Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1539 - Chương 1538: Thang Trời Không Có Lối Tắt (11/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1538: Thang trời không có lối tắt (11/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Lúc này, có lẽ sẽ không ai muốn trở thành Lục Thần đâu. Chuyện mà hắn sắp sửa đối mặt, không ai muốn trực diện.

“Hiện tại cơ dội duy nhất là phải xem thử tiểu tử kia có thể đạt được cơ duyên gì trong Tiên Hoàng Tu Di Giới.” Thái Hạo nói: “Nếu hắn có thể ngộ được đảo cảnh thì còn có khả năng chiến một trận.”

“Cha, từ khi Hoàng Thiên Tiên Cung chúng ta được thành lập tới nay, không biết bao nhiêu thiếu niên thiên tài tiến vào Tu Di Giới, nhưng chỉ có mình tổ sư là ngộ được đảo cảnh. Hơn nữa theo ‘Tiên Cung Vãng Sự’ kể lại thì trước khi tổ sư gia tiến vào Tu Di Giới đã dòm ngó được thiên cơ, ngộ được một nửa đảo cảnh.” Thiên Hinh Nhi lắc đầu.

Đương nhiên Thái Hạo cũng biết chuyện này. Xem ra mặc dù nữ nhi rất lo lắng cho Lục Thần, nhưng vẫn còn lý trí, không phải tùy tiện là lừa gạt được.

Thái Hạo nắm tay nữ nhi, thấm thía nói: “Hinh Nhi, Lục Thần có thể phấn đấu tới ngày nay, nói thật, ta chưa bao giờ nghĩ tới một phàm nhân không có bất cứ bối cảnh nào, chỉ dựa vào bản thân mình mà có thể đạt được thành tựu như ngày nay, chắc chắn hắn đã từng sáng tạo ra vô số kỳ tích. Lúc này, chúng ta lo lắng cũng vô ích. Chỉ có chính hắn mới giải quyết được chuyện này! Một là hắn tiếp tục nghịch thiên mà đi, hai là vẫn lạc ở đây. Chúng ta không thể khống chế được chuyện này.”

Nhìn đôi mắt rưng rưng của nữ nhi, Thái Hạo dịu dàng nói: “Ta biết ngươi muốn ta phái người đi giúp hắn, nhưng ngươi cũng biết Thiên Âm lão quỷ sắp xuất thế rồi, khi đó Lục Trọng Thiên sẽ biến đổi từng ngày, cường giả ẩn thế lần lượt hiện thân. Ta là cung chủ của Hoàng Thiên Tiên Cung, phải giữ được cơ nghiệp vạn năm, không thì sao xứng đáng với sư phụ, xứng đáng với tổ sư gia, xứng đáng với mười vạn đệ tử của Hoàng Thiên Tiên Cung này?”

Đôi mắt Thiên Hinh Nhi đẫm lệ, đau lòng nhìn phụ thân. Mặc dù nàng lo lắng cho Lục Thần, nhưng cũng lo lắng cho phụ thân. Lục Thần phải đối mặt với Ám Thực Cửu Nhi, mà kế tiếp cha cũng phải đối mặt với sự thay đổi kinh khủng có lẽ càng khó lường hơn.

“Cha, Hinh Nhi đã biết. Hinh Nhi không nên ép uổng cha.”

Thái Hạo sờ đầu Thiên Hinh Nhi: “Nếu Ám Thực Cửu Nhi đã thu gom đủ bộ Ám Thực Hỗn Độn thì chuyện này sẽ càng trở nên phức tạp hơn. Không cần biết sự việc sẽ phát triển thế nào, tóm lại cứ chờ xem trận chiến số mệnh giữa Ám Thực Hỗn Độn và Thần Ma Nghịch Mệnh này trước đã!”

Lục Trọng Thiên vừa bình yên được một khoảng thời gian thì không khí bắt đầu trở nên là lạ. Nghe đồn vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương cửu tinh đỉnh phong nào đó xuất hiện ở đại lục nào đó. Còn có lời đồn học viện nào đó có người bí ẩn ghé thăm, một người nhận ra đó đã từng là siêu cấp thiên tài của học viện, còn tưởng người này đã độ kiếp, không ngờ lại quay về học viện.

Trong Phượng Lai Thánh Viện, đám người viện trưởng, phó viện trưởng đang nôn nóng chờ đợi gì đó ở sơn môn. Không lâu sau, một nữ tử tao nhã đứng trước sơn môn của Phượng Lai Thánh Viện. Thấy nữ tử này, Lê Vi, Dao Hà chạy tới: “Thanh Ly tỷ tỷ!”

