Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần nhìn đám người Cổ Viêm một chút, “Các vị tiền bối, có hài lòng với bồi thường này không? Hay là giết hắn luôn?”
Trường Sinh ở một bên nghe vậy thì kinh hồn bạt vía, đã như vậy rồi, bộ dáng tên kia còn không hài lòng...
Cổ Viêm nghe xong, sợ hết hồn.
Có thể để Chân Tiên Tiên chủ nói xin lỗi đã là điều mà đám người không dám nghĩ, huống chi còn có bồi thường?
Trường Sinh đưa ra bồi thường đã vô cùng khủng bố, lượng lớn đan dược, 500 linh phiến, còn có một tòa dược viên cỡ nhỏ!
Nhưng Cổ Viêm vẫn mở miệng nói, “Chúng ta có thể không cần đan dược, nhưng chúng ta cần 1000 linh phiến!”
Nghe thấy yêu cầu của Cổ Viêm, trong lòng Lục Thần cảm thấy ấm áp, Cổ Viêm đòi linh phiến hiển nhiên là vì mình...
Trường Sinh sợ Lục Thần, cũng không sợ Cổ Viêm, thấy Cổ Viêm nói vậy thì thái độ lập tức thay đổi, “1000 phiến? Ngươi, ngươi đây là...”
“Thế thì 1000 phiến, đan dược cũng cần, 1000 linh phiến, ta cho ngươi hai giờ, bồi thường không được thì để môn khách nhặt xác cho ngươi!” Lục Thần trực tiếp cắt lời Trường Sinh, lạnh lùng nói.
Trường Sinh cũng không dám cãi Lục Thần, mặc dù thịt đau muốn chết, nhưng nghĩ tới thủ đoạn của Lục Thần, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
“Cái kia, vậy được rồi, ta, hiện tại ta có thể để người đi gom góp một chút hay không.” Trường Sinh nhìn về phía Lục Thần.
Lục Thần không nói lời nào, xem như ngầm cho phép.
Trường Sinh run rẩy đứng lên, gọi hai tên môn khách Tán Tiên, để bọn họ mang vật phẩm bồi thường đến.
“Tiên chủ, 1000 mảnh linh phiến... Trong phủ của chúng ta cũng không có nhiều như vậy.”
Trường Sinh nổi giận, “Đừng nói nhảm với ta, trong vòng một canh giờ nhất định phải mang toàn bộ tới!”
Đám người Ly Thương đang kiểm kê vật tư ở Cửu Tinh Động Phủ, mấy người đã cười không ngậm miệng được.
“Ha ha ha, lần này ăn cướp thu hoạch thật khó mà tin nổi! Trước đó chúng ta có tiền lại không cảm thấy gì, nhưng sau khi đến Thất Trọng Thiên, cũng chưa từng thấy nhiều tài nguyên như vậy!” Kim Loan cười híp mắt.
“Đan dược không quá cao cấp, chỉ có điều 1000 linh phiến và dược viên này chắc chắn đã khiến Trường Sinh tổn thương nguyên khí nặng nề!”
Lục Thần tiến tới, “Kim Loan tiền bối, sao có thể gọi là ăn cướp chứ? Chúng ta phải gọi là đấu tranh cho quyền lợi chính đáng!”
“Tốt tốt tốt, dù sao ngươi là thủ lĩnh thổ phỉ, ngươi nói cái gì thì là cái đó.” Ly Thương cười khúc khích kiểm kê đan dược.
Lục Thần tức xạm mặt lại, Ly Thương càng quá đáng hơn, trực tiếp gọi hắn là thủ lĩnh thổ phỉ.
“Cổ Viêm tiền bối, các ngươi dùng những đan dược này để chữa trị vết thương, nếu còn cần đan dược gì thì nói cho ta biết.” Lục Thần nói.
Cổ Viêm nói, “Thật ra những tổn thương nhục thân này chậm rãi khôi phục cũng được, những đan dược này dùng ở trên người chúng ta thật lãng phí, vẫn nên đổi thêm một ít linh phiến. Nhiều đan dược như vậy, có thể đổi được ba bốn trăm mảnh linh phiến.”
Lục Thần khẽ nhíu mày, “Chỉ có thể đổi ba bốn trăm mảnh sao? Trước đó ta nghe các ngươi nói, một viên Hóa Cốt Đan đổi được sáu, bảy phiến mà.”
“Ừ, những đan dược này đều là đan dược cấp thấp, không thể so sánh với Hóa Cốt Đan.”
