Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu kẻ khác nói câu này, hắn ta sẽ chỉ coi là trò cười, nhưng Vô Danh nói thì chắc chắn là có tin tức nào đó!
Kế tiếp, Lục Thần nhìn về phía Diệp Phàm. Lúc này tiểu tử kia đang ngẩn người, không biết suy nghĩ chuyện gì. Thực ra Lục Thần cũng đoán được suy nghĩ của Diệp Phàm. Thực lực hiện tại của hắn ta còn chưa đủ để đánh bại Tử Dạ Thiên Tử.
“Diệp Phàm, ngươi yên tâm, ta sẽ không giết Tử Dạ Thiên Tử. Mối thù của ngươi sẽ để ngươi tự trả!” Lục Thần nói.
Diệp Phàm mới hồi phục tinh thần: “Viện trưởng…”
Lục Thần hít sâu một hơi, khẽ híp mắt: “Nếu ta đoán không nhầm thì trận chiến ở Tiên Sư Trủng, đối thủ của ta cũng không phải là Tử Dạ Thiên Tử.”
“Không phải là Tử Dạ?” Mọi người kinh ngạc nhìn về phía Lục Thần. Hiển nhiên thực lực của Tử Dạ Thiên Tử là mạnh nhất Tử Thiên Cung, nếu chúng thật sự muốn giết Lục Thần thì tại sao không phái người mạnh nhất?
Chỉ có Lục Thần biết, bảy ngày sau, đối thủ của hắn sẽ là nữ nhân kia, nữ nhân đã phong ấn toàn bộ ký ức về mình trong sông Vong Xuyên… Mộc Phủ Cửu Nhi!
Tử Thiên Cung đã rời đi, nhưng thứ hạng của Thần Ma Học Viện còn chưa được xác định.
Mạc Bắc tuyên bố thành tích đệ tử thi đấu, cuối cùng đạt được 300 điểm.
“Trước mắt Thần Ma Học Viện đã đạt được 631 điểm!” Mạc Bắc nói: “Kế tiếp là hạng mục cộng điểm. Thi đấu đệ tử 20 điểm, hạng nhất giải đi să Thiên Âm Các 50 điểm, hạng nhất trận đấu Thiên Kiêu 150 điểm. Tổng số điểm cuối cùng của Thần Ma Học Viện là 851 điểm, xếp hạng thứ 16 trong bảng xếp hạng học viện của Thịnh Nguyên đại lục!”
Các học viện lớn dưới đài lập tức bùng nổ.
“Sát hạch thứ hạng lần đầu tiên đã có 850 điểm. Hạng 16? Đây là học viện mới thành lập đấy!”
“Lần đầu tiên học viện chúng ta sát hạch chỉ được có hơn 200 điểm thôi!”
“Tiềm lực của Thần Ma Học Viện thật đáng sợ! Chỉ cần có thêm thời gian chắc chắn sẽ trở thành Tiên Viện đứng đầu của Thịnh Nguyên đại lục!”
“Bây giờ chỉ còn chờ xem bảy ngày sau, kết quả trận chiến giữa Thần Ma với Tử Thiên Cung là gì mà thôi.”
Mạc Bắc nói tiếp: “Mọi người im lặng một chút. Thần Lượng Tiên Tôn tuyên bố, xét thấy cống hiến đặc thù của Vô Danh viện trưởng nên Thần Ma Học Viện đã đạt được tư cách trở thành Thánh Viện!”
Dưới đài càng thêm oanh động.
“Đùa nhau sao? Trực tiếp trở thành Thánh Viện? Có nhầm hay không vậy? Đừng nói là ở Thịnh Nguyên đại lục, cho dù là toàn bộ Lục Trọng Thiên e rằng cũng không có tiền lệ này!”
“Chỉ đứng hạng nhất trận đấu Thiên Kiêu thôi mà có thể trở thành Thánh Viện luôn?”
Một đệ tử Tiên Thiên Bảo quay lại nhìn người vừa nói chuyện, xem ra là đại lục khác tới đây: “Hạng nhất trận đấu Thiên Kiêu? Bằng hữu, ngươi quá coi thường Vô Danh viện trưởng rồi. Chiến tích như thế đối với Vô Danh tiền bối không hề đáng nhắc tới! Với cống hiến của hắn, đừng nói là Thánh Viện, nếu không phải Tiên Viện cần vượt qua Tinh Đồ Trận thì cho dù trực tiếp cho Thần Ma trở thành Tiên Viện cũng là dễ hiểu!”
