Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng nổi! Có thể triệu hoán Thiên Kiếpp, vậy còn chiến thắng Thiên Âm Lão Quỷ như thế nào đây! Bát Vương có cường đại hơn nữa thì đối mặt với Thiên Kiếp cũng không dám mạnh miệng!"
"Chẳng trách lúc này hắn có lòng tin như vậy, thật sự chưa bao giờ nghe qua về đạo cảnh này!"
"Cuối cùng ta đã hiểu rồi!" Thiên Huyền bừng tỉnh đại ngộ: "Thiên Âm Lôi Trạch là pháp bảo thiên kiếp, bởi vì vậy nên Thiên Âm Lão Quỷ mới có thể trốn ở trong đó để né tránh Thiên Kiếp."
"Thiên Âm Lão Quỷ đợi suốt sáu trăm năm, cuối cùng cũng ngộ ra được đạo cảnh bản nguyên của Thiên Âm Lôi Trạch, hắn đã hiểu thấu đáo Thiên Kiếp!"
Lời này mới vừa được nói ra, trong lòng mọi người đã không còn nửa điểm hy vọng nào nữa.
Thiên Âm Lão Quỷ không chỉ tìm hiểu được Thiên Kiếp, mà còn có thể sử dụng được Thiên Kiếp theo ý mình... Đây là khái niệm gì chứ?
Bình thường sau khi người ta độ kiếp thì mới có thể thành Tiên, hắn ta thì ngược lại, trực tiếp nắm giữ Thiên Kiếp trong tay!
Làm sao mới có thể chiến thắng người như vậy đây?!
Thiên Hinh Nhi lui lại nửa bước, cả người run rẩy, nhìn sư bá, sư phụ, phụ thân bị thiên lôi đánh giữa sân, nước mắt rơi như mưa.
Tuy bọn họ đã không còn coi trọng Thiên Hinh Nhi nữa, thế nhưng trong mắt Thiên Hinh Nhi, bọn họ vẫn là thân nhân của mình, nhìn thân nhân sắp chết thảm, sao nàng có thể không thương tâm gần chết cơ chứ.
"Ha ha ha ha! Bát Vương hả? Ở trong mắt ta, các ngươi còn không bằng con kiến hôi! Ta bóp chết các ngươi dễ như trở bàn tay!" Thiên Âm Lão Quỷ như thần linh giáng thế, ngửa mặt lên trời cười như điên: "Từ nay về sau thiên hạ này là của Thiên Âm Lão Quỷ ta!"
"Thiên tài tuyệt thế gì đó, cường giả đỉnh phong gì đó, ở trước mặt ta chỉ như chó cảnh mà thôi!"
"Ta chính là trời!"
"Chẳng lẽ không còn ai có thể chiến thắng Thiên Âm Lão Quỷ sao?" Thiên Huyền vô lực hỏi. Sở dĩ hắn ta hỏi như vậy, hiển nhiên là bởi vì hắn ta không nghĩ ra đáp án.
"Không!" Thanh Ly trực tiếp đưa ra đáp án: "Cường độ Thiên Kiếp này ít nhất cũng là cấp bảy, từ cổ chí kim có bao nhiêu người có thể chịu được chứ? Huống hồ đây vẫn chưa phải là toàn bộ thực lực của Thiên Âm Lão Quỷ."
"Trong Cực Hung Thiên Tượng có hai nhân tố lớn, một người là Vô Danh, một người là Thiên Âm Lão Quỷ!"
"Vô Danh chỉ đánh bại Ám Thực, mà Ám Thực kia vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, khả năng thực chiến và chiến lực nói chung vẫn yếu hơn một chút. Cho nên nếu so sánh, Thiên Âm Lão Quỷ mới thật sự là người không được phép tồn tại!"
"Xem ra, trong Lục Trọng Thiên này đã không còn ai có thể đánh bại Thiên Âm Lão Quỷ nữa!" Thanh Ly thở dài một hơi.
Nhưng đúng lúc này, một tòa truyền tống trận cũ kỹ ở đằng xa đột nhiên lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, một nam tử nhân loại bước ra từ trong Truyền Tống Môn.
Lục Thần không chỉ đã gội đầu, mà còn cắt mớ tóc dài đi.
Tuy tóc dài thì có cảm giác cổ trang, nhưng nói chung cũng hơi bất tiện, hắn không phải người giỏi sửa soạn.