Trước đó, người bán Hóa Cốt Đan tên là Hiên Hoa, hắn ta nói, “Hóa Cốt Đan là Tiên đan cấp cao do Cửu Thiên cấp cho, có thể hóa cốt tái sinh, vốn chúng ta muốn chờ ngươi lên, dành cho tình huống khẩn cấp, chỉ có điều thấy ngươi càng cần linh phiến hơn, chúng ta bàn bạc với nhau liền đổi linh phiến.”
Lục Thần gật đầu, đám người này vì hỗ trợ mình đã dùng hết khả năng.
Mặc kệ là vì bảo vệ Trái Đất cũng được, nhưng tóm lại Lục Thần hắn nhớ kỹ phần tình nghĩa này!
“Chỉ có điều về sau có dược viên, chúng ta cũng có thể luyện đan, cũng coi như có thu nhập tương đối ổn định.”
Lục Thần mỉm cười, hắn đòi dược viên, thật ra cũng vì mục đích này.
“À, đúng rồi, Lục Thần, bên ngoài còn có bốn mươi tên Tán Tiên hạ nhân, là Trường Sinh đưa cho chúng ta kèm thêm dược viên, chỉ là bọn họ chưa chắc đã muốn nhận chủ, dù sao ở chỗ chúng ta cũng không có Chân Tiên.”
Lục Thần nghĩ nghĩ, một dược viên lớn như vậy cần phải có người chăm lo, vẫn cần đến những người này.
“Ta đi hỏi họ một chút.” Dứt lời, Lục Thần đi ra Cửu Tinh Động Phủ.
Trước cửa hang có 40 tên Tán Tiên đứng đó, những người này nhìn thấy Lục Thần đi ra, lập tức khẩn trương lên.
Cũng may đám người Cổ Viêm cũng đi ra.
Những người này cũng quen thuộc với Cổ Viêm, dù sao cùng làm việc ở dược viên mấy năm, bình thường đều bị đám người Tang Ly ức hiếp, quan hệ cũng không tệ lắm.
Cổ Viêm thấy những người này khẩn trương, liền tiến lên một bước nói, “Mọi người không cần khẩn trương, chúng ta đều là người bị Tang Ly lấn ép, ta bảo đảm sẽ không làm khó mọi người.”
Có Cổ Viêm nói chuyện, lúc này đám người mới thoáng thả xuống tâm lý đề phòng.
Sau khi giúp Lục Thần hóa giải cục diện, Cổ Viêm nhìn về phía Lục Thần, ra hiệu hắn có thể dò hỏi.
Lục Thần nhìn những người này, trên người không ít người đều quấn băng vải, hắn đã có thể tưởng tượng được lúc trước địa vị của những người này giống với Cổ Viêm.
“Các vị tiền bối, tại hạ là Duy Ngã Độc Cuồng.” Lục Thần tiến lên một bước, ôm quyền nói, “Đẳng cấp, cảnh giới Nhân Vương.”
Mọi người nhất thời nổ tung.
“Thật là cảnh giới Nhân Vương sao? Trước đó nghe ngươi và Trường Sinh Tiên chủ nói chuyện, đã từng nhắc qua, chẳng lẽ là thật?”
“Cảnh giới Nhân Vương? Vì sao Thất Trọng Thiên lại có cảnh giới Nhân Vương?”
“Phàm nhân sao? Sao phàm nhân lại lên Thất Trọng Thiên?”
Đối mặt với đủ loại vấn đề, Lục Thần chỉ cười nhạt một tiếng, lộ ra một nửa huy chương, “Tại hạ đúng là cảnh giới Nhân Vương, cũng chính là phàm nhân mà các ngươi nói tới, lúc độ kiếp ở Lục Trọng Thiên đã xảy ra một số chuyện.”
“Chỉ có điều đó cũng không phải trọng điểm. Kế tiếp, ta muốn hỏi xem chư vị có nguyện ý ở lại giúp chúng ta quản lý dược viên hay không.”
“Cái này... Thật là cảnh giới Nhân Vương!” Một lão giả lộ vẻ khó xử, “Đa tạ các hạ thẳng thắn đối đãi với chúng ta, chỉ là chưa từng nghe nói Tán Tiên nhận phàm nhân làm chủ, cho nên, chỉ sợ chúng ta sẽ không nhận chủ!”
Lục Thần vẫn nở nụ cười, “Ta cũng không cần các ngươi nhận chủ.”
“Không cần nhận chủ sao?”