Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1602 - Chương 1598: Truyền Thừa (11/20)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1598: Truyền thừa (11/20)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Thần nhìn về phía Diệp Phàm: "Diệp Phàm, hắn, giao cho ngươi!"

Diệp Phàm nhìn chằm chằm Tử Dạ Thiên Tử, đi tới: "Tên thất phu Tử Dạ, ngươi vì đoạt công pháp của Diệp Thiên Đế mà giết hơn tám mươi tộc nhân ta, món nợ này, cuối cùng chúng ta cũng có thể tính toán rõ ràng rồi!"

"Không phải ngươi muốn pháp quyết của Diệp Thiên Đế sao? Được, hôm nay ta sẽ để ngươi xem thoải mái!"

"Xuống đây nhận lấy cái chết!"

Tử Dạ Thiên Tử chẳng những không giận dữ, ngược lại cười ha hả: "Đúng là ý trời! Ai có thể ngờ ta giết cả Diệp gia, chỉ sót lại một tên Diệp Phàm, kết quả là pháp quyết của Diệp Thiên Đế lại nằm trong tay Diệp Phàm ngươi."

"Còn ngươi chỉ dùng thời gian năm năm đã đạt đến trình độ có thể đánh với ta một trận!"

"Nếu trước đây ta mặc kệ Vô Niệm Thánh Viện, mặc kệ Chúng Tiên Các gì đó mà trực tiếp giết chết ngươi, dù lúc đó chịu một ít tổn thất thì cũng tốt hơn kết cục như ngày hôm nay nhiều!"

"Cho nên có thể nói, ta thất bại là vì ta vẫn không đủ tàn nhẫn!"

Diệp Phàm giận dữ nói: "Đây chính là giác ngộ trước khi chết của ngươi sao? Lúc ngươi tàn sát Diệp gia cũng chưa từng nói ngươi muốn giữ lại tính mạng cho ta, nếu không phải tộc nhân của ta sống chết bảo vệ ta thì ta đã sớm chết ở Diệp gia!"

"Ngươi thất bại không phải là vì ngươi không đủ tàn nhẫn, mà nguyên nhân là vì ngươi không từ thủ đoạn!"

Tử Dạ Thiên Tử mỉm cười đứng lên, từng bước đi xuống bậc thang: "Ở thế giới cá lớn ăn thịt cá bé này, không từ thủ đoạn là có lỗi sao?"

"Diệp Phàm, ngươi muốn báo thù cho người nhà của ngươi phải không? Được, ngươi muốn báo thù thì tới đây!"

"Dù tất cả mọi người của Tử Thiên cung đều đã bỏ đi, thì trong Tử Thiên Cung này vẫn còn Tử Dạ Thiên Tử ta ở đây! Dù cho ta được lựa chọn lại, ta vẫn sẽ tiêu diệt Diệp gia của ngươi, chỉ là, chắc chắn ta sẽ không để tên tiểu tạp chủng ngươi chạy mất nữa!"

Hai mắt Diệp Phàm trợn trừng: "Câm miệng, ăn một kiếm của ta!"

"Thiên Đế Kiếm Quyết. Diệp Thị Cô Kiếm!" Toàn thân Diệp Phàm biến thành một luồng tàn ảnh màu vàng xông về phía đối phương!

"Dư nghiệt Diệp gia, chỉ cần viện trưởng nhà ngươi không nhúng tay vào, ta giết ngươi như giết gà!"

Đột nhiên Lục Thần lên tiếng: "Tử Dạ, ta đã đồng ý với Diệp Phàm sẽ không nhúng tay vào việc này, cho nên, ngươi có bản lĩnh thì cứ dùng hết ra là được."

Tuy mấy năm qua Diệp Phàm luôn sống trong cảnh nghèo khó, nhưng thực lực của hắn ta vẫn là người tăng lên nhanh nhất trong đám sư huynh đệ.

Ngoại trừ thiên phú, tài nguyên, cơ duyên ra, thật ra điểm quan trọng nhất là Diệp Phàm còn có đại thù chưa trả!

Thời gian biểu của hắn ta khắt khe hơn những người khác! Ngoại trừ làm việc ra, việc duy nhất hắn ta làm chính là ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn!

Lúc trước cấp bậc của Diệp Phàm là Đại Đế Tu nhị tinh, chớp mắt đã qua bốn năm, hiện tại ngoại trừ Lục Thần ra, Diệp Phàm đã trở thành người thứ hai bước vào cảnh giới Nhân Vương của Thần Ma Thánh Viện!