Nữ nhân kia nhìn Lê Vi và Dao Hà chỉ lạnh nhạt gật đầu. Thái độ lạnh nhạt của nàng hình thành sự đối lập rõ rệt với thái độ nhiệt tình của Lê Vi và Dao Hà.

“Các ngươi đều có mặt. Trong khoảng thời gian này, ta sẽ tạm thời ở lại Phượng Lai.” Nói rồi, nàng bỏ mặc hai người, đi vào Phượng Lai Thánh Viện, ngay cả viện trưởng khom lưng kêu nàng là “sư bá” cũng làm như không nghe thấy.

Lê Vi và Dao Hà nhìn nhau, không khỏi thở dài.

“Lê Vi tỷ tỷ, Thanh Ly tỷ tỷ sắp tới ngày độ kiếp, đã cố gắng cắt đứt tình cảm trần thế, ngay cả thấy chúng ta cũng không có cảm giác.”

Lê Vi thở dài: “Còn nhớ hồi chúng ta còn nhỏ, nàng rất chiếu cố chúng ta, nuôi nấng chúng ta từ nhỏ tới lớn, nhưng bây giờ thì… Ta thật sự không biết tu tiên rốt cuộc là tốt hay xấu nữa.”

Dao Hà vẻ mặt cô đơn, nhưng sau đó ngẩng đầu lên: “Thanh Ly tỷ tỷ nói có kẻ dám đụng vào Phượng Lai thì báo cho nàng. Ta cảm thấy nàng vẫn còn nhớ thương chúng ta.”

Lê Vi lắc đầu: “Có lẽ chỉ là suy nghĩ của cường giả thôi. Có kẻ đụng vào Phượng Lai thì tức là bất kính với nàng, chưa chắc đã là niệm tình xưa nghĩa cũ.”

Thanh Ly tỷ tỷ đã trở lại, có lẽ lần này sẽ là lần cuối ba tỷ muội được đoàn tụ với nhau. Nhưng Thanh Ly lại cứ như không quen biết Lê Vi và Dao Hà.

Cùng lúc đó, tại Thần Ma Thánh Viện Huyền Giáp Vương đã thu mua bảy khách sạn gần Tiên Sư Trủng trước tiên, đang dẫn người đi mở rộng kinh doanh, bận rộn không thấy bóng dáng. Bởi vì đề cao tốc độ nên Huyền Giáp Vương trả lương rất cao. Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, đối mặt với lương cao dụ dỗ, Diệp Phàm lại không tới Tiên Sư Trủng trước tiên mà cả ngày ngâm mình trong Tĩnh Tu Các. Tiêu Chiến và Sở Thiên đi thăm hai lần, tên đó ngồi yên tại chỗ, hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện.

Tiêu Chiến nói với Sở Thiên: “Sư huynh, có khi nào Diệp Phàm sẽ nghĩ quẩn không? Chung quy ân oán giữa Tử Thiên Cung và viện trưởng là do hắn khơi mào.”

Sở Thiên lắc đầu: “Cũng không thể nói như vậy. Ta nghe nói nữ nhân lần trước tới đây thách đấu từng quen biết với viện trưởng, nàng một lòng muốn giết viện trưởng, chẳng qua vừa lúc bị Tử Thiên Cung lợi dụng mà thôi. Ngươi yên tâm, Diệp Phàm sư đệ không yếu ớt như ngươi nghĩ đâu. Ta cảm thấy hắn càng muốn tăng thực lực. Đã lâu ta không thấy hắn tu luyện khắc khổ như vậy.”

“Thế thì chúng ta cũng phải cố gắng lên. Khi đó cùng Diệp Phàm chém giết Tử Thiên Cung!” Tiêu Chiến nói.

Sở Thiên bĩu môi: “Kêu khẩu hiệu thì to lắm, sao không làm từ sớm? Bây giờ Tĩnh Tu Các, Thụ Nghiệp Các đều đông kín người. Đám sư đệ sư muội nghe nói gần đây cao thủ liên tục hiện thân thì có vẻ rất kích động, bắt đầu điên cuồng tu luyện.”

Tiêu Chiến híp mắt: “Cao thủ càng nhiều càng tốt, thế mới khiến ta nghiêm túc được! Sư huynh, đi gọi Diệp Phàm, Ngũ Huyền với Thiên Vẫn thôi.”

“Hả? Họ đang tu luyện mà, chúng ta đừng quấy rầy họ.”

“Không phải, Tĩnh Tu Các thì có gì hay mà tu luyện? Ta dẫn các ngươi tới một nơi tốt hơn.”

Bình Luận (0)
Comment