Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Vành mắt Cô Phi như muốn nứt ra, Thái Tổ nãi nãi và thúc phụ đã không tới kịp rồi, hắn ta bộc phát sức mạnh toàn thân, kéo Lục Di ra sau lưng.
"Nghịch Huyết Kiếm Ý. Vạn Kiếm Quy Tông!"
Đúng lúc này, mọi người đột nhiên nghe được một giọng nói khác.
"Được rồi được rồi, ta thừa nhận, tiểu tử ngươi qua được ải này của ta rồi, haiz… Sau này phải đối xử tốt với muội muội ta đấy, nếu để cho ta biết ngươi dám bắt nạt nó, coi chừng ta đánh ngươi!"
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Ngay tại chỗ Cô Phi đang đứng, lớp băng vạn năm vỡ nát, mặt đất trực tiếp bị đánh ra một hố to sâu mấy chục thước!
Nhưng mọi người lại phát hiện, Bắc Tuyết Cô Phi và Lục Di đều không ở nơi đó! Lúc này bọn họ đang ở chỗ cách hố sâu hơn mấy chục thước.
Dường như Nghịch Huyết Kiếm Ý cũng vì Cô Phi xê dịch vị trí nên đánh lệch, trực tiếp lướt qua bên cạnh Cô Tinh, đánh trúng Phong Ấn Trận.
Lúc này ở bên cạnh Cô Phi và Lục Di, đã có thêm một nam tử tóc trắng.
"Người nọ là ai thế? Tốc độ của hắn thật là nhanh!" Tộc trưởng gia tộc Lăng Phong đừng gần đó nhất, mang vẻ mặt khó tin nhìn nam tử tóc trắng: "Còn nhanh hơn cả Bắc Tuyết Thái Tổ!"
Cô Phi nhìn Lục Thần, há to miệng thở hổn hển: "Đại ca, không phải ta bảo ngươi mang Lục Di sao, thực lực Cô Tinh quá kinh khủng, cho dù ngươi rất mạnh, nhưng cũng mới chỉ là Đại Đế Tu nhất tinh thôi!"
Lục Thần khẽ mỉm cười: "Ngươi nói sai rồi, ta là Dã Đại Đế Tu nhất tinh!"
"Dã…" Cô Phi có chút không phản ứng kịp, thêm chữ dã thì khác nhau sao?
Nhưng Bắc Tuyết Thanh Linh nhìn Lục Thần, thì lại đỏ mặt: "Cuối cùng đại ca ca đãra tay rồi… Sao dáng vẻ đại ca ca bây giờ không giống bộ dạng ta gặp lúc trước nhỉ. Hắn bây giờ… Đẹp trai hơn Cô Phi ca ca."
"Thanh Linh, đại ca ca kia là người ở bên cạnh ngươi lúc nãy sao?" Một nữ hài tuổi tác xấp xỉ Thanh Linh hỏi.
"Ừ, là hắn."
"Ca ca của Lục Di mạnh như vậy sao? Có thể chạy thoát khỏi Cô Tinh có kỹ năng nhanh như vậy. Người này cũng quá kinh khủng rồi." Nữ hài khiếp sợ nói: "Người như vậy, không thể nào là hạng người vô danh ở Băng Nguyên Tinh được!"
Thanh Linh hỏi: "Tử Phàm, ở Cửu Thiên, ngươi sùng bái ai nhất?"
"Hả?" Nữ hài kia không biết vì sao Thanh Linh lại đột nhiên hỏi vấn đề này, là bạn thân của nhau, không phải Thanh Linh cũng biết sao?
"Duy Ngã Độc Cuồng đó, sao thế?"
Thanh Linh khẽ mỉm cười: "Người đời đều nói hắn cuồng, lại không biết hắn vốn không muốn bị người đời nhớ tên, nên lấy tên khác là Vô Danh."
"Người ngươi đang thấy, chính là thần tượng của ngươi!" Thanh Linh quay đầu nhìn về phía Tử Phàm.
Tử Phàm mở to hai mắt, nhìn về phía nam tử tóc trắng kia.
Tóc trắng, tai cáo, đây không phải nam tử trong truyền thuyết ở Cửu Thiên thì còn là ai nữa!
Bắc Tuyết Thái Tổ và Bắc Tuyết Lăng Quân đuổi tới ngay sau đó. Lục Thần nói với hai người: “Các ngươi mang Cô Phi và Lục Di rời khỏi đây. Cô Phi bị nội thương rất nghiêm trọng, cần phải chữa trị càng sớm càng tốt. Vừa rồi ta thật sự không ngờ hắn có thể ngăn Cô Tinh lại, do ta đã quá bất cẩn.”
