Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1566 - Chương 1564: Cực Hàn Chi Độc (7/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1564: Cực Hàn Chi Độc (7/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Đây chỉ là dư chấn của linh khí thôi mà, không ngờ lại khủng bố như vậy!"

"Không ổn rồi, sắp không chịu được nữa rồi!"

"Đây là thực lực của Nhân Vương cửu tinh sao, quá kinh khủng rồi!"

Bắc Tuyết Lăng Quân, Thái Tổ, các cường giả của những gia tộc khác như Lăng Phong, Xích Cốc cùng lúc gọi hộ thuẫn ra.

Thế nhưng hộ thuẫn của bọn họ hoàn toàn không thể chống đỡ được linh khí thật sự mạnh mẽ này, dứt khoát vỡ tan tành!

Trận chiến này vẫn chưa thấy Cô Tinh và Lục Thần phân thắng bại, thế nhưng những kẻ đứng ngoài đều bị thương cả!

Đến giờ rốt cuộc bọn họ cũng hiểu ra một đạo lý.

Cuộc chiến của cảnh giới Nhân Vương cửu tinh đỉnh phong cũng không phải ai cũng có thể xem được!

Cả hai bên vẫn còn đang trong giai đoạn giằng co, Lục Thần thấy cả đám người không thể nào chống lại dư chấn của linh khí, hắn vội phân thần triệu hoán Tiểu Nguyên ra.

"Tiểu Nguyên! Bảo vệ bọn Lục Di!"

Một con bạch hổ phóng về phía đám người, chắn trước người họ.

Tiểu Nguyên có năng lực hấp thu linh khí tạm thời, sự hiện diện của nó có thể bảo vệ những người đứng xem.

Cùng lúc đó sau khi song quyền của hai người chạm vào nhau, tầng băng trên cánh tay phải của Cô Tinh bỗng nhiên nứt vỡ.

Không có sự bảo vệ của Băng phách, thân thể của Cô Tinh gặp phải cánh tay Thái Hư, kết quả hiển nhiên có thể tưởng tượng được.

Quyền bên tay phải của hắn ta vỡ nát ngay tức khắc, xương tay từ khuỷu tay đâm thẳng qua da, toàn bộ cánh tay dứt khoát bị phế!

Địa hỏa cấp tốc lan lên Cô Tinh, cánh tay phải của hắn ta nhanh chóng bị ngọn lửa nuốt chửng!

Cùng lúc đó cả người Cô Tinh bay thẳng ra ngoài, trực tiếp văng vào cột đá khổng lồ ngay trước Bắc Tuyết Sơn Chưởng làm nó sụp đổ!

Cô Tinh bất chấp bản thân chảy máu như điên, nhìn hỏa diễm vẫn đang thuận thế lan lên phía trên cánh tay, hắn ta cắn răng, tay trái biến thành băng đao, một chém chặt đứt tay phải của hắn ta!

Thuận theo hàn băng ngăn miệng vết thương lại, lúc này Cô Tinh mới ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thần, trong mắt hắn ta đầy vẻ hoảng sợ:

"Ngươi, sao ngươi có thể mạnh như vậy chứ! Không thể nào, ngươi không thể đã sắp độ kiếp được! Rốt cuộc ngươi là cấp bậc gì!"

Lục Thần chậm rãi đi về phía Cô Tinh, vừa đi vừa lấy huy chương trong ngực ra.

Nhìn thấy mấy chữ Đại Đế Tu nhất tinh, cả người Cô Tinh đều dại ra.

Vậy mà hắn ta lại thua trong tay một Nhất Tinh Đại Đế Tu?

Phải biết rằng cấp bậc tu tiên trong Băng Nguyên Tinh, từ lúc Tu Sĩ đã bắt đầu tiếp nhận với Cửu Thiên, Đại Đế Tu do nguyên tắc trong Cửu Thiên định ra, hẳn là giống hệt với Đại Đế Tu của Băng Nguyên Tinh.

Thế nhưng người này trong trình trạng thực lực suy yếu lớn như vậy lại có thể dễ dàng đánh bại hắn ta như vậy!

"Cao thủ của Cửu Thiên đều mạnh như vậy!" Cô Tinh trừng mắt.

Lục Thần bĩu môi:

"Cũng không kém bao nhiêu!"

Bỗng chốc Cô Tinh cảm thấy thế giới của hắn ta như sụp đổ.

Một Nhân Vương cửu tinh đỉnh phong như hắn ta bị người thấp hơn gần hai đại cảnh giới dứt khoát đánh bại. Quan trọng là người của Cửu Thiên đều mạnh như vậy.

