Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, trong tay bốc lên một luồng Minh Hỏa, trực tiếp đánh vào thân thể vốn đã không còn hoàn chỉnh của Thiên Âm Lão Quỷ.
Lục Thần dùng Minh Giới Địa Hỏa kết liễu Thiên Âm Lão Quỷ. Làm như vậy, hắn ta sẽ không thể tới Minh Giới, thật sự hồn phi phách tán!
Lục Thần triệu hồi Tiểu Mao Đoàn, nhìn thoáng qua Thần Ma Học Viện, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phàm.
"Diệp Phàm, ta cho ngươi bảy ngày, bảy ngày sau, diệt Thiên Âm Các, tàn sát Tử Thiên!" Dứt lời, Lục Thần chợt lách người, biến mất khỏi tầm mắt mọi người!
Trên một tinh cầu thưa thớt người ở, trong rừng cây cối rậm rạp, dã thú hoành hành, hiếm có dấu chân người.
Lục Thần ngồi một mình bên bờ suối, ngẩn người nhìn nước chảy.
Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên và Đại Hoàng ngồi sau lưng Lục Thần. Hiếm khi cả ba tên này không đi quậy phá, mà chỉ ngồi bên cạnh Lục Thần.
Trên khuôn mặt lão đại còn vương lệ, Tiểu Mao Đoàn nhảy lên vai Lục Thần, cọ cọ chủ nhân.
Lục Thần lấy lại tinh thần, sờ đầu Tiểu Mao Đoàn, nghẹn ngào nói: "Là ta không bảo vệ được Tiểu Mẫn... Ta..."
Tiểu Mẫn hi sinh, ngoại trừ giúp Lục Thần đỡ được sát chiêu của Thiên Âm Lão Quỷ ra, quan trọng nhất là giúp Lục Thần đột phá cực hạn ý chí.
Nếu không có Tiểu Mẫn, Lục Thần chắc chắn không thể chống được Thiên Kiếp cấp chín, đồng thời đánh chết Thiên Âm Lão Quỷ.
"Ta không sao, bảy ngày sau, ta muốn kết thúc việc này." Lục Thần khẽ nói, sau đó tiếp tục ngẩn người nhìn dòng nước.
Trong Thần Ma Thánh Viện, tuy viện trưởng đã đánh chết Thiên Âm Lão Quỷ, thế nhưng lúc này bầu không khí trong học viện lại đặc biệt khẩn trương.
Viện trưởng đã giao cho Diệp Phàm kỳ hạn sau cùng, bảy ngày sau chính là lúc kết thúc ân oán này!
"Diệp Phàm, hiện tại ngươi có nắm chắc không?" Tiêu Chiến hỏi.
Diệp Phàm nặng nề gật đầu: "Bảy ngày sau, ta chắc chắn sẽ tiêu diệt Tử Dạ Thiên Tử, báo thù cho tộc nhân, cũng báo thù cho Tiểu Mẫn muội muội!"
"Tốt, những cao thủ khác của Tử Thiên Cung giao cho chúng ta, Tử Dạ Thiên Tử giao cho ngươi!" Sở Thiên lên tiếng.
Diệp Phàm cảm kích nhìn mọi người.
Mặc kệ bình thường bọn họ quậy phá như thế nào, nhưng khi đến giờ phút quan trọng, đám sư huynh đệ này chưa từng lùi bước.
Chuyện của huynh đệ chính là chuyện của bọn họ!
Tám Thiên Vương Hoàng Thiên Tiên Cung đã trở về Hoàng Thiên Tiên Cung.
Thái Hạo nhìn Thiên Hinh Nhi đang thất hồn lạc phách, thở dài một hơi: "Hinh Nhi, có phải ngươi sợ Lục Thần sẽ trách ngươi không?"
Thiên Hinh Nhi gật đầu: "Lục Thần ca ca là một người trọng tình nghĩa, Tiểu Mẫn hi sinh chắc chắn khiến hắn chịu đả kích rất lớn. Nếu không phải do ta xin hắn đến giúp đỡ thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy."
Thái Hạo nói: "Hiện tại chúng ta cũng không biết hắn ở nơi nào, chờ lần sau hắn xuất hiện thì chúng ta lại cảm tạ hắn."
Khổ Nhược thở dài: "Haizz, Vô Danh đã hạ lệnh, Thiên Âm Các và Tử Thiên Cung chắc chắn sẽ bị quét sạch bảy ngày sau! Hiện tại người của hai thế lực lớn kia đều đang hốt hoảng chạy trốn. Từ Nhân Vương cho tới Đế Tu đều chen nhau chạy thoát thân."
