vụ, Lục Thần đang đoán có cần đi kiếm ít thú hạch chống đỡ một thời gian hay không. Nếu có pháp bảo linh nguyên thì hiệu quả sẽ khác hẳn.
“Nói rõ ràng, cho mấy cái?”
“2 cái?” Mạc Bắc hơi chột dạ. Vô Danh chắc chắn sẽ lòng tham không đáy.
“10 cái! Cho ta 10 cái pháp bảo linh nguyên thì ta sẽ nhận thua. À, sau đó còn tặng thêm bốn bình Tứ Quý Như Ý cho ta, đại điện Thần Ma của ta chỉ có mỗi một cặp lần trước ngươi tặng, ta cảm thấy hơi đơn điệu.”
Mạc Bắc hít vào một hơi, tên này đúng là sư tử há mồm. Nhưng trước mặt bao người, Vô Danh nhận số điểm thấp nhất trong lịch sử, chắc chắn hắn sẽ không để yên. Đành vậy, Tiên Tôn từng nói cố gắng mượn sức Vô Danh. Chung quy về sau thành tựu của Thần Ma Học Viện sẽ không thể đo lường… Hơn nữa cũng không thể để Vô Danh càn quấy tiếp. Hắn thật sự trở mặt, ai có thể thu phục hắn?
Mạc Bắc cố nhịn đau lòng: “Được, ta sẽ kêu người mang tới! Ngươi nhanh dẫn các đệ tử lên đài đi, sắp bắt đầu đệ tử khiêu chiến rồi!”
Sau khi hòa giải với Mạc Bắc, cuối cùng Lục Thần cũng thành thật. Mười cái pháp bảo linh nguyên cộng thêm bốn bình Tứ Quý Như Ý, vụ trao đổi này vẫn có lời. Nếu Chúng Tiên Các đã chịu ra máu thì Lục Thần cũng sẽ chừa mặt mũi cho họ, đứng dậy nhìn mấy người đằng sau: “Diệp Phàm, Tiêu Chiến, Sở Thiên, Ngũ Huyền, Thiên Vẫn, đi!”
Tiểu Thú không đi. Chung quy tên này thực ra là chiến sủng của Lục Thần, hiện tại hắn ta lăn lộn ở học viện không tệ, vậy để hắn ta tiếp tục lăn lộn đi.