Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lúc này, tia sáng màu bạc đang đang nhanh chóng đi ngược dòng nước, thật sự là thế như chẻ tre trong Ám Thực Cửu Thiên!
"Vô Danh còn chưa chết?" Lê Vi và Dao Hà trợn tròn đôi mắt, trong lòng hai người đã mất hết ý chí lại dấy lên hy vọng.
Diệp Phàm nhìn chằm chằm luồng ánh sáng bạc kia: "Sao chuyện này có thể xảy ra!"
"Nếu ta đoán không lầm, đây là linh khí nhập vi!" Thái Hạo đột nhiên nói.
"Linh khí nhập vi?" Diệp Phàm cau mày nói.
"Không sai, thế nhưng cũng không phải là linh khí nhập vi mà chúng ta hiểu." Thái Hạo nói: "Linh khí trong kỹ năng của Vô Danh sắc bén hơn, giống như thực chất. Ta thấy tàn ảnh Ngân Đảm kia cũng không đơn giản là tàn ảnh, mà là ‘linh lực thương’ biến thành từ linh khí."
"Tuy linh khí của Ám Thực Cửu Thiên cuồng mãnh, giống như là nước biển cuộn trào mãnh liệt trút xuống, dù thế tới có mạnh hơn nữa, trừ khi đánh ngang qua, nếu không cũng không thể đánh tan một khối nham thạch!"
"Linh khí nhập vi tầng thứ hai, xem linh khi như thực chất, vận linh tùy tâm, nếu có thể làm được tới mức thông hiểu đạo lí, linh khí của hắn sẽ khác với người thường! Dù chiêu thức giống nhau, nhưng uy lực lại hoàn toàn không thể so sánh được!"
Diệp Phàm sợ hãi nhìn về phía bóng dáng của viện trưởng.
Linh khí nhập vi của viện trưởng đã đạt đến mức không thể tưởng tượng nổi như thế rồi sao?
Thấy như vậy một màn, tất cả mọi người, cho dù là những ẩn sĩ cao nhân thì cũng không khỏi chấn kinh đến mức đôi mắt tròn xoe, trợn mắt há hốc mồm.
"Đây, đây là... Vận linh như thực! Không, không thể nào!" Vô Thường không thể bình tĩnh như trước nữa, đã bắt đầu nói năng hơi lộn xộn: "Chân Tiên cũng không thể làm được chuyện khiến linh khí của mình giống như thực chất!"
Thiên Huyền không nhịn được liếc mắt nhìn Vô Thường: "Vừa rồi ngươi còn nói ta ngạc nhiên, hiện tại ngay cả ngươi cũng nói chuyện không rõ ràng."
Vô Thường há hốc mồm: "Ngươi, ngươi không thấy sao? Vận linh như thực! Đây là ý cảnh còn mạnh hơn đạo cảnh bình thường! Đây mới là Lục Trọng Thiên! Cuối cùng tên Vô Danh kia là quái vật gì vậy!"
Thanh Ly trợn tròn đôi mắt: "Là linh khí nhập vi đệ nhị trọng, vận linh như thực!"
Chân Tiên cũng chưa chắc có đạo cảnh của bản thân, Tu Di lão nhân cũng đã từng nói, vận linh như thực còn khó lĩnh ngộ hơn Vân Trường đạo cảnh, uy lực cũng khủng bố hơn.
Từ đó có thể thấy được có thể nắm giữ người vận linh như thực thưa thớt cỡ nào.
Ám Thực Cửu Nhi hoảng sợ nhìn luồng ánh sáng bạc đi ngược dòng trong Ám Thực Cửu Thiên của mình.
Bất kể nàng chống lại như thế nào, sát chiêu mạnh nhất của nàng là Ám Thực Cửu Thiên dù có thể xuyên qua địa tâm nhưng vẫn không thể xuyên qua Vô Danh được!
Hơn nữa tốc độ ngược dòng của Lục Thần bắt đầu trở nên càng lúc càng nhanh, chỉ lát nữa sẽ đến trước mặt mình, Ám Thực Cửu Nhi vội vàng thu chiêu.
"Ám Thực Tinh Thể. Quỷ Bộ!" Tốc độ của Ám Thực Cửu Nhi bỗng nhiên tăng mạnh, cố gắng tránh né Lục Thần.
Mọi người đều ở trên không trung, tốc độ kém hơn trên mặt đất, thế nhưng Ám Thực Cửu Nhi có lòng tin tránh được Nhất Thương Phá Thiên của Lục Thần.
Nhưng khi Lục Thần thấy Ám Thực Cửu Nhi có ý định né tránh thì hừ lạnh một tiếng: "Ở trước mặt ta mà ngươi còn muốn chạy sao? Hư Không Cửu Bộ!"
Mọi người đột nhiên nhìn thấy dưới chân Lục Thần như xuất hiện một khối đá kê chân vô hình, tốc độ thật sự không khác khi đi trên mặt đất một chút nào!
"Đúng là vận linh như thực! Tốc độ của hắn và Ám Thực Cửu Nhi chắc là ngang nhau, nhưng bởi vì hai người đều ở giữa không trung, không có điểm mượn lực, hiệu quả của chiêu Ám Thực Tinh Thể. Quỷ Bộ của Ám Thực Cửu Nhi kém xa khi thi triển trên mặt đất, còn vừa rồi Vô Danh sử dụng linh khí làm điểm mượn lực ở dưới chân, tốc độ không bị ảnh hưởng một chút nào!" Vô Thường phân tích.
Quả nhiên về mặt tốc độ, Lục Thần vượt xa Ám Thực Cửu Nhi, lập tức đuổi kịp Ám Thực Cửu Nhi.
"Công Hư. Nhất Thương Phá Thiên!"
Ám Thực Cửu Nhi căn bản không kịp né tránh, một luồng ánh sáng bạc lóe lên, Ám Thực Cửu Hồn trên người Ám Thực Cửu Nhi nhanh chóng bao trùm toàn thân của nàng.
Chỉ trong chớp mắt, Lục Thần đã lơ lửng sau lưng Ám Thực Cửu Nhi.
Mây đen trên bầu trời, trực tiếp bị kiếm khí của một kiếm này chia làm hai, lộ ra bầu trời màu xanh thẫm.
Mặt đất xuất hiện một vết nứt thẳng tắp, trực tiếp cắt ngang Tiên Sư Trủng, kéo dài mấy ngàn mét!
Bởi vì Tiên Sư Trủng cũng nằm ở sát biên giới đại lục, một kiếm này trực tiếp chém ra một phần của Tiên Sư Trủng, chia cắt với đại lục!
Không lâu sau, mọi người nghe được âm thanh nước chảy, ngay sau đó, mọi người đột nhiên phát hiện một lượng lớn nước biển đổ vào trong vết nứt.
Khi tham gia giải đi săn ở U Minh Ngục, Lục Thần thấy biên giới U Minh Ngục bị cao nhân dùng một kiếm chém ra, lúc đó hắn còn cảm thấy vô cùng chấn động.
Mà hôm nay, hắn cũng đã chia Tiên Sư Trủng ra làm hai!
Sau khi Lục Thần hoàn mỹ thu chiêu, hắn xoay người nhìn về phía Ám Thực Cửu Nhi.
Lúc này, sương mù màu đen trên người Ám Thực Cửu Nhi mới dần tản đi.
Khiến người ta không thể tưởng tượng được là một thương của vừa rồi của Lục Thần lại không tổn thương Ám Thực Cửu Nhi.
Nói một cách chính xác, hắn căn bản không muốn công kích trúng Ám Thực Cửu Nhi.
Ám Thực Cửu Nhi nhìn về phía Lục Thần, trong mắt tràn đầy vẻ giận dữ: "Ngươi, ngươi không nỡ giết Mộc Phủ Cửu Nhi!"
Lục Thần thản nhiên nói: "Thân thể này là của Cửu Nhi, không phải của ngươi, tất nhiên ta sẽ không làm tổn thương thân thể của Cửu Nhi."
"Ha ha ha ha!" Ám Thực Cửu Nhi cười ha hả: "Tốt, ngươi có bản lĩnh thì mãi mãi không giết ta, ta xem ngươi làm sao cứu được Mộc Phủ Cửu Nhi!"
Lục Thần tỏ vẻ bình tĩnh: "Ám Thực, chẳng lẽ trận đọ sức giữa chúng ta còn chưa kết thúc sao? Nếu ngươi không phải là đối thủ của ta, vậy tất nhiên ngươi cũng không đoạt được Thần Ma Nghịch Mệnh của ta."
"Hơn nữa, sở dĩ ngươi giết ta chẳng lẽ không phải là vì muốn tìm một đáp án? Hiện tại đáp án đã có rồi, ngươi không phải là đối thủ của Thần Ma Nghịch Mệnh."
"Đã như vậy, vì sao ngươi nhất định bám lấy Cửu Nhi."