Mặc dù Tử Dạ Thiên Tử là Nhân Vương ngũ tinh, cao hơn Diệp Phàm bốn tinh, nhưng thiên phú của Diệp Phàm hoàn toàn có thể bù đắp chênh lệch bốn tinh này.

Lục Thần tuyệt đối tin tưởng Diệp Phàm ở điểm này!

Tên kia ngoại trừ vận khí đánh cược kém, tài vận kém, cũng không biết tán tỉnh nữ hài ra, nếu bàn về thực lực, hắn ta hoàn toàn xứng đáng là đệ tử mạnh nhất của Thần Ma Thánh Viện!

Nghe Lục Thần nói như vậy, Tử Dạ Thiên Tử cười như điên: "Tốt, nếu Vô Danh ngươi đã nói như vậy, tuy ta biết mình chắc chắn phải chết, nhưng hôm nay ít nhất cũng kéo theo được một kẻ chết chung!"

"Diệp Phàm, ân oán của ngươi và ta cũng nên chấm dứt vào hôm nay, đi chết đi!"

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Tử Dạ Thiên Tử và Diệp Phàm đã chiến đấu vô cùng kịch liệt.

"Vô Danh, không ngờ Tử Dạ Thiên Tử cũng rất mạnh." Vân Hải lên tiếng.

Ỷ Thiên đứng bên cạnh nói xen vào: "Nếu Tử Dạ Thiên Tử không có thực lực như vậy thì không thể trở thành cung chủ Tử Thiên Cung!"

"Hiện tại, Tử Thiên Cung đã suy bại, lần này ngoại trừ chấm dứt ân oán với Diệp Phàm ra thì hắn ta cũng đang chiến đấu vì tôn nghiêm cuối cùng của Tử Thiên Cung."

Mạc Bắc cũng đi chung với Thần Ma Thánh Viện, lúc này hắn ta lên tiếng: "Bình thường Tử Dạ Thiên Tử hành động theo kiểu muốn làm gì thì làm, nhưng bất kể như thế nào, tình cảm của hắn với Tử Thiên Cung cũng rất sâu đậm. Ngươi có thấy không, mọi người đều rời khỏi Tử Thiên cung, chỉ có hắn không chạy trốn."

Đám người Tiêu Chiến hồi hộp nhìn chằm chằm trận chiến bên kia.

"Diệp Phàm sư đệ còn biết pháp quyết của Diệp Thiên Đế sao? Trước đó hắn chưa từng sử dụng! Pháp quyết của Diệp Thiên Đế mạnh thật, trước đây ta còn tưởng rằng đó chỉ là tâm pháp, không ngờ còn bao gồm kỹ năng của các chức nghiệp!"

"Ừm, những chiêu này đều rất mạnh, xem ra lúc thi đấu với chúng ta, tên này chưa bao giờ dùng hết toàn lực."

Diệp Phàm và Tử Dạ Thiên Tử kịch chiến gần ba mươi phút, Tử Dạ Thiên Tử đường đường là Nhân Vương ngũ tinh lại bị Diệp Phàm ép tới mức thở không ra hơi.

Hắn ta dùng một chiêu ép lui Diệp Phàm, sau đó nhìn chằm chằm Diệp Phàm.

Trước đây tên tiểu tử này chỉ có cảnh giới Đế Tu, không ngờ trong vòng mấy năm đã trở thành cường giả cảnh giới Nhân Vương! Thực lực chiến đấu lại còn cao hơn mình!

Hắn ta đã sớm biết Diệp Phàm là một thiên tài khó gặp, cho nên mới không chịu bỏ qua cho Diệp Phàm, hiện tại xem ra hắn ta vẫn đánh giá thấp tiềm lực của Diệp Phàm!

Lúc trước không giết Diệp Phàm, đảo mắt một cái, tên này đã có được thực lực kinh khủng như thế!

Quan trọng nhất là sau lưng hắn ta còn có một chỗ dựa vững chắc còn đáng sợ hơn - Thần Ma Thánh Viện!

Một học viện từ trên xuống dưới đều là yêu nghiệt...

Vào giờ phút này, cuối cùng Tử Dạ Thiên Tử cũng hiểu rõ, hắn ta đã không thắng được tên dư nghiệt Diệp gia may mắn chạy trốn này...

"Tử Dạ cẩu tặc, hôm nay ta phải báo thù cho phụ mẫu, huynh muội, tộc nhân ta!" Diệp Phàm khác hẳn vẻ im lặng ít nói, ôn hòa bình tĩnh như ngày thường, trong mắt hắn ta tràn đầy thù hận.

"Chết đi cho ta!"

"Diệp Thiên Đế Quyết. Đế Tâm Quân Lâm Kiếm!"

Bình Luận (0)
Comment