Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Ngược lại, đột nhiên một lão giả thuộc Nhất Tiên Các của Tùng Nguyên đại lục như bừng tỉnh đại ngộ, vỗ đầu mình một cái: "Cuối cùng ta cũng nhớ ra rồi, là hắn!"
"Trưởng lão, hắn là ai vậy?"
"Đó là tiểu tử đã tu luyện trước tinh hạch khi Đại Hội Thiên Tài diễn ra!" Lão giả trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Lục Thần: "Thì ra hắn chính là Duy Ngã Độc Cuồng!"
"Hắn đã đạt tới cửu tinh đỉnh phong... Tại sao lại là Dã Nhân Vương? Hắn có thể đánh bại Thiên Âm Lão Quỷ không?"
Duy Ngã Độc Cuồng có thể đánh bại Thiên Âm Lão Quỷ hay không, điều này đã trở thành câu hỏi chung của mọi người vào lúc này.
Tuy Duy Ngã Độc Cuồng yêu nghiệt, nhưng Thiên Âm Lão Quỷ cũng quá mạnh mẽ!
Thiên Âm Lão Quỷ quan sát Lục Thần một phen, cười khẩy: "Ngươi chính là Duy Ngã Độc Cuồng? Nghe nói thiên tượng cực hung kia có một nửa là công lao của ngươi, nói cách khác, nhìn khắp Cửu Thiên, ngươi là người duy nhất có tư cách ngồi ngang hàng với ta sao?"
"Ngươi lại dám nhúng tay vào chuyện của Thiên Âm Lão Quỷ ta?" Thiên Âm Lão Quỷ cũng không ngại tự gọi bản thân như vậy.
Lục Thần quay đầu nhìn thoáng qua Bát Vương, hiện tại bọn họ vẫn đang ra sức chống đỡ Thiên Kiếp.
"Ngươi trốn ở Thiên Âm Lôi Trạch mấy trăm năm mà chỉ ngộ ra được thứ đồ chơi như vậy thôi sao?"
Sắc mặt của Thiên Âm Lão Quỷ lập tức trầm xuống: "Duy Ngã Độc Cuồng, nghe đồn ngươi vô cùng kiêu ngạo, hôm nay gặp mặt quả nhiên là thế!"
Lục Thần cũng lười giải thích, bản thân mình có kiêu ngạo lúc nào đâu, vậy mà luôn có người nói mình kiêu ngạo, đúng là đau đầu.
"Hôm nay ta quyết chiến với tám Thiên Vương Hoàng Thiên Tiên Cung, hiện tại ngươi ra tay sẽ là vô cớ xen vào!" Thiên Âm Lão Quỷ cười nhạt một tiếng, nói.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Cho nên ngươi đang sợ ta sao? Đã vậy, sau này gặp ta thì ngươi hãy quỳ xuống trước mặt ta, cung kính gọi một tiếng ‘gia gia’."
Thiên Âm Lão Quỷ trợn tròn mắt: "Ngươi đang cưỡng từ đoạt lý, rõ ràng ý của ta không phải là như vậy!"
"Ta mà sợ ngươi sao? Ngươi có gì đáng để ta phải sợ?! Đợi ta giết chết tám Thiên Vương Hoàng Thiên Tiên Cung xong sẽ xé rách cái miệng của ngươi, sau đó chém ngươi thành muôn mảnh!"
Lục Thần mỉm cười: "Còn nói không sợ ta, vậy sao lại phải chờ giết Bát Vương xong mới đối phó ta?"
"Vô cớ xen vào sao?" Lục Thần suy nghĩ một chút, theo lý mà nói, hắn nhúng tay vào quyết đấu của người khác thì đúng là không thích hợp, vấn đề khó trả lời như vậy giao cho người khác trả lời đi!
Đúng lúc này, Thiên Hinh Nhi đứng dậy: "Lúc trước Tiên Cung là do cha ta chủ trì, nhưng tàn hồn cha ta đã trở về với bản thể, hiện tại ta là cung chủ đương nhiệm của Hoàng Thiên Tiên Cung!"
"Ta đã phong Duy Ngã Độc Cuồng là một trong tám Thiên Vương đương nhiệm của Hoàng Thiên Tiên Cung!"
Thiên Âm Lão Quỷ tức giận, suýt phun ra một ngụm máu tươi, tạm thời phong vương, đây chẳng phải đang ‘cưỡng từ đoạt lý’ sao!
Những người xung quanh rối rít bàn tán.
"Ồ, thì ra là như vậy, vậy hiện tại đã không thành vấn đề nữa."
