Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Cô Phi vội vã đi đến: "Đại ca, sao ngươi lại cởi áo ra thế?"
Lục Thần đã lạnh đến sắc mặt tím tái: "Sắp tới Băng Quật ngay rồi, dù sao ta cũng không thể mặc nhiều như vậy má xuống dưới được, thích ứng trước đã."
Cô Phi vẫn còn điều muốn nói, nhưng lại cảm thấy đại ca nói không sai.
Đến gần Cực Hàn Băng Quật, Lục Thân đã cởi toàn bộ ba bộ áo khoác.
Trên mặt băng phía trước có một cái giếng sâu khổng lồ, nơi đó là Cực Hàn Băng Quật.
Đội ngũ cũng dừng lại nơi này.
"Độc Cuồng tiểu hữu, ngươi xác định muống đi xuống sao?" Thái Tổ nãi nãi lo lắng nhìn Lục Thần.
Lục Thần khẽ gật đầu: "Ta phải đi!"
Lục Di vẫn đi theo bên cạnh Lục Thần: "Ca ca, ta đi cùng ngươi!"
Lục Thần mỉm cười: "Nha đầu ngốc, ngươi không dính hàn độc. Đúng rồi, hôn sự của ngươi và Cô Phi, ta đồng ý."
Khóe mắt Lục Di nhất thời nhòe đi, nghẹn ngào nói: "Ca ca, sao ngươi lại nói những lời này, ngươi, nếu ngươi không trở lại ta sẽ không lấy chồng!"
Lục Thần cũng không vặn lại muội muội, hắn chỉ có thể gật đầu, xoay người đi về phía mặt băng sát biên giới giếng sâu.
Lăng Quân đi đến bên cạnh Lục Thần: "Nơi này là nơi các đại gia tộc xử trí người tội ác tày trời trong gia tộc, cho nên xung quang đài băng có cọc gỗ chống tầng băng, có người phụ trách đúng giờ quấy nước vỡ băng để phòng mặt nước đóng băng."
Lục Thần hít sâu một hơi: "Lăng Quân tiền bối, nếu ta không về được, kính xin tiền bối quan tâm Lục Di nhiều."
"Độc Cuồng huynh đệ..." Lăng Quân vành mắt ửng đỏ: "Bất kể ngươi có trở về hay không, Bắc Tuyết Gia sẽ không bạc đãi Di Nhi, nếu Cô Phi dám phụ nàng, ta là người đầu tiên đánh gãy chân hắn!"
Rốt cuộc Lục Thần cũng yên tâm, nhìn thoáng qua cái giếng sâu bên trong.
Nói đó mặt nước đã sắp đóng thành một lớp băng mỏng.
Lăng Quân lập tức phái ngươi dùng mái chèo chọc vỡ mặt băng.
Một trận gió lạnh thổi qua, cả người Lục Thần không kìm được run rẩy, thật lạnh! Nếu hắn không có hàn độc, cũng không nhảy vào bên trong thứ nước đá hàn băng này.
Càng nghĩ hắn càng do dự, Lục Thần dứt khoát không nghĩ ngợi nữa, trực tiếp nhảy vào bên trong!
"Độc Cuồng huynh đệ!"
"Ca ca!"
Ở phía sau có người đang gọi hắn, thế nhưng Lục Thần đã đi vào sâu trong Băng Quật rồi.
Nhiệt độ hồ nước trong hầm băng cực thấp, một luồng lạnh thấu xương kéo đến, Lục Thần tưởng chừng như bản thân lập tức sẽ bị đông lạnh chết ngay tại chỗ.
Vừa trải qua một hai giây thôi mà Lục Thần cũng đã cảm thấy tay chân cứng ngắc, hoàn toàn không thể khua nước, cả người đã không ngừng chìm xuống.
Chết tiệt, thân thể đã sắp đông cứng rồi, nhiệt độ nơi này quá thấp mà!
Ý thức của Lục Thần bắt đầu trở nên mơ hồ.
Dùng hết tia ý thức cuối cùng, Lục Thần gọi Tiểu Nguyên ra!
Tiểu Mao Đoàn cần phải hô hấp dưới nước, không có Thanh Thủy Châu hỗ trợ, nó cũng không thể chống đỡ được bao lâu, thế nhưng Tiểu Nguyên thì khác, nó vốn là linh lực tụ hợp thành thể, không cần thở!
Sau khi Tiểu Nguyên xuất hiện, nó ngay lập tức biết chủ nhân hiện đang trong tình cảnh nguy hiểm cực độ, nhưng nó cũng biết giờ chủ nhân không thể đi lên, buộc phải tiếp tục tiến vào Băng Quật.
