Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Thân hình Diệp Phàm đột nhiên tăng tốc, biến thành một luồng lưu quang, kiếm khí tung hoành, dùng kỹ năng trạng thái tinh thể lao lên một cách chớp nhoáng, đâm thẳng vào trái tim của Tử Dạ Thiên Tử!
Sàn nhà của Tử Thiên đại điện bị dư chấn ảnh hưởng, nứt ra một khe lớn... Trong khi Tử Dạ Thiên Tử còn chưa phản ứng kịp, kiếm chiêu như một luồng ánh sáng vàng đã xuyên qua ngực hắn ta!
Sau lưng hắn ta vang lên giọng nói của Diệp Phàm.
"Đây là Diệp Thiên Đế Quyết ngươi tốn trăm phương nghìn kế muốn lấy được!"
Tử Dạ Thiên Tử trợn tròn đôi mắt, đứng trước chiêu này, thậm chí bản thân còn không có cơ hội phản ứng sao?
Một lát sau, lồng ngực của Tử Dạ Thiên Tử nổ ra một cái động lớn, máu thịt be bét, hắn ta quỳ hai gối xuống đất, khuôn mặt dại ra.
Diệp Phàm đi tới trước mặt Tử Dạ Thiên Tử, ánh mắt căm thù vung kiếm chặt đầu của Tử Dạ Thiên Tử xuống, đồng thời dùng linh lực bao trùm lại, tẩm bổ cho thủ cấp, tránh để Tử Dạ Thiên Tử chết đi!
"Cái đầu này của ngươi vẫn còn tác dụng, ta muốn treo trong lăng mộ Diệp gia ta, để ngươi trọn đời sám hối trước mặt Diệp tộc ta!" Diệp Phàm nghẹn ngào nói.
Cuối cùng đại thù của Diệp gia cũng được báo.
Tử Thiên Cung đã bị phá, Lục Thần tiếp tục dẫn dắt đệ tử Thần Ma Thánh Viện đi tới Thiên Âm Các.
Tình cảnh Thiên Âm Các lại càng hỏng bét hơn.
Trong ngoài Thiên Âm Thần Điện đều là vườn không nhà trống, chỉ còn lại một mảnh hỗn độn.
Nếu Lục Thần đã tuyên bố muốn tàn sát Thiên Âm Các thì còn ai dám ở lại chỗ này.
Các chủ đương nhiệm của Thiên Âm Các - Lưu Thủy, đường chủ của mười tám đường, tất cả đều đã chạy sạch, chỉ để lại cái vỏ Thiên Âm Các trống rỗng, không còn một bóng dáng nào!
"Vô Danh, hiện tại nên làm gì, có muốn đuổi tận giết tuyệt hay không?" Vân Hải hỏi.
Lục Thần lắc đầu: "Người của Thiên Âm Các thật sự có thù với ta cũng chỉ có Thiên Âm Lão Quỷ. Thiên Âm Lão Quỷ chết rồi, nơi này liền cây đổ bầy khỉ tan, có thể thấy từ trên xuống dưới Thiên Âm Các cũng không đoàn kết."
"Còn những người khác, nếu bọn họ đã lựa chọn từ bỏ thân phận thành viên của Thiên Âm Các thì ta cũng tha cho bọn họ một mạng."
Lại nói, Lục Thần vẫn còn nhớ rõ Thanh Oánh - đường chủ Thanh Luật Đường của Thiên Âm Các, thật ra người này cũng không tệ lắm, có thể Thiên Âm Các cũng có không ít người như vậy.
Nếu những người này đã lựa chọn từ bỏ thân phận thành viên Thiên Âm Các, vậy cũng không còn là địch nhân của Lục Thần nữa, vậy cho bọn họ đi đi.
"Lão Hải, lão Ỷ." Lục Thần nhìn Thiên Âm Các trống trải một chút.
Hai người đáp: "Vô Danh, làm sao vậy?"
Lục Thần nói: "Hiện tại Thần Ma Thánh Viện đã đầy người, Vô Niệm Sơn chỉ có thể dung nạp được mươi lăm ngàn người, nhiều hơn nữa thì có vẻ hơi chật chội."
"Địa điểm của Thiên Âm Các và Tử Thiên Cung còn lớn hơn Chúng Tiên Các, đúng lúc có thể làm phân viện của Thần Ma Thánh Viện."
Thiên Âm Các và Tử Thiên Cung ở hai đại lục khác nhau, đều không có tổng viện. Những đại học viện đều nghe theo hai thế lực lớn này, giống như thiên lôi sai đâu đánh đó, thật ra cũng tương đương với tổng viện của Thiên Âm đại lục và Tử Sơn đại lục.