Phi Tiêu cau mày, "Một câu nói của Vô Danh, lại trực tiếp khiến Thiên Âm Các cùng Tử Thiên Cung tan rã, thật sự như thiên mệnh thánh chỉ!"
"Không phải vậy sao, ngay cả Thiên Âm Lão Quỷ cũng bị hắn đánh chết.” Thái Hạo nói: “Dù hiện tại Vô Danh chưa độ kiếp, nhưng hắn đã có thực lực của Chân Tiên!"
Thái Hạo gật đầu: "Không nói tới những người khác, nhưng đầu tàu của hai thế lực Thiên Âm Các và Tử Thiên Cung chắc chắn sẽ không chạy thoát. Chuyện này đã được định sẵn, dù sao bây giờ cả Lục Trọng Thiên đều chú ý tới một chuyện, đó là không biết khi nào tên kia đi tới Thông Thiên Tháp!"
Nói đến độ kiếp, Thái Hạo liền nói ra điều hắn ta quan tâm nhất: "Hắn sẽ gặp phải Thiên Kiếp cấp bậc gì trong Thông Thiên Tháp? Một người không muốn từ bỏ sơ tâm của bản thân như hắn có thể độ kiếp thành công hay không?"
Duy Ngã Độc Cuồng không phải Thiên Âm Lão Quỷ, Thiên Âm Lão Quỷ bám trụ ở lại Lục Trọng Thiên không chịu đi, nhưng có lẽ chẳng mấy chốc Duy Ngã Độc Cuồng sẽ đi độ kiếp.
Chuyện này mới là việc lớn nhất hiện tại ở Lục Trọng Thiên.
Không biết bao nhiêu ánh mắt đều đang tập trung nhìn vào việc này!
Bảy ngày sau!
Lục Thần trở lại Thần Ma Thánh Viện, đầu tiên là dẫn dắt đệ tử Thần Ma Thánh Viện đi tới Tử Sơn đại lục, cũng chính là sào huyệt của Tử Thiên Cung.
Dọc đường đi, Diệp Phàm vẫn không nói câu nào, dù là ai cũng nhìn ra được, hắn ta đã chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi!
Chẳng qua khi bọn họ tới Tử Thiên Cung, chỉ thấy Tử Thiên Cung lớn như vậy nhưng lúc này đã trống không.
Mọi người vốn tưởng người của Tử Thiên Cung đều đã chạy hết, nhưng khi đến Tử Thiên đại điện thì lại thấy có một người đang ngồi ngay ngắn trên vương tọa. Mọi người liền thở phào một hơi.
Dù tất cả mọi người của Tử Thiên Cung đều chạy hết cũng không quan trọng, chỉ cần có người này ở đây là đủ!
Thoạt nhìn sắc mặt Tử Dạ Thiên Tử tiều tụy, nhưng hôm nay hắn ta lại mặc Tử Bào Kim Văn – trang phục tiêu chuẩn của Tử Thiên Cung, ngồi ngay ngắn trên bảo tọa.
Nhìn thấy đám người Lục Thần, Diệp Phàm xông vào Tử Thiên đại điện, khuôn mặt của Tử Dạ Thiên Tử cũng không thay đổi quá nhiều.
Duy Ngã Độc Cuồng đã nói ra, có vẻ như chưa từng có chuyện không thực hiện được, cho nên hắn ta không hề cảm thấy lạ khi người của Thần Ma Thánh Viện đến đây.
Ngược lại, xem ra hắn ta đã chuẩn bị hậu sự từ sớm.
Chỉ là Tử Thiên thần điện lớn như vậy, lúc này lại chỉ có một mình Tử Dạ Thiên Tử cô đơn ngồi trên bảo tọa.
Nghe nói Tử Thiên Cung có không ít cường giả, mấy trăm ngàn đệ tử, hôm nay lại chỉ còn một mình Tử Dạ Thiên Tử.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Tử Dạ Thiên Tử, không ngờ ngươi cũng có ngày hôm nay! Tử Thiên Cung của ngươi đã xong rồi!"
Khóe mắt Tử Dạ Thiên Tử nhảy lên.
Hắn ta khổ tâm quản lý Tử Thiên Cung, cuối cùng từ cực thịnh một thời đến suy bại chỉ vì một câu nói của Duy Ngã Độc Cuồng!
Trong vòng bảy ngày, Tử Thiên Cung mấy nghìn năm truyền thừa chỉ còn lại vỏ ngoài rỗng tuếch và một tư lệnh duy nhất là hắn ta!
Nếu những cao thủ khác đều đã bỏ chạy, vậy việc tiếp theo sẽ càng đơn giản hơn.