Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1600 - Chương 1596: Một Kiếm Phá Trời (9/20)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1596: Một kiếm phá trời (9/20)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Trả lại Tiểu Mẫn cho ta!" Lục Thần gầm thét, chống đỡ Thiên Kiếp, cả người nhảy vào trong mây, khó có thể thấy được bóng dáng!

Giữa lúc mọi người đều không biết chiến cục như thế nào, đột nhiên bầu trời vang lên một tiếng nổ thật lớn!

Ngay sau đó, tầng mây vạn trượng trên trời trực tiếp bị đóng băng! Sau đó... Lớp băng trực tiếp nổ tung từ bên trong!

Rầm rầm rầm rầm! Trên bầu trời vang lên vô số tiếng nổ, giống như bầu trời đang bị người ta oanh tạc, cả bầu trời bị ánh lửa bao phủ, lan tràn ra ngoài nghìn dặm!

Đúng lúc này, khay ngọc "Thiên Âm Lôi Trạch" đang lơ lửng bên cạnh Thiên Âm Lão Quỷ đột nhiên “rắc” một tiếng, vỡ nát!

Bất kể là Thiên Âm Lão Quỷ hay những người đang chú ý khay ngọc này đều sợ tới mức mặt mũi trắng bệch!

Thiên Âm Lôi Trạch - pháp bảo được xưng là mạnh nhất của Lục Trọng Thiên lại vỡ nát?

"Điều này... Điều này không thể nào xảy ra!" Thiên Âm Lão Quỷ suýt nữa trừng rớt cả tròng mắt ra ngoài, hắn ta có thể đi tới ngày hôm nay, thực lực đứng ở đỉnh phong của Lục Trọng Thiên, chính là dựa vào món pháp bảo mạnh nhất này.

Vậy mà vào giờ phút này, Duy Ngã Độc Cuồng lại trực tiếp phá vỡ pháp bảo này?

Vậy có phải chứng tỏ, hắn thật sự...

Ầm ầm! Mây đen vạn dặm trên bầu trời bị một kiếm của Lục Thần trực tiếp chém rách!

Trên bầu trời, một nam tử tóc trắng đứng lơ lửng trên khôn trung, giống như thần linh giáng thế!

Tất cả mọi người thấy một màn như vậy đều không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.

"Trời ơi, tên này lại phá vỡ Thiên Kiếp... Hắn, hắn còn chiêu thức mạnh hơn cả Nhất Kiếm Phá Thiên sao?"

"Ta thấy chiêu Băng Cực Viêm Bạo Kiếm này mới thật sự là... Một kiếm phá trời!"

Thiên Huyền không khỏi lắc đầu: "Trước đây hắn nói ba năm sau hắn sẽ độ kiếp, ta còn tưởng rằng hắn là người si nói mộng, hiện tại xem ra chúng ta mới là ếch ngồi đáy giếng!"

"Tuy Thiên Luyện không phải là Thiên Kiếp thật sự, nhưng cường độ của nó cũng không thua gì Thiên Kiếp, vậy mà hắn có thể dùng một chiêu kiếm phá vỡ Thiên Luyện cấp chín. Như vậy dù hắn thật sự gặp phải Thiên Kiếp cấp chín thì cũng có thể nhẹ nhàng độ kiếp."

Vô Thường lên tiếng, "Mọi người đều nói Thiên Âm Lão Quỷ mạnh mẽ, thế nhưng sức mạnh của Thiên Âm Lão Quỷ phần lớn dựa vào Thiên Âm Lôi Trạch, còn tên này từ đầu tới cuối vẫn luôn yêu nghiệt như vậy! Chiến lực của hắn thật sự quá kinh khủng!"

Thanh Ly cũng không khỏi cảm thán: "Duy Ngã Độc Cuồng, một kiếm phá trời! Người này đúng là đệ nhất Cuồng Thần, đệ nhất yêu nghiệt, đệ nhất Chiến Thần của Cửu Thiên từ trước đến nay!"

Khiến Thiên Kiếp cấp chín biến mất, lúc này chỉ có thể dùng hai từ khủng bố để hình dung Lục Thần!

Chỉ trong chớp mắt, hắn đã đến trước mặt Thiên Âm Lão Quỷ.

"Chết đi cho ta! Công Hư. Băng Cực Viêm Bạo!"

Vừa nghe xong tên kỹ năng này, Thiên Âm Lão Quỷ đã sợ tới mức hồn vía lên mây!

Đây chẳng phải là chiêu kiếm hắn vừa dùng để đánh vỡ Thiên Âm Lôi Trạch sao? Sao có thể ngăn cản chứ?!

