Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Mộc Phủ Cửu Nhi, ta vẫn không thể hoàn toàn khống chế ngươi, ta đã giết ảo giác Lục Thần mấy trăm lần mà ngươi vẫn không hết hy vọng, có phải trong lòng ngươi vẫn còn ảo giác hay không? Thật xin lỗi, hiện tại ta sẽ khiến tất cả ảo giác của ngươi tan biến!"
"Ta muốn khiến ngươi hoàn toàn rơi vào trong vô tận tuyệt vọng!"
"Tiên Thuật. Ám Thực Cửu Thiên!"
Mọi người đều bị cái tên kỹ năng này dọa sợ.
"Ta có nghe lầm không? Tiên thuật?" Cả người Mạc Bắc hóa đá: "Lục Trọng Thiên lấy đâu ra Tiên thuật? Sao phàm nhân có thể sử dụng Tiên thuật? Chẳng lẽ nàng đã độ kiếp thành tiên?!"
Thái Hạo ở bên cạnh cau mày nói: "Nói một cách chính xác, Ám Thực Cửu Nhi vốn cũng không phải phàm nhân, vốn không thể thu thập đủ bộ Ám Thực ở Lục Trọng Thiên!"
"Cho nên nàng cũng có thể sử dụng một chiêu này. Chỉ là... Điều lo lắng của ta là Vô Danh nên đối phó ra sao, đây là Tiên thuật!"
Thiên Hinh Nhi đã hồi hộp đến mức không thở nổi, đến bây giờ vẫn không nói một câu nào.
Lúc này nàng để hai tay trước ngực, nắm thật chặt một khối ngọc bội trong tay, đôi mắt đỏ hoe, miệng nói lẩm bẩm: "Lục Thần, nhất định phải thắng, nhất định hắn phải thắng!"
Tuy nàng không biết Lục Thần phải thắng thế nào, nhưng nàng cũng không muốn suy nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ có một ý nghĩ trong đầu, đó là hy vọng Lục Thần có thể còn sống sót!
Trong Thần Ma Học Viện, mọi người cũng cảm thấy trái tim như treo trên dây.
"Tiên thuật! Lại là Tiên thuật, trời ạ! Thứ này đã vượt ra khỏi thực lực nên có ở Lục Trọng Thiên!"
"Viện trưởng..."
"Cha, cuối cùng ngươi đang chờ cái gì, nhanh để ta lên!" Tiểu Thú vội vàng nói.
Trong chiến trường, Lục Thần hơi híp mắt lại.
Tiên thuật sao? Cuối cùng Tiên thuật trong truyền thuyết sẽ mạnh mẽ cỡ nào?
Mình có thể đỡ được một kích này không?
"Thần Ma Thiên Uy!" Lục Thần trực tiếp điều động sử dụng thuộc tính của quân đoàn dã quái!
"Hình thái Long Thần! Hồn Thể Hợp Nhất! Thần Ma Liên Tâm. Tâm Ma!"
Ngoại trừ Thần Ma Tinh Thể ra thì đây đã là trạng thái mạnh nhất của Lục Thần.
Ngân Đảm trong tay hắn hơi run rẩy, là một món bán Thần khí, sự thể hiện của Ngân Đảm dũng cảm hơn những bán Thần khí bình thường nhiều.
Nhưng nói chung Ám Thực Diệt Thế áp chế Ngân Đảm về đẳng cấp, đồng thời hiện tại đối phương còn dùng Tiên thuật, Ngân Đảm khó tránh khỏi sẽ cảm nhận một loại áp lực cực lớn.
Lục Thần nhìn Ngân Đảm, cũng không tức giận mà nhẹ nhàng cười: "Ngân Đảm, ngươi cũng hồi hộp sao? Đừng quên chủ nhân trước của ngươi từng là nam nhân có thực lực đỉnh phong ở Lục Trọng Thiên."
"Tiên thuật tuy mạnh, nhưng..." Đôi mắt Lục Thần hiếm khi xuất hiện vẻ kiêu ngạo: "Ta còn mạnh hơn!"
E rằng đây cũng là lần đầu tiên Lục Thần nói mình mạnh mẽ, mục đích cũng không phải để khoe khoang, mà khiến Ngân Đảm khôi phục lòng tin.
Hình như Ngân Đảm đã cảm nhận được chiến ý của Lục Thần, nó lập tức ổn định lại, toàn thân phát ra ánh sáng rực rỡ.
Lục Thần mỉm cười: "Tốt lắm, Ngân Đảm, dù ta là phàm nhân, ngươi là bán Thần khí, vậy thì có sao, ta vẫn muốn đón đỡ một chiêu gọi là Tiên thuật này!"
"Thân thể phàm nhân, bán Thần khí, cũng có thể phá trời!"
Cái gì? Vô Danh nói, hắn muốn đón đỡ Tiên thuật?
Thái Hạo, Vân Hải, Ỷ Thiên, Mạc Bắc, Hạc Hành, thậm chí Thanh Ly, Vô Thường, Thiên Huyền đều không thể tin vào đôi tai của mình.
Thân thể phàm nhân đánh một trận với Tiên?
"Tên kia điên rồi sao!" Vân Hải không nhịn được hung hăng nói.
Đúng lúc này, Ám Thực Cửu Nhi dùng hai tay thay phiên xoay chuyển dung hợp Ám Thực Diệt Thế, hình thành một vòng tròn, ngay sau đó, giữa thiên địa, một luồng ánh sáng tím từ trong vòng xoáy Ám Thực Diệt Thế do Ám Thực Cửu Nhi tạo thành bắn về phía Lục Thần như cực quang.
"Tới!" Lục Thần phập phồng cánh mũi, vẻ mặt dữ tợn: "Thần Ma Tinh Thể!"
"Mãnh Hổ Xuống Núi! Nhất Thương Phá Thiên!"
Ngay sau đó, quanh người Lục Thần xuất hiện một thanh trường thương màu bạc khổng lồ, sau đó nó biến thành một luồng ánh sáng trắng, trực tiếp bắn về phía trụ ánh sáng!
Hai chiêu thức cực mạnh, một trên trời một dưới đất bỗng nhiên va chạm với nhau.
Mặt đất chấn động, mọi người ở đây đều cảm thấy run rẩy kịch liệt khi hai kỹ năng lóe lên, va chạm với nhau.
Mặt đất trong phạm vi ngàn mét xung quanh Lục Thần trực tiếp vỡ nát!
Ngay sau đó, cả người Lục Thần và hư ảnh của ngân thương trực tiếp bị ánh sáng tím đẩy lùi cắn nuốt.
Ánh sáng tím không chỉ cắn nuốt ngân thương, thậm chí nó còn đánh thẳng vào mặt đất, mặt đất lập tức xuất hiện một hố sâu có độ rộng bằng với đường kính trụ ánh sáng! Giống như muốn xuyên qua Lục Thần và cả địa tâm!
"Chết đi cho ta!" Ám Thực Cửu Nhi cũng không thu lực, Ám Thực Cửu Thiên vẫn tiếp tục xuyên qua mặt đất.
Tử Dạ Thiên Tử thấy một màn như vậy thì không ngừng cười như điên: "Ha ha ha ha, Vô Danh, ngươi đúng là không biết tự lượng sức mình! Lần này ngươi chết chắc rồi!"
"Sau này sẽ không còn người nào có thể ngăn cản ta!"
Có lẽ Thiên Hinh Nhi dùng quá nhiều sức nên ngọc bội trong tay nàng trực tiếp vỡ vụn...
Thiên Hinh Nhi thấy ngọc bội vỡ vụn, chỉ cảm thấy trái tim mình cũng vỡ vụn theo nó.
Ngọc bội không thể bảo vệ Lục Thần...
Thân thể Lê Vi mềm nhũn ra, cũng may là Dao Hà đỡ nàng đúng lúc nên nàng mới không ngã xuống.
"Tỷ tỷ..."
"Lục Thần hắn..." Đôi mắt Lê Vi đẫm lệ, không còn sức lực, nói: "Hắn đã chết rồi sao?"
Dao Hà đỏ mắt, không biết phải trả lời như thế nào.
Đúng lúc này, Bách Linh viện trưởng đột nhiên nói: "Các ngươi nhìn xem, đó là cái gì?"
Dao Hà và Lê Vi vội vàng nhìn về phía trụ ánh sáng màu tím.
"Viện trưởng, ngươi, ngươi nói cái gì? Nhìn cái gì?"
"Hai người các ngươi cũng đúng là, đều có Thiên Hồ huyết thống, tại sao còn không nhìn rõ ràng bằng ta? Nhanh nhìn vào trong cột ánh sáng màu tím!" Bách Linh vội vã nói, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi chiến trường một giây nào.
Hai người vội vàng nhìn về phía chiến trường.
Lúc này nếu cẩn thận quan sát trụ ánh sáng màu tím thì sẽ gặp ở trung tâm trụ ánh sáng màu tím có một tia sáng màu bạc đang đi ngược dòng nước!
Lại cẩn thận phân biệt thì không khó để phát hiện, tia sáng màu bạc mà bọn họ thấy được chính là hư ảnh của Ngân Đảm!