Mà Lục Thần lại trực tiếp chọn hai nơi này làm phân viện của Thần Ma Thánh Viện...
Mạc Bắc cũng không khỏi hít sâu một hơi, sau này Thần Ma Thánh Viện sẽ còn phát triển đến mức nào đây?
Vân Hải và Ỷ Thiên nghe thấy vậy thì tinh thần lập tức tỉnh táo hẳn lên.
Đây là một công trình lớn, vậy bọn họ sẽ có những sự khiêu chiến mới!
Đúng lúc này, Lục Thần lấy ra một khối lệnh bài đưa cho Diệp Phàm vẫn đang hơi thất thần.
Hắn ta kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thần: "Viện trưởng, đây là..."
Lục Thần mỉm cười: "Viện trưởng lệnh của Thần Ma Thánh Viện!"
Mọi người ở đây đều sợ hãi nhìn về phía Lục Thần.
Lục Thần mỉm cười: "Ta đã dạo chơi ở Lục Trọng Thiên quá lâu rồi, Vân Hải và Ỷ Thiên đã lớn tuổi, nhưng vẫn còn rất nhiều cuộc chiến xếp hạng cần viện trưởng ra tay."
"Để bọn họ giúp ngươi quản lý tốt học viện là được, chuyện đánh nhau thì ngươi ra mặt!"
"Viện trưởng!" Đôi mắt Diệp Phàm ngân ngấn nước.
"Diệp Phàm, ngươi đã trở nên rất mạnh mẽ rồi! Ta tin tưởng ngươi sẽ càng mạnh hơn! Hơn nữa, ta tin ngươi cũng sẽ dẫn dắt Thần Ma Thánh Viện đi tới tầm cao mới!"
"Từ nay sau này, viện trưởng lệnh giao cho ngươi!" Dứt lời, Lục Thần cầm lấy bàn tay Diệp Phàm, đặt lệnh bài lên tay hắn ta!
Mọi người đều biết viện trưởng sắp rời khỏi Lục Trọng Thiên, nhưng không ai ngờ lúc này viện trưởng lại giao viện trưởng lệnh cho Diệp Phàm.
"Viện trưởng, ta... Ta vẫn chưa chuẩn bị xong..." Diệp Phàm phân trần nói.
Lục Thần mỉm cười: "Lúc đầu ta cũng không hề chuẩn bị gì cả."
"Viện trưởng, ngươi muốn đi sao?" Diệp Phàm hỏi.
Lục Thần gật đầu: "Còn một số việc vặt phải xử lý, sau đó chờ Tiểu Lục trở về, chắc ta sẽ đi Thông Thiên Tháp."
Tuy quyết định của Lục Thần hơi bất ngờ, thế nhưng khi nghĩ đến tốc độ phát triển của người này, vừa đến Lục Trọng Thiên được bốn năm đã có thực lực chống đỡ Thiên Kiếp cấp chín.
Với tốc độ của hắn, tất nhiên không thể giữ chức tới vài chục năm như những viện trưởng trước đó.
Vân Hải thở dài một tiếng: "Vô Danh, tốc độ phát triển của ngươi quá nhanh, ta vốn còn muốn cộng sự với ngươi thêm mấy năm, không ngờ mới mấy năm mà ngươi đã phải rời đi rồi."
Tình cảnh khi Vân Hải giao viện trưởng lệnh của Vô Niệm Thánh Viện cho Lục Thần như đang xảy ra trước mắt. Nhoáng cái Lục Thần đã là Nhân Vương đỉnh phong, trao truyền thừa Thần Ma Thánh Viện lại cho Diệp Phàm.
Nhưng thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn, cuối cùng Lục Thần cũng phải rời đi...
Ỷ Thiên cũng thở dài một hơi, chỉ có thể tiếp thu hiện thực này, hắn ta nói với Diệp Phàm: "Diệp Phàm, ngoại trừ quản lý tài sản ra, các năng lực khác của ngươi đều rất xuất sắc. Vừa rồi khi ngươi báo đại thù, mọi người đều đã thấy được thực lực hiện tại của ngươi, dù ở bất kỳ Thánh Viện nào thì cũng đủ để đảm nhiệm chức vụ viện trưởng."
"Nhưng..."
"Yên tâm đi, chúng ta sẽ giúp ngươi việc ở học viện." Ỷ Thiên nói.
Vân Hải cũng đã nghĩ thông suốt: "Vô Danh nói không sai, Diệp Phàm, chúng ta đều tin tưởng ngươi sẽ dẫn dắt Thần Ma Thánh Viện tới tầm cao mới."