“Độc Cuồng huynh đệ, chuyện này… Đây vốn là chuyện của gia tộc Bắc Tuyết, lại phiền ngài ra tay, Lăng Quân cảm thấy xấu hổ cực kỳ.”
Lục Thần mỉm cười, nói: “Cũng sắp trở thành người một nhà rồi, nói mấy chuyện đó làm gì. Hơn nữa cái tên Cô Tinh kia cũng không định cho chúng ta đi mà.”
Lục Thần nhìn về phía Lục Di, tiếp tục nói: “Vừa hay muội muội của Lục Thần ta gả ra ngoài, ít nhất cũng phải có chút mặt mũi ở Băng Nguyên Tinh của các ngươi chứ. Phải cho bọn họ biết muội ấy là muội muội của Lục Thần ta!”
Cô Phi suýt chút nữa đã ngừng thở, nghe thấy những lời này của Lục Thần, hắn ta lập tức mở to mắt: “Đại ca, ngươi nói ngươi…”
Lục Thần cười nói: “Cô Phi, ngươi vì Lục Di ngay cả mạng sống cũng không cần, ta còn có lý do gì để khước từ cuộc hôn nhân này chứ.”
Dứt lời, Lục Thần lại lắc đầu nói: “Chẳng qua thực lực của ngươi quá tệ, nếu có thời gian phải dạy ngươi thêm vài chiêu mới được.”
Đám người xung quanh nghe vậy thì như lọt vào trong sương mù.
Vị nam tử tóc bạc này lại dám quở trách đệ nhất cường giả Băng Nguyên Tinh của bọn họ như vậy?!
Thẳng thừng nói thực lực của Cô Phi quá tệ?
Vậy mà gia chủ của gia tộc Bắc Tuyết – Bắc Tuyết Thái Tổ nghe xong lại vô cùng vui sướng?!
Rốt cuộc tên này là ai?!
“Đại ca, ngươi phải cẩn thận, thực lực của Cô Tinh rất kinh khủng.” Cô Phi nói: “Ngươi chỉ là Đại Đế Tu nhất tinh, đừng khinh thường hắn.”
“Không thể Hồn Thể Hợp Nhất, thực lực sẽ giảm mạnh!”
Lục Thần lắc đầu: “Đã nói rồi, Đại Đế Tu ta khác với những người khác. Thôi, giải thích với ngươi thì ngươi cũng không hiểu, ngươi cứ dưỡng thương cho thật tốt, nơi này giao cho ta là được.”
Lăng Quân và Thái Tổ đang muốn mang theo Cô Phi và Lục Di rời đi, Lục Thần lại đột nhiên hỏi: “À, vẫn còn một việc nữa.”
“Mời Độc Cuồng huynh đệ nói.” Lăng Quân đáp.
“Tên Cô Tinh này, ta sẽ không để hắn sống.”
Lăng Quân liếc nhìn Cô Tinh, tuy hắn ta là tộc nhân của gia tộc Bắc Tuyết, thân thế lúc trước quả thật rất đáng thương, nhưng tộc nhân Bắc Tuyết tự cảm thấy không hề bạc đãi hắn ta, hắn ta lại tàn sát đồng môn, hôm nay còn muốn tiêu diệt cả Bắc Tuyết gia tộc.
“Haizz, Bắc Tuyết gia tộc ta trên dưới bình đẳng, con vợ cả hay vợ lẽ nếu làm trái gia quy đều bị xử tội như nhau, huống chi lúc trước hắn đã bị xử cực hình…”
Lục Thần gật đầu: “Như vậy là tốt nhất.”
Lăng Quân mang theo đám Cô Phi rời khỏi chiến trường, lúc này ở giữa sân chỉ còn lại hai người Lục Thần và Cô Tinh.
Cô Tinh hơi nheo mắt, dựa vào thực lực của hắn ta, tàn sát Bắc Tuyết thôn là một chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng vừa rồi người này lại nhẹ nhàng né tránh được công pháp của hắn…
“Ngươi là ai?!”
Lục Thần thản nhiên nhìn Cô Tinh: “Lại nói, nếu chờ Di Di và Cô Phi thành hôn, ngươi cũng nên gọi ta một tiếng đại cữu tử.”
“Đáng tiếc, có lẽ ngươi không có cơ hội chờ đến lúc đó.” Lục Thần không khỏi cười lạnh một tiếng.
Đồng tử của Cô Tinh co lại: “Ngươi đúng là rất kiêu ngạo, dù sao người ở nơi này đều phải chết, thêm ngươi thì cũng chỉ là giết thêm một người mà thôi.”