Dĩ nhiên Thiên Âm Lão Quỷ cũng sẽ không bó tay chịu trói, hắn ta vội vàng sử dụng rất nhiều kỹ năng phòng ngự như Dư Âm Nhiễu Lương, Thiên Âm Linh Thuẫn, Ma Âm Loạn Vũ!

Nhưng lần này, những công pháp này đều chỉ là thùng rỗng kêu to khi đứng trước mặt Băng Cực Viêm Bạo.

Dư Âm Nhiễu Lương, Thiên Âm Linh Thuẫn, Ma Âm Loạn Vũ lập tức đóng băng! Sau đó nổ tung! Còn dư chấn kiếm khí cũng trực tiếp bổ Thiên Âm Lão Quỷ và cả cây huyền cầm Tiệt Thiên Chi Âm kia... thành hai nửa!

Đừng nói là Thiên Âm Lão Quỷ, ngay cả mặt đất của Hoa Sơn đại lục cũng bị Lục Thần chém đứt!

Cũng may những người đang quan sát đều đứng ở rất xa, có đủ thời gian để phản ứng, lập tức điên cuồng chạy trốn mới tránh được một kích này!

Một kiếm qua đi, Hoa Sơn đại lục chợt xuất hiện một khe hở lớn trải dài trăm dặm, giống như vực thẳm, không thấy đáy!

Đám người sợ hãi nhìn về phía thân thể tàn khuyết của Thiên Âm Lão Quỷ, trong chốc lát chỉ cảm thấy choáng váng đầu óc, nói không nên lời.

Thiên Âm Lão Quỷ hoảng sợ nhìn chút thân thể còn sót lại của mình, lại nhìn Lục Thần ở trước mặt mình, nửa ngày sau vẫn không có sức nói chuyện...

"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi, ngươi..."

Trên khuôn mặt Lục Thần không có vẻ vui mừng, hắn chỉ ngẩng đầu nhìn từng bông tuyết đang rơi xuống xung quanh.

Hắn vươn tay đón lấy một bông tuyết như thể đó là một phần thân thể Tiểu Mẫn.

Thế nhưng bông tuyết chỉ ở trong tay hắn trong chốc lát, cuối cùng vẫn tan ra.

"Tiểu Mao Đoàn, tên này giao cho ngươi." Lục Thần đã không còn tâm tình để trừng phạt Thiên Âm Lão Quỷ. Dù sao Tiểu Mao Đoàn cũng giận dữ không kém bản thân hắn, hiện tại hắn chỉ muốn yên tĩnh một mình mà thôi.

Một con chuột trắng nhỏ trực tiếp chui vào bả vai của Thiên Âm Lão Quỷ.

Tiểu Mao Đoàn không ngừng kêu lên chít chít, Tiểu Mẫn chết rồi, Tiểu Mao Đoàn khó có thể kiềm chế được giận dữ, ánh mắt nó lộ ra vẻ tàn nhẫn chưa từng có.

Nó muốn Thiên Âm Lão Quỷ sống không bằng chết!

Nó trực tiếp bắt đầu gặm ăn từ khuôn mặt của Thiên Âm Lão Quỷ!

"Là... Là Thôn Thiên Thí Thần Thử! Aaaa! Cút ngay cho ta! Cút ngay!" Thiên Âm Lão Quỷ kêu thảm, nhưng thân thể hắn ta đã bị chém đứt, làm gì còn khả năng để chống lại Tiểu Mao Đoàn.

Lục Thần nhìn thoáng qua Lưu Thủy và Tử Dạ Thiên Tử ở đằng xa. Bị ánh mắt Lục Thần quét qua, hai người đều theo bản năng lui về phía sau mấy bước.

Thế nhưng Lục Thần cũng không có hành động gì, chỉ nhìn Tiểu Mao Đoàn đang dằn vặt Thiên Âm Lão Quỷ.

Thiên Âm Lão Quỷ rất sợ chết, ai có thể tưởng được hắn ta trốn trong Thiên Âm Lôi Trạch hơn 600 năm, nhưng hôm nay vẫn chiến bại. Lúc này bị Tiểu Mao Đoàn dùng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn hành hạ đến mức muốn sống không được, muốn chết không xong!

Sau năm giờ dằn vặt tàn nhẫn, Thiên Âm Lão Quỷ đã biến thành một nửa khô lâu, một nửa thịt nát, khuôn mặt đều là máu thịt be bét.

Hắn ta hấp hối nói: "Duy Ngã Độc Cuồng, ta... Ta van xin ngươi... Giết... Giết ta đi!" Thiên Âm Lão Quỷ cầu khẩn.

Lục Thần vẫn đứng im bất động.

Thế nhưng lần này không đợi Lục Thần ra tay, cuối cùng bản thân Thiên Âm Lão Quỷ không chịu được, ngoẹo cổ một cái lập tức tắt thở.

Bình Luận (0)
Comment