Một luồng linh lực êm dịu hóa thành bọt khí bao trùm Lục Thần.
Linh lực bao xung quanh, rốt cuộc Lục Thần cũng có thể hô hấp, cũng ngăn hắn với hồ nước cự hàn xung quanh ra.
Chỉ là hàn độc trong cơ thể bị Cực Hàn Băng Quật kích phát triệt để, bây giờ hắn vẫn vô cùng nguy hiểm.
Tiểu Nguyên, đi xuống!
Tiểu Nguyên lập tức tiếp nhận lệnh của Lục Thần, nó dẫn bọt khí bơi về phía dưới Cực Hàn Băng Quật!
Cực Hàn Băng Quật này không biết sâu bao nhiêu, ước chừng mấy tiếng, Tiểu Nguyên vẫn đang không ngừng lặn xuống.
Lục Thần đã sắp đông lạnh tím tái cả người, co lại thành một đống, mất đi ý thức!
Tiểu Nguyên thấy chủ nhân nguy hiểm, bùng nổ linh lực, điên cuồng bơi thẳng xuống dưới!
Bây giờ nó là hy vọng sống sót duy nhất của chủ nhân nó!
Tiểu Nguyên quay đầu lại nhìn Lục Thần, bây giờ lão đại đã thở thoi thóp, nhưng mà lão đại chỉ dặn dò nó lặn xuống phía dưới, lại chưa nói rốt cuộc muốn tìm cái gì.
Đương nhiên, ngay cả Lục Thần cũng không biết mình muốn tìm cái gì, chắc chắn Cô Tinh sẽ không nói cho hắn biết.
Nhưng vào lúc này, thân hình Tiểu Nguyên đột nhiên dừng lại.
Hình như nó đã tới đáy hồ!
Ánh sáng màu đỏ không biết từ nơi nào truyền ra chung quanh, theo ánh sáng màu đỏ, Tiểu Nguyên cũng thấy được cảnh tượng dưới đáy hồ.
Nơi này có mấy trăm bộ thi thể, không biết ở dưới nước bao lâu mà lại không hư thối chút nào, chỉ tay chân cứng đờ mà chìm trong nước bùn.
Tiểu Nguyên bất chấp nhiều như vậy, nhanh chóng bơi tới nơi phát ra ánh sáng.
Ngắm núi chạy gãy chân, đáy hồ đen kịt này cũng như thế, ánh sáng kia thoạt nhìn thì ở ngay đó, nhưng thật sự muốn bơi tới nơi lại mất hơn hai giờ.
Thật vất vả mới đến gần ánh sáng, Tiểu Nguyên lập tức chú ý thấy bên trên lòng sông vậy mà có một cái hố sâu, đường kính cửa động ít nhất cũng phải hơn 1000 mét.
Nước chung quanh hố sâu có độ ấm rất cao, không ngừng sôi trào, dũng mãnh lao tới phía trước!
Ở bên ngoài hố sâu hình thành một cái màn nước hình cung, phía trên màn nước thì dòng nước bốc lên trên, còn phía dưới màn nước lại là một không gian khác, hình như không có nước hồ tràn vào.
Bên trong dòng nước hỗn loạn lại mãnh liệt, vốn dĩ Tiểu Nguyên đã hơi mệt mỏi, vừa muốn mình không bị cuốn đi, vừa muốn bảo đảm an toàn cho lão đại, dần dần có chút chống đỡ không nổi.
Đúng vào lúc này, có lẽ là do độ ấm của nước chung quanh tăng lên, Lục Thần có vẻ chuyển biến tốt đẹp, rốt cuộc chậm rãi mở to mắt.
Vừa mở mắt, Lục Thần lập tức nhìn thấy hố sâu kỳ lạ dưới người bọn họ.
Tiểu Nguyên cố sức duy trì cân bằng bên trong dòng nước hỗn loạn, lại không có cách nào tiến lại gần màn nước hình cung chia cắt mặt nước.
Lục Thần cau mày, có lẽ cái hố sâu kia chính là mấu chốt để giải trừ hàn độc.
Chỉ là bây giờ Lục Thần không dùng nổi một chút linh lực nào, không giúp được Tiểu Nguyên.
Đúng lúc này, Lục Thần phát hiện hình như Đại Hoàng có chút không an phận: “Đại Hoàng muốn ra ngoài?”
“Đại Hoàng, sức ép của nơi này quá lớn, có khả năng ngươi chịu không nổi.” Lục Thần giải thích với Đại Hoàng.