Huống hồ ở trạng thái Thần Ma Cộng Sinh, tóc của Lục Thần đã dài sẵn, bình thường để tóc ngắn là tốt rồi.
Gội sạch đầu quả nhiên tinh thần sẽ sảng khoái, toàn thân sung sướng!
Xung quanh không có người nào, thế nhưng Lục Thần thấy trên bầu trời đằng xa có mây đen dày đặc, sấm vang chớp giật, chắc chắn bên kia chính là chiến trường.
"Ừm, nhìn khí thế này thì chắc là đang giằng co kịch chiến, vẫn chưa phân ra thắng bại." Lục Thần thoáng thở phào một hơi, thi triển vài lần Thất Tinh Truy Nguyệt vội vàng chạy tới chiến trường.
Bát Vương vẫn đang ra sức chống đỡ thiên lôi của Thiên Kiếp!
Thiên Kiếp mạnh mẽ, chống cự Thiên Kiếp là quá trình rèn luyện đồng thời cả bản thể lẫn linh hồn!
Người độ Thiên Kiếp cần dùng hình thái bản thể thuần túy để đối phó Thiên Kiếp, lúc này bất kể là kỹ năng phụ trợ như Chiến Thần phụ thể hay là Hồn Thể Hợp Nhất thì đều không thể sử dụng được.
Nếu không, không chỉ khiến toàn bộ huyễn tượng Chiến Hồn tan thành mây khói, mà còn có thể khiến cho Thiên Kiếp càng mạnh hơn!
Đồng thời, Thiên Kiếp cũng kiểm tra tâm trí của người độ kiếp, nếu trong lòng có một chút tạp niệm, tâm thần có chút dao động thì thần hồn sẽ bị tổn thương.
Đây cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều cường giả chặt đứt hết tình duyên tạp niệm trước khi độ kiếp.
Thanh Ly nuôi nấng Lê Vi và Dao Hà trưởng thành, Thái Hạo và Khổ Nhược để lại phân thân chăm lo cho Thiên Hinh Nhi, không khó nhìn ra bọn họ cũng không thật sự vô tình vô nghĩa.
Chỉ là muốn bước qua ngưỡng cửa này thật sự quá khó khăn, ràng buộc trong lòng càng nhiều thì sẽ càng khó làm được tới mức tâm vô tạp niệm...
Ngược lại, một số người đã độ kiếp thất bại thì sẽ lại sinh ra một ít vướng bận, trở nên càng giống người thường hơn.
Đối mặt với "Thiên Luyện", Bát Vương căn bản không thể di chuyển vị trí để tránh né. Đây là Thiên Kiếp, nếu thật sự có thể tránh né thì bảo vật có một không hai như Thiên Âm Lôi Trạch sẽ không hiếm có như vậy.
Tám người biết rõ đây là sát chiêu của Thiên Âm Lão Quỷ, cũng không dám có chút tạp niệm nào, chỉ có thể ngồi xếp bằng, tập trung tinh thần chống đỡ Thiên Kiếp.
"Đáng chết, đúng là quá đáng, lại dùng Thiên Kiếp để làm kỹ năng!" Vô Thường không khỏi lắc đầu.
Thiên Huyền cũng thở dài một hơi: "Vốn còn muốn nói nếu Bát Vương chiến bại thì chúng ta cũng phải buông tay đánh một trận, thế nhưng hiện tại xem ra, cho dù chúng ta có nhiều người hơn nữa cũng không phải đối thủ của Thiên Âm Lão Quỷ."
"Nắm giữ Thiên Kiếp, thật sự có thể hiệu lệnh thiên hạ!"
Thiên Âm Lão Quỷ nhìn Bát Vương chống đỡ Thiên Kiếp, cười lạnh một tiếng: "Vẫn chưa từ bỏ sao? Đừng ngây thơ nữa, không biết lúc độ kiếp sợ nhất là có người quấy nhiễu sao?"
"Các ngươi không cho rằng ta sẽ trơ mắt nhìn các ngươi ngồi đó chống đỡ Thiên Luyện chứ?" Dứt lời, ánh mắt của Thiên Âm Lão Quỷ liền trở nên lạnh lùng.
"Không ngờ ta lại lĩnh ngộ được đạo cảnh Thiên Luyện đúng không! Đây đúng là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả! Thiên Âm ta mạnh hơn tất cả những cường giả từng xuất hiện ở Lục Trọng Thiên!"
"Hiện tại ta sẽ tiễn các ngươi lên đường! Chết hết đi cho ta!"