Những lời nói bâng quơ của Lục Thần chẳng những Cô Tinh, mà ngay cả đám người Cô Phi cũng ngẩn ra.

"Không phải chứ, đại ca nói thật à? Nếu là thật thì Lục Trọng Thiên có còn là nơi cho người ở không chứ!" Cô Phi cố nén vết thương, hoảng sợ nhìn về phía Lục Di.

Cuối cùng Lục Di cũng thở phào nhẹ nhõm, thấy Cô Phi hỏi như vậy, nhịn không được cười trộm:

"Chàng có bị ngốc hay không chứ, những lời ca ca ta nói có thể tin được sao? Những gì ca ca nghĩ khác với chúng ta nghĩ!"

Cô Phi nghĩ lại dường như cũng có việc như vậy!

Lục Thần cảm thấy Cô Tinh yếu, bọn họ có thể thấy Cô Tinh yếu sao!

Nghĩ thế cuối cùng Cô Phi cũng thở phào một hơi, may là giả, nếu không thì cũng đủ đả kích người khác rồi.

Lục Thần lạnh lùng nhìn Cô Tinh:

"Bất kể ấn oán của nguoi cùng với Bắc Tuyết Gia như thế nào nhưng ngươi lại dám đụng đến tâm tư của Lục Di, cho nên ngươi ắt phải chết."

Cô Tinh nhìn thoáng qua trận chiến của Thông Tý cùng với Tiểu Mao Đoan, trên người nó nhiều chỗ đã bị đóng băng, dưới lớp băng đều là những miệng vết thương nhìn mà rợn người.

Xem ra Thông Tý đã trọng thương toàn thân, mà bên kìa con chuột lớn kia lại càng đánh càng hăng, ánh mắt nó đầy vẻ nhạo báng, điên cuồng gặm cánh tay của Thông Tý Thần Viên.

"Chiến sủng của ngươi cũng có thể mạnh như vậy!"

Lục Thần mỉm cười nhìn thoáng qua Tiểu Mao Đoàn, tiểu tử kia lại không chịu đánh nhau nữa rồi.

Cô Tinh bỗng thở dài một hơi:

"Muội muội của ngươi thật sự có một vị ca ca tốt."

"Ngươi cũng có một vị ca ca tốt nhưng ngươi không biết quý trọng." Lục Thần nói: "Tính cách Cô Phi ngay thẳng, dám chịu trách nhiệm."

Phía xa Cô Phi mở to mắt, níu lấy Lục Di:

"Di Di, ngươi có nghe đại ca ta nói cái gì không, hắn khen ta đó!"

"Nghe thấy mà!" Lục Di đen mặt, hiếm khi thấy Cô Phi vui vẻ như vậy, nguyên nhân lại là do lão ca khen hắn ta hai câu.

"Không phải a ca của ta cũng nói chàng đã vượt qua à."

"Ta biết, chỉ là ta vẫn chưa từng nghe ca ca nàng khen ngợi ta như vậy." Cô Phi vui vẻ đến mức quên cả vết thương trên người.

"Hầy, nam nhân...!" Lục di khẽ lắc đầu.

Tất cả mọi người cảm thấy trận chiến đã sắp chuẩn bị kết thúc, kể cả Lục Thần cũng thấy vậy.

Hắn khỏi động cánh tay Thái Hư đang định chấm dứt tính mạng Cô Tinh.

Thế nhưng ngay vào lúc này, Cô Tinh lại mỉm cười:

"Ha ha ha, ngươi thật đúng là chỉ biết nói mà không rõ thực tế ra sao, tất cả bọn họ nhìn như đối xử với ta rất tốt, ai mà không trộm khinh thường ta chứ?"

"Ta giết những người đó, đều là kẻ đáng chết! Ta hận không thể giết tất cả người của cả tộc Bắc Tuyết!"

"Là do mệnh ta không tốt, gặp phải ngươi, ngươi muốn ngăn cản ta giết cả tộc Bắc Tuyết, ta muốn khiến ngươi trả giá đắt!"

"Ta muốn ngươi cũng nếm trải cảm giác này!"

Lục Thần trợn tròn hai mắt: "Chết đến nơi mà còn không biết hối cải!"

"Ta không sai, sao phải hối cải cơ chứ!" Cô Tinh ngày càng trở nên điên loạn hung bạo, ánh mắt lộ vẻ tàn nhẫn: "Hãy nhớ cho kỹ lão tử không phải chết trong tay ngươi!"

Bình Luận (0)
Comment