Giết chết Diêm Vương, cứu vớt toàn bộ Lục Trọng Thiên, cho dù là viện trưởng Tiên Viện cũng không có bản lĩnh đó! Chẳng qua Lục Thần không muốn công khai nên Chúng Tiên Các mới không nói rõ nguyên nhân cụ thể.
Cuối cùng xếp hạng cho Thần Ma Học Viện cũng đã kết thúc. Thần Ma Học Viện đã được nâng cấp lên thành Thần Ma Thánh Viện!
Cuộc thi xếp hạng kết thúc, Thần Ma đệ tử đang dẫn các khách nhân xuống núi. Tuy nhiên vẫn có không ít người nán lại chúc mừng Lục Thần.
Lê Vi đi tới trước mặt Lục Thần, mỉm cười nhìn hắn: “Vô Danh, chúc mừng các ngươi. Bây giờ các ngươi cũng là Thánh Viện.”
Lục Thần tạm thời bỏ qua chuyện Cửu Nhi. Hắn vẫn rất cảm kích Lê Vi. Nàng là nữ nhân duy nhất mà Lục Thần chủ động cho biết tên thật của mình, quan hệ đương nhiên không bình thường: “Lê Vi, Thần Ma được như ngày hôm nay còn phải cảm ơn ngươi.”
Lê Vi mỉm cười, nhưng sau đó chợt nhớ ra chuyện gì, nàng nghiêm túc nói: “Lục Thần, ngươi có chắc là sẽ tham dự trận chiến ở Tiên Sư Trủng không? Ý ta là Tử Dạ Thiên Tử hiển nhiên đã chuẩn bị từ trước, trước kia chúng sẽ không xung đột chính diện với Chúng Tiên Các. Nhưng lần này ta thấy hắn có vẻ tràn đầy tự tin, hình như là nắm giữ con bài chưa lật nào đó.”
Lục Thần nhíu mày nói: “Hắn có át chủ bài…” Lục Thần cũng không tiện nhiều lời: “Bảy ngày sau ta sẽ ứng chiến. Khi đó, dù hắn chơi chiêu trò gì thì ta vẫn sẽ tiếp đón.”
“Lục Thần, khi đó ta sẽ đi cùng ngươi. Chắc hẳn ta đã từng nói với ngươi rồi, Phượng Lai chúng ta không e ngại Tử Thiên Cung. Nếu thật sự có chuyện gì thì ta cũng có thể giúp ngươi.”
Lục Thần gật đầu. Giữa hắn và Lê Vi thật sự không cần khách khí.
“À phải rồi!” Lục Thần chợt nhớ tới một chuyện, lấy một viên tinh thạch màu tím trong balo đưa cho Lê Vi: “Trí nhớ của ta thật là… Hồi trước khi ta với Dao Hà cùng nhau đến Cực Hàn Chi Địa thì kiếm được Huyễn Thần Tinh Thạch này, đã nói trước là sẽ cho ngươi thứ này, thế mà lúc đó Tiểu Thú xảy ra chuyện nên ta nhất thời quên béng.”
Lê Vi mỉm cười: “Đồ ngốc, ta đương nhiên biết. Hồi đó ngươi làm gì còn tâm tư nghĩ tới chuyện khác…”
Lúc trước chỉ có hai người họ cưỡi Thái Toa, Lục Thần đối mặt với Lê Vi chủ động dâng hiến lại không hề dao động, Lê Vi cảm thấy là vì Lục Thần có quá nhiều tâm sự. Lục Thần lại không nhận ra ẩn ý của Lê Vi, đặt tinh thạch vào tay Lê Vi: “Lê Vi, ta đi chiêu đãi người khác cái đã, đông người quá, ngươi đừng trách ta chậm trễ.”
“Đi đi.” Lê Vi cười nói.
Người của Tiên Thiên Bảo cũng tới. Thấy Lục Thần đã rảnh, Hạc Hành nhanh chóng đi tới: “Vô Danh huynh đệ, chúc mừng ngươi vừa vào bảng xếp hạng đã đạt được danh hiệu Thánh Viện, không hổ là học viện của Vô Danh huynh đệ, quá mạnh!”
“Quá khen, Hạc Hành lão huynh.” Lục Thần cười nói.
“Vô Danh huynh đệ, học viện đệ tử của ngươi ai nấy cũng tài giỏi, chẳng qua ta thấy chỗ ngươi còn hơi trống trải thì phải.” Hạc Hành nhìn chung quanh.
Lục Thần giải thích: “Học viện vừa mở chưa được bao lâu nên đương nhiên không thể so sánh với Thiên Nhai các của ngươi.”
Hạc Hành cười phá lên: “Ha ha ha, Vô Danh, chẳng phải ngươi vẫn muốn có một viên đá kiểm tra hay sao?”