"Thì ra là thế, hiện tại Duy Ngã Độc Cuồng đánh một trận với Thiên Âm Lão Quỷ mới là danh chính ngôn thuận."
"Thiên Âm Lão Quỷ, ngươi còn không rút Thiên Kiếp này về, hiện tại ngươi ra tay với người của Hoàng Thiên Tiên Cung mới là không tuân thủ quy định quyết chiến!"
Lục Thần nhìn khuôn mặt đang lúc trắng lúc xanh của Thiên Âm Lão Quỷ: "Xem ra bình thường ngươi cũng không thích kết giao bằng hữu, tới lúc này mà vẫn không ai nói giúp ngươi cả!"
"Thật xin lỗi, vừa rồi ta gội đầu nên tới chậm, nếu không... Ngươi đã trực tiếp quyết đấu với ta rồi."
"Vẫn hay nghe Thiên Âm Lão Quỷ sợ chết, giờ mới biết quả là vậy, thậm chí còn dùng cách thức vô cớ xen vào này để tăng cơ hội thắng lợi của mình, ngươi thật sự không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào."
"Đáng tiếc, có đạo lý được nhiều người giúp, không đạo lý không ai giúp đỡ, dù ta đổi trắng thay đen thì sao, ngươi nói chuyện đạo nghĩa với ta? Người như ngươi xứng sao!"
Thiên Âm Lão Quỷ nhìn chằm chằm Lục Thần: "Không nói quy củ đúng không, tốt, ngươi đã muốn chết như vậy, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
"Ngay cả Thần Ma Thánh Viện liên quan tới ngươi cũng sẽ bị Thiên Âm ta giết sạch vào ngày hôm nay!"
"Bớt nhiều lời, hôm nay ngươi chết chắc!" Lục Thần thu lại nụ cười, trong mắt dâng lên sát ý.
Tay phải duỗi một cái, Ngân Đảm ở đằng xa kịch liệt đung đưa, sau đó trực tiếp vọt ra khỏi mặt đất, nhanh chóng bay tới tay Lục Thần.
Hai đại yêu nghiệt của Lục Trọng Thiên, nói bọn họ là hai người phàm mạnh nhất cũng không quá đáng, chắc chắn trận chiến giữa bọn họ sẽ hết sức căng thẳng!
Tám Thiên Vương của Hoàng Thiên Tiên Cung vẫn đang phải chống đỡ Thiên Luyện, cũng không ai biết bọn họ còn có thể chống đỡ bao lâu. Thế nhưng trong hoàn cảnh khẩn cấp này mà lại phải đối mặt với Thiên Kiếp cấp bảy mạnh mẽ, e rằng không ai có thể chịu đựng được!
Muốn cứu mấy người này, thời gian của Lục Thần cũng không dư dả!
Lúc này, hiếm khi nào Lục Thần lại là người ra tay trước!
"Thương Đạo. Thương Cực Thương Khung!" Dứt lời, bóng dáng của Lục Thần như một dòng điện vọt thẳng tới chỗ Thiên Âm Lão Quỷ!
"Thiên Ngoại Chi Âm. Tiên Ma Chú!"
Thiên Âm Lão Quỷ một tay cầm Huyền Cầm, một tay gảy mạnh đàn, trăm đạo linh lực mạnh mẽ bắn nhanh về phía Lục Thần.
Hai cường chiêu lập tức va chạm.
Phải biết rằng hai người đều nắm giữ vận linh như thực, linh lực của bọn họ càng sắc bén hơn, lúc này sau khi va chạm lẫn nhau thì như binh khí gặp gỡ, liên tiếp sinh ra những tiếng nổ kinh thiên!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
"Trời ơi, cũng may viện trưởng cũng biết vận linh như thực, nếu không thậm chí còn không rõ Tiên Ma Chú này, chứ đừng nói đến chuyện ngăn cản!" Tiêu Chiến hồi hộp nói.
Âm Công của Thiên Âm Lão Quỷ mạnh ở điểm vô hình, nhưng Thần Ma Thông Thiên Mục của Lục Thần lại khắc chế nó một cách hoàn mỹ.
Sau một trận nổ vang liên tục, Lục Thần vẫn giữ thế công, cầm thương lao thẳng về phía Thiên Âm Lão Quỷ.
"Hoàn Vũ Không Linh. Thiên Âm Linh Thuẫn!" Ngón tay Thiên Âm Lão Quỷ nhanh chóng kích thích dây đàn, trước mặt hắn ta lập tức hình thành một lớp hộ thuẫn linh lực.