Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần mỉm cười sờ đầu Lục Y Y: "Đứa ngốc, đương nhiên ngươi phải đi theo ta, ta cũng tin tưởng ngươi sẽ trở nên mạnh hơn."
"Cơ hội lần này vô cùng hiếm có với ngươi, đột phá cho tốt, không cần nghĩ những chuyện khác."
Tiểu Lục nặng nề gật đầu.
"Đúng rồi, lão đại, chờ Cửu Nhi cô nương tỉnh lại xong, tiếp theo ngươi muốn đi đâu?" Cửu Nhi hỏi, vừa rồi từ trong lời nói của Lục Thần, hình như nàng nghe ra Lục Thần còn có những chuyện khác phải làm, nếu không Tinh Tế Truyền Âm Phù không thể không liên lạc được với hắn.
Lục Thần nói tiếp: "Gần đây xuất hiện những nhóm cường giả siêu cấp, không biết bọn họ muốn làm gì, hơn nữa không biết Tử Dạ Thiên Tử và Thiên Âm Các đang tính toán điều gì, ta định tạm thời yên tĩnh quan sát."
"Nhưng ta còn muốn tranh thủ thời gian trở về Trái Đất một lần, hôn sự của Lục Di cũng sắp được quyết định, ta muốn đi đến thế giới của Cô Phi để khảo sát một chút."
Nói đến Lục Di, Lục Thần không nhịn được cười nói: "Nha đầu kia không chịu đợi ta, lão ca còn chưa có đối tượng mà nàng đã sắp kết hôn rồi!"
"Lão đại, có lẽ người bình thường không chờ ngươi nổi..." Tiểu Lục cười trộm, sau đó nói.
Lục Thần cũng không nghe ra ý tứ đặc biệt trong đó, tự mình nói: "Nhưng Cô Phi muốn làm muội phu của ta thì cũng không dễ dàng như vậy, tốt nhất phải cho bọn họ chút rắc rối..."
"Lão đại, ngươi, ngươi cũng có một mặt đen tối như thế sao?" Tiểu Lục buồn cười nhìn Lục Thần.
Lục Thần cười nói: "Nói giỡn thôi, nhưng ta thật sự không để nha đầu kia đi lấy chồng, tuy bọn họ đều ở trong Cửu Thiên, nhưng loại cảm giác này hơi khó nói nên lời."
Lục Thần và muội muội sống nương tựa lẫn nhau trong nhiều năm như vậy, huynh trưởng như cha, có lẽ phụ thân gả con gái nhi cũng có cảm giác như thế này!
"Được rồi, chờ Cửu Nhi tỉnh lại rồi ngươi sẽ lên đường, ta giúp ngươi thu dọn đồ đạc."
Buổi chiều ngày thứ hai, Cửu Nhi đã tỉnh lại.
Nàng vừa mở mắt thì đã thấy một bóng lưng quen thuộc đang ngồi bên giường nàng.
"Cửu Nhi!" Lục Thần vừa thấy Cửu Nhi tỉnh lại thì kích động đến mức suýt kêu lên.
Cửu Nhi khẽ nhíu mày, hơi mờ mịt: "Vô Danh, ta đang ở đâu?"
"Ở trong Thần Ma Thánh Viện của ta."
"Thần Ma Thánh Viện?" Cửu Nhi hơi đau đầu, nhưng vẫn dần hồi phục ký ức.
Cửu Nhi nhìn nam tử đang ngồi bên cạnh mình, ánh mắt càng ngày càng ủy khuất, cuối cùng nhào vào trong ngực hắn, khóc rống lên: "Vô Danh..."
Nàng có quá nói nhiều muốn nói, nhưng lại không biết kể từ đâu.
Lục Thần vuốt đầu của Cửu Nhi, nhẹ giọng an ủi: "Được rồi được rồi, ta biết ngươi chịu ủy khuất, nhưng hiện tại đều đã tốt rồi."
Cảm xúc của Cửu Nhi dần ổn định lại, Lục Thần cũng không sốt ruột nói cho nàng biết về Ám Thực.
Ngày hôm nay trò chuyện với Cửu Nhi, tâm sự chuyện cũ, nhiều lần khuyên bảo nàng.
Ba ngày sau, cảm xúc của Cửu Nhi đã hoàn toàn ổn định lại.
Sau khi Ám Thực khống chế ý thức của nàng thì đã làm rất nhiều việc giết người cướp của, nhưng những việc này đều là thân bất do kỷ.
Nhưng qua sự giảng giải của Lục Thần, Cửu Nhi cũng biết đó là "Ám Thực Cửu Nhi" chứ không phải "Mộc Phủ Cửu Nhi", cuối cùng đã cảm thấy bình thường hơn nhiều.
Thấy thời cơ chín muồi, Lục Thần liền hỏi thăm tình huống hiện tại của Ám Thực.
"Ám Thực không biến mất." Cửu Nhi nói: "Nhưng nó không thể khống chế tư tưởng của ta được nữa, trước đó vi phạm ước định khiến nó không thể lại đoạt xá ý thức của ta, ngược lại phải làm việc cho ta."
Lục Thần trợn tròn đôi mắt, kết quả này còn tốt hơn những gì Thái Hạo đoán.
Cửu Nhi đã có thể khống chế Ám Thực!
Nói cách khác, Ám Thực trở thành một bộ phận thực lực của Cửu Nhi!
Đã vậy, cuối cùng Lục Thần cũng có thể bảo Thâu Thiên trả lại thuộc tính trộm được cho Cửu Nhi, đẳng cấp Cửu Nhi trở lại là cảnh giới Nhân Vương cửu tinh đỉnh phong!
"Cửu Nhi, lần này ngươi đúng là nhân họa đắc phúc." Lục Thần cười nói.
Cửu Nhi lại chỉ nhìn về phía Lục Thần: "Ta đột nhiên nghĩ tới một việc, ngươi nói tổ gia gia bảo ngươi tới Mộc Phủ cầu hôn, vì sao ngươi không tới?"
"Cái này..." Lục Thần sửng sốt một chút, lối suy nghĩ của Cửu Nhi sao lại nhảy vọt xa như vậy, trọng tâm của hai câu chuyện cũng cách nhau quá xa đi!
"Ách... Cái này..."
"Ngươi không thích ta?" Cửu Nhi hỏi.
"Ta..." Nhịp tim của Lục Thần vô cùng nhanh, thật ra hắn vẫn luôn có hảo cảm với Cửu Nhi, còn đối phương đã để lại ký ức liên quan tới mình ở sông Vong Xuyên, đủ để thấy Cửu Nhi cũng thích mình.
Nói cách khác, có thể hắn sẽ tạm biệt cảnh độc thân! Thậm chí trực tiếp nói đến chuyện cưới gả!
Khi Lục Thần đang lấy hết dũng khí, muốn nói ra ý nghĩ trong lòng, cửa phòng đột nhiên bị người dùng sức đẩy ra.
Một thiếu niên giận dữ đứng ở cửa.
Lúc này Tiểu Thú đang đầy lửa giận, tức giận đi tới nói với Lục Thần: "Cha, ta theo đi Lục tỷ tỷ ra ngoài, vì sao ngươi cho Lục tỷ tỷ hai tấm Truyền Âm Phù mà không cho ta một tấm nào!"
"Ngươi nói xem, có phải là ngươi bất công hay không!"
"Cha?" Cửu Nhi hoảng sợ nhìn nam nhân "đã kết hôn" này, "Con cũng đã lớn như vậy rồi? Ta hiểu được, ta hiểu mà."
Cửu Nhi đẩy cửa chạy đi, chỉ để lại hai cha con vẻ mặt mờ mịt nhìn nhau.
"Cha, Cửu Nhi tỷ tỷ hiểu được cái gì thế?" Tiểu Thú hoang mang hỏi.
Lục Thần hít sâu một hơi, đi tới bên cạnh Tiểu Thú, vỗ vai hắn ta nói lời thấm thía: "Tiểu Thú à, lần này ra ngoài rèn luyện đối với ngươi mà nói là một cơ hội vô cùng quan trọng, nhất định phải ra ngoài tu luyện cho thật tốt."
"Ta phái Lục tỷ tỷ đi theo bảo vệ ngươi, nên ngươi không cần lấy Truyền Âm Phù làm cái gì nữa. Hơn nữa, nếu các ngươi có chuyện gì thì Tiểu Lục cũng sẽ truyền âm cho ta."
"Cho nên, không cần quan tâm tới Truyền Âm Phù làm gì cả, tu luyện cho tốt mới là trọng điểm! Lần này ra ngoài, thực lực không tăng lên gấp năm gấp mười lần thì đừng có về nhà."
Tiểu Thú chớp mắt: "Cha, ngươi tin tưởng ta vậy sao?"
"Đương nhiên rồi, dù sao ngươi cũng là Thú Thần."
"Được, ta biết cha vẫn luôn thích ta nhất mà. Ta đi đây!" Trước khi đi, Tiểu Thú ôm Lục Thần một cái thật chặt: "Cha, ta sẽ nhớ ngươi!"