Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ là hắn ta vẫn lắc đầu nói, “Mỗi người tiến vào Tu Di Giới sẽ gặp được kỳ ngộ không giống nhau. Thế nhưng trong lịch sử ghi chép của Tu Di Giới, chưa từng có người nào đề cập tới kỳ ngộ về leo núi.”
“Hẳn viện trưởng các ngươi là người duy nhất nhận được loại kỳ ngộ này.”
“Tu Di?” Ngũ Huyền suy nghĩ một hồi đột nhiên thông suốt, “Không phải Tu Di có ý là vương của chúng sơn sao?”
Một câu nói khiến đám người bừng tỉnh, lúc này mọi người mới phản ứng được.
Leo núi? Nếu đặt ở nơi khác cũng thôi đi, thế nhưng ở Tu Di Giới, nếu là ngọn núi kia, chẳng phải nói rõ viện trưởng đã tiến vào bản nguyên chi địa của Tu Di Giới sao?
Nghĩ tới điểm này, khi mọi ngươi lại nhìn về phía người trên trận lập tức phát hiện, mình cũng bị hắn lừa.
“Không ngờ tên kia lại có thể gặp được thế giới bản nguyên của Tu Di Giới? Đáng chết! Đáng ra ta nên hỏi hắn có thể leo tới đỉnh núi hay không!” Thái Hạo hối hận nói.
Mà hiện tại đã không còn nhiều thời gian nữa.
Lúc này đã tới giữa trưa!
Đám mây đen lớn đã che khuất ánh mặt trời chói chang, sắc trời mờ tối.
Trong Tiên Sư Trủng âm phong gào thét, dường như có vô số vong hồn trong Tiên Sư Trủng đang len lén nhìn chằm chằm trận đại chiến sắp tới này.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, một tia chớp xé mở màn trời, chiếu sáng thiên địa.
Cũng không biết có phải ảo giác hay không, có người ngẫu nhiên thấy được trên bầu trời có rất nhiều tàn ảnh, đường nét uyển chuyển như thân người!
Thanh Ly hơi híp mắt lại, ban nãy nàng cũng chú ý tới tàn ảnh phía chân trời này.
“Không phải là thế ngoại cao nhân nào đó cũng tới quan chiến chứ?” Đối với chuyện này, nàng không cách nào xác định được. Chẳng qua hiện tại không phải lúc để quan tâm chuyện này.
Trận chiến thiên mệnh giữa bộ Ám Thực Hỗn Độn và bộ Thần Ma Nghịch Mệnh, trận chiến giữa Ám Thực Cửu Nhi và Duy Ngã Độc Cuồng chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu.
Dường như Ám Thực Cửu Nhi chờ đợi khoảnh khắc này đã lâu. Lục Thần nói không sai, so với lần đầu tiên nàng gặp mặt Lục Thần, lúc này nàng càng gấp gáp không thể chờ đợi nổi muốn giết hắn!
“Nguyên Thủy Thiên Tôn Phách Thể!” Ám Thực Cửu Nhi khẽ quát một tiếng, quanh thân lập tức có linh khí mãnh liệt bộc phát, phía sau hiện lên tàn ảnh một cự nhân.
“Ám Thực Cửu Hồn!” Quanh thân Ám Thực Cửu Nhi có một cái bóng màu đen mơ hồ như sương mù đen quanh quẩn trên người Cửu Nhi. Thoạt nhìn dường như nó đang dương nanh múa vuốt.
“Ám Thực Huyền Âm!” Hình thái của Cửu Nhi lập tức có thay đổi, tóc nàng trở nên dài hơn lúc trước, màu tóc tối hơn, hai mắt nàng dần hiện ra sương mù màu tím, trên trán xuất hiện một đồ án Cửu Tinh Ám Tử.
Lục Thần thản nhiên nhìn Ám Thực Cửu Nhi biến thân, nhất là sau khi thấy nàng phát động Ám Thực Huyền Âm, hắn cau mày.
Ám Thực Huyền Âm công pháp cùng loại với Thần Ma Cửu Biến, nhưng đòi hỏi phải dựa vào Huyền Âm Ám Thể. Mà Cửu Nhi lại là Huyền Âm Ám Thể vạn năm khó gặp.
Chính vì vậy nàng mới bị chọn làm ứng cử viên chăn nuôi Ám Thực.
“Cửu Nhi, vì sao ngươi không nói cho ta biết sớm hơn…” Lục Thần thở dài một hơi. Rất hiển nhiên, một trận chiến này là không thể tránh khỏi.
“Ta nhất định sẽ cứu ngươi trở về!” Lục Thần khẽ gật đầu, trong mắt xuất hiện sương mù màu xanh!
“Thần Ma Cộng Sinh!” Lục Thần quát khẽ một tiếng, mái tóc dài bị nhuộm trắng, linh khí cũng bộc phát.
Ám Thực Cửu Nhi cười quỷ dị nói, “Thần Ma Nghịch Mệnh, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi!”
“Ám Thực Diệt Thế Luân!” Ám Thực Cửu Nhi chậm rãi rút ra hai thanh loan đao hình nguyệt luân từ trong hư không.
Sau khi Ám Thực Diệt Thế xuất hiện, vũ khí của mọi người xung quanh thi nhau chấn động không ngừng, hệt như vũ khí cũng cảm giác được cường giả phủ xuống, rối rít hỗn loạn như lâm đại địch!
“Đó là Ám Thực Diệt Thế! Không ngờ Hổ Phách Trường Cung của ta lại trở nên hơi mất khống chế!”
“Đó là Thần khí chân chính! Nghe nói nó được thế giới hỗn độn dựng dục mà sống, có thể trảm nhật nguyệt!”
“Ôi trời ơi, thế thì quá mức rồi. Nếu đổi lại là ta lên sân khấu, còn chưa đánh vũ khí đã bị áp chế hoàn toàn.”
Ám Thực Cửu Nhi cười tới càng thêm bừa bãi, “Thần Ma Vô Cực Kiếm của ngươi đâu, nhanh lấy ra đi. Ta đã chờ đợi trận chiến này mấy ngàn năm, đã sắp không thể chờ đợi nổi nữa!”
Lục Thần hờ hững nhìn Ám Thực Cửu Nhi đã điên cuồng, than nhẹ một tiếng, “Thật xin lỗi, Vô Cực Kiếm rơi ở nhà rồi.”
Bên này Ám Thực Cửu Nhi đã nhiệt huyết sôi trào. Nghe thấy Lục Thần nói vậy, nàng thiếu chút nữa đã tức tới nội thương.
Rơi ở nhà? Đây là lý do quỷ gì vậy?
Không chỉ có Ám Thực Cửu Nhi bị nội thương, đám người Vân Hải, Diệp Phàm cũng trực tiếp phun máu.
“Viện trưởng, đã tới lúc nào rồi, ngươi đừng đùa kiểu vậy nữa được không?”
Lục Thần vẫn bình tĩnh. Kiếm chỉ khẽ nhếch lên, một cây trường thương màu bạc hiện lên trong hư không, dựng đứng trước mặt Lục Thần.
“Ta dùng Ngân Đảm đánh với ngươi một trận.”
Hai mắt Ám Thực Cửu Nhi hơi nheo lại, trong mắt có sương mù màu tím cuồn cuộn ra, “Ngươi lại dám xem thường ta! Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá thật nhiều!”
“Ám Thực phân thân!” Chỉ chớp mắt, Ám Thực Cửu Nhi đã chia ra thành chín.
“Phân thân? Trong trận chiến đấu giữa cao thủ với nhau mà còn có người dùng phân thân?”
Dung Nhi của Phượng Lai kinh ngạc nhìn Cửu Nhi, “Quá dễ nhìn thấu.”
“Không đúng!” Trong đôi mắt Lê Vi thoáng qua một tia sáng màu hồng, ngay sau đó đột nhiên nàng trừng to mắt, không thể tưởng tượng nổi nói, “Chín phân thân này thật kỳ lạ, tất cả đều là ảo ảnh, không có bản thể!”
“Cái gì?” Mặt mũi Dung Nhi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, “Sao có thể không có bản thể?”
Lê Vi nhíu mày, “Không biết, hiện tại chỉ có thể nhìn xem Vô Danh sẽ ứng đối ra sao.”
Lúc này Lục Thần cũng khẽ nhíu mày. Mỗi một Ám Thực phân thân đều có đặc điểm rất kỳ lạ, có chút giống với Phật Thể phân thân, tất cả đều là phân thân.
Bản thể đã biến mất? Vậy còn đánh thế nào nữa? Chỉ có nước bị đánh thôi!
“Đây là kỹ năng của bộ Ám Thực Hỗn Độn? Thật thú vị.” Lục Thần hừ lạnh một tiếng.
Đúng lúc này, chín phân thân nhanh chóng vây Lục